• 643

Chương 223: Đệ đơn ly hôn (7)


Tụng Hương, đừng, em sợ bị trừng phạt.

Cô giáo ơi, sau khi yêu anh, em cũng như những con chiên ngoan đạo khác, kính sợ vạn vật trê8n đời, tuân thủ tất cả các quy luật của tự nhiên, khát khao có được một tình cảm bền lâu.

Trước ánh mắt sáng quắc đó, dù Tô Thâm T3uyết nói mấy lần
Tụng Hương, đừng
, anh cũng không hề lung lay.

Tô Thâm Tuyết.
Anh bắt đầu thở dài,
Em đúng là một cô gái ngốc nghếch.

Cô giáo ơi, chắc hẳn Tụng Hương không biết.
Không chỉ Utah Tụng Hương không biết, ngay cả bản thân Tô Thâm Tuyết không biết, cô gái ngốc nghếch này có lẽ còn ngốc hơn họ nghĩ.
Vừa cuống vừa giận, cô đập tay xuống mặt nước:
Đi mau, anh vào b9ằng cách nào thì ra bằng cách đó. Nếu anh không đi, em sẽ bảo thị vệ mời ngài Thủ tướng ra ngoài.
Cô cố ý nhấn mạnh chữ
Mời
.
Câ6u nói này của cô lại càng khiến cho ánh mắt đang dán chặt vào cô của anh thêm cháy bỏng.
Ánh mắt rực lửa, giọng nói cũng nóng bỏng5:
Thâm Tuyết, anh thích dáng vẻ của em lúc này.


Tin gì?


Anh là anh.


Tô Thâm Tuyết, tại sao anh phải tin em?

Bởi vì ngốc.
Cho nên mới có thể vờ như không cảm nhận được bất cứ điều gì, giả vờ rằng tối nay anh đến là vì quá nhớ cô.
Như trở lại thời niên thiếu.

Ngốc ạ.
Cô gõ lên đầu anh,
Em là Nữ hoàng đấy.

Anh cười nhạt.
Anh cười nói, anh thà tin tưởng lời của cô nàng ngốc nghếch, cũng không muốn tin tưởng lời của Nữ hoàng bệ hạ.
Tối nay, con trai trưởng nhà Utah muốn làm một đứa trẻ hư, như vậy, đủ khiến cho con gái lớn nhà họ Tô không thể làm một cô gái ngoan.
Anh cười càn rỡ, cô đáp lại anh bằng nụ cười ngả ngớn.

Tô Thâm Tuyết, em có dám không?
Đứa trẻ hư hỏng nheo hai mắt lại.
Tô Thâm Tuyết không ngờ Utah Tụng Hương sẽ trả lời cô một cách đơn giản mà sống sượng như vậy.
Cô biết, Utah Tụng Hương bỗng dưng xuất hiện như thế này là có gì đó bất thường. Đây không phải là con trai trưởng nhà Utah mà cô quen thuộc, nhưng cũng có bóng dáng con trai trưởng nhà Utah mà cô vẫn hằng quen biết.

Tụng Hương, đã xảy ra chuyện gì?
Cô lẩm bẩm hỏi,
Đừng coi em là đồ ngu được không? Tụng Hương, nói cho em biết, đã xảy ra chuyện gì rồi?


Như vậy, ngài Thủ tướng, giờ này khắc này, người đứng trước mặt anh đáng giá để anh tin tưởng hơn cô nàng ngốc nghếch đó.
Cô nghiêm túc nói.
Anh nhìn cô, dí ngón tay vào trán cô:
Chỗ này viết em là cô nàng ngốc nghếch.

Đẩy tay anh ra, cô che trán lại, quát anh biết trong lòng là được rồi, không cần phải nói ra, thật sự quá mất mặt.
Ánh mắt đang dán lên người cô né tránh, nhìn về chân trời qua cửa sổ mái nhà. Utah Tụng Hương lẩm bẩm:

Thâm Tuyết, em không cảm thấy thú vị sao? Ngoài mặt thì tràn ngập sự sùng kính, nhưng cha xứ biết rõ màu sắc đồ lót của cô gái hát chính trong dàn đồng ca. Hôm nay, ông chú nhân viên xã hội lấy việc cứu giúp người khác làm niềm vui đã ở lại phòng mẹ rất lâu. Cô bé về nhà, mở hộp kẹo thầy giáo đưa. Thì ra để thầy giáo ôm mấy lần là có thể đổi được kẹo, tuy trong lòng thoáng cảm thấy có gì bất thường nhưng nó thèm kẹo, có điều không biết tại sao vị kẹo lại không ngọt như trong tưởng tượng.

Ánh mắt thoáng bất lực, như cậu bé sắp hứng chịu dông tố.

Utah Tụng Hương! Câm miệng!
Ngoài vẻ tức giận, trông cô lại như hươu con chạy loạn,
Em sẽ gọi đấy! Em sẽ gọi thật đấy!

Anh giơ điện thoại di động lên.

Đưa điện thoại cho em làm gì?


Thâm Tuyết yêu dấu, Nữ hoàng bệ hạ của anh, thế giới này có nhiều người xấu xa lắm. Chồng của em cũng là một tên khốn, Utah Tụng Hương là một tên khốn, giống hệt Utah Tụng Khinh. Không, không không, Utah Tụng Hương còn tệ hại hơn Utah Tụng Khinh, xấu xa hơn trăm...

Cô bịt miệng anh.
Lắc đầu, cô nói với anh:
Anh không như vậy.


Em thề, em bảo đảm, anh không như vậy.

Lời bảo đảm của cô không lọt được vào tai anh.
Cô bảo anh tin cô.

Trên đời này, còn có gì em không dám nữa không.
Tay cô khoác lên vai anh.
Cho nên thì sao, Nữ hoàng bệ hạ thành cô gái trong dàn đồng ca, mặc đồng phục kín cổng cao tường đến gót chân, ôm Thánh kinh trong lòng nói với mẹ sẽ đến giáo đường. Mẹ hôn trán cô, thả sữa vào túi cô,
Cảm ơn mẹ.
Cô nở nụ cười ngọt ngào.
Nhưng, cô gái trong dàn đồng ca không xuất hiện tại giáo đường. Qua một con phố, cô gọi điện thoại cho người phụ trách giáo đường, nói rằng một người bạn bỗng gặp tai nạn xe, cô phải đưa bạn đi bệnh viện.
Thật sự có người bạn gặp tai nạn ư? Không hề.
Người phụ trách giáo đường không thể ngờ cô gái trong dàn đồng ca đã đến phòng giáo lý.
Nếu bạn tưởng cô ấy đọc Kinh thánh ở phòng giáo lý thì trật lất rồi. Cô đang lêu lổng với cậu nhóc có tiếng bất hảo trong thị trấn ở phòng giáo lý kìa.

Không phải Nữ hoàng bệ hạ đã bị tịch thu điện thoại của rồi à? Không có điện thoại sao gọi thị vệ của em được.


Anh...
Cô lập tức như quả bóng xì hơi, giọng cũng dịu đi,
Tụng Hương, bao giờ em về, bao giờ em về anh muốn làm gì cũng được.


Không, phải là bây giờ.

Cậu nhóc tiếng tăm không tốt, nhưng khuôn mặt quá đẹp.

Cậu nhóc nói linh hồn của cậu ta cần được cứu rỗi.


Em phải cứu rỗi anh thế nào?
Cô cất giọng hiền dịu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.