• 644

Chương 234: Đệ đơn ly hôn (10)



Nhìn xem, nhìn cái bộ dạng ngu ngốc của cô lúc này đi. Không…
Anh nhếch khóe môi cười,
Không, không, Nữ hoàng bệ hạ v8ừa mới hoàn thành một màn trình diễn tuyệt vời cách đây không lâu, không thể dùng từ ngu ngốc được. Phải nói là dương d3ương tự đắc…



Tụng Hương,
Cô ngắt lời anh,
Nếu anh còn nói tiếp, còn tiếp tục nói những lời như vậy, anh sẽ 9đánh mất em.


Đồ ngốc, anh còn không hiểu sao? Anh đang dần mất em đấy.

Cô chăm chăm nhìn anh, nói rành mạch từng tiếng:
Trong đầu anh lại vang lên câu nói
Nếu còn tiếp tục nói nữa, anh sẽ đánh mất em.

Mẹ kiếp!
Như một tia chớp rền vang giữa trời quang mây tạnh.
Nụ cười gần sát ngay trước mặt cô chợ6t đông cứng lại. Cô cố gắng chớp mắt, có thể nhận ra rõ ràng sắc mặt của anh, cũng giống như cô lúc này, dần trở nên tr5ắng bệch.

Chẳng phải em đã bảo anh đừng nói nữa rồi sao? Tụng Hương, anh còn nói tiếp, anh thật sự sẽ mất em đấy.

Cô nhìn thẳng vào anh.
Không phải là ảo giác, Tô Thâm Tuyết thật sự đang nói như vậy.
Cô ấy đã nói
Nếu còn nói tiếp, cuối cùng anh sẽ đánh mất em.

Trong cuộc sống hàng ngày, từ này có nghĩa là
một cái gì đó biến mất.
Nếu được sử dụng trong mối quan hệ giữa nam và nữ, thì sẽ có nghĩa là
chúng ta kết thúc rồi.
Hoặc là
Em sẽ không ở bên anh nữa.

Đánh mất?
Không, không, anh sẽ không chịu thỏa hiệp đâu!
Đương nhiên!
Không chỉ có vậy, hệ thống âm thanh của anh như bị phá hỏng vậy.
Không gian im lìm chết chóc.

Tô Thâm Tuyết không phải là những người phụ nữ đó.
Anh tự trấn an mình hết lần này đến lần khác,
Đúng là Tô Thâm Tuyết không giống những người phụ nữ đó. Nhưng có khi nào cô ấy bị ảnh hưởng bởi những bình luận kia mà nảy sinh sự nghi ngờ về cuộc hôn nhân của họ không?
Anh lại trăn trở hết lần này đến lần khác, rồi liên tục mất ngủ.
Xét cho cùng, anh nên gánh vác cùng cô.
Sắc mặt của vợ anh hiện giờ đang rất tệ. Lúc này anh nên hôn lên môi cô và trìu mến nói rằng, màn trình diễn của cô ấy trong Công viên Nữ hoàng thật tuyệt vời.
Giọng nói này đang thúc giục anh.
Anh lo lắng hơn bất kỳ ai khác, vậy nên, anh mới để cô ngủ hơn ba mươi tiếng. Anh cho rằng trong lúc cô ngủ say, anh có thể giải quyết tất cả mọi chuyện này. Anh hiểu rõ, anh không hề muốn để cho cô biết chuyện này một chút nào.
Thế nhưng, mọi việc lại đi theo chiều hướng ngược lại.

Tô Thâm Tuyết, tôi không nghe nhầm đấy chứ? Con gái lớn nhà họ Tô lại dám nói đến chuyện được mất với con trai trưởng nhà Utah? Chuyện này chẳng khác gì một tên cướp cầm súng chạy vào ngân hàng và nói, tôi không làm vậy vì tiền. Chẳng khác nào một thương gia mua cả một trung tâm thương mại và nói rằng nó không đáng giá. Chẳng khác nào một nhà lãnh đạo vừa đắc cử nói với những người ủng hộ ông ta rằng đừng nực cười như Tổng thống của họ.

Utah Tụng Hương cho rằng mình đã phản biện xong rồi, nhưng sau đó, anh lại không nhận được bất cứ lời đáp nào.
Vang lên cùng với câu
Nếu tiếp tục nói nữa, anh sẽ mất em
, còn có một giọng nói khác.
Giọng nói này đang thúc giục anh.
Câu nói này được tai tiếp nhận, sau đó, não bộ mới bắt đầu phân tích, đại khái là: Em muốn nói là, nếu anh còn tiếp tục nói nữa, anh sẽ đánh mất em.
Đánh mất? Trong một thời gian ngắn, Utah Tụng Hương đã tìm ra được định nghĩa của từ này.
Anh còn việc quan trọng hơn phải làm. Anh phải chế nhạo những câu từ có vẻ tự cao tự đại kia của Tô Thâm Tuyết một trận mới được. Thật là vớ vẩn quá đi!
Anh nên ngay lập tức, ngay tắp lự cười nhạo cô, nói cho cô biết:
Lúc đầu, Utah Tụng Hương còn tưởng những lời thốt ra từ miệng Tô Thâm Tuyết là do anh tưởng tượng, nhưng chủ nhân của khuôn mặt đang đứng đối diện với anh thật sự đang nói.
Cô lại nói tiếp:
Đồ ngốc, anh còn không hiểu sao? Anh đang dần mất em đấy.
Cô lại nói thêm:
Nếu còn nói tiếp, cuối cùng anh sẽ mất em.

Rốt cuộc thì có bao nhiêu cách nói để thể hiện rằng
Em sẽ không ở bên anh nữa
?
Não anh hoạt động rất nhanh, nhưng… nhưng anh vẫn chưa nghĩ ra, làm sao đây, làm sao để tìm ra đây?

Đừng có hòng, Tô Thâm Tuyết, cô sẽ không thể nào có được cảm giác tội lỗi từ tôi đâu.
Khuôn mặt anh đẹp như pho tượng khắc trong ngôi đền thiêng, điểm duy nhất cử động chính là khóe miệng.
Cô nhìn anh.
Sự việc phát triển đến mức không thể kiểm soát được. Anh nỗ lực khôi phục sự thật. Anh cũng không rõ trạng thái đó của anh là gì, chỉ giống như một học sinh sau khi mắc lỗi đã vô cùng cố gắng nỗ lực, hy vọng được giáo viên đánh giá mình là người đàng hoàng nghiêm chỉnh.
Anh cho người trông chừng cô, giấu giếm cô, là vì muốn đợi đến khi buổi họp báo kết thúc, anh sẽ đích thân tới Cung điện Jose, tự mình giải thích với cô mọi chuyện, không để cho cô nghe được tin tức từ những báo đài truyền thông hay qua miệng người khác.
Vậy cũng tốt, có vẻ như lâu rồi anh không nói chuyện với Tô Thâm Tuyết về thỏa thuận tiền hôn nhân dài ba trang của họ.
Lúc này đây, Utah Tụng Hương cảm thấy mình cần phải nhắc nhở Tô Thâm Tuyết một chút.
Anh nên thừa nhận với cô ấy, những ngày vừa qua anh chìm trong sự mỏi mệt căng thẳng. Anh sợ phải giáp mặt cô ấy, sợ nhìn thấy sự thất vọng trong ánh mắt cô ấy.
Trong những ngày qua, anh đã bí mật đọc một số bình luận trên Internet. Một cư dân mạng, với tư cách là một người vợ, đã bày tỏ rằng,
Nếu chồng tôi làm việc đó, tôi có thể lựa chọn rời xa anh ấy.
Tình hình diễn ra trước mắt khiến anh cảm thấy vô cùng bất an. Điều gì sẽ xảy ra nếu Tô Thâm Tuyết cũng lựa chọn từ bỏ anh như những người phụ nữ đó?
Chắc chắn có, nhất định phải có!
Nghĩ lại xem nào, nhanh thôi!
Con gái lớn nhà họ Tô lại dám thẳng thừng thảo luận về chuyện được mất với con trai trưởng nhà Utah sao?
Tô Thâm Tuyết lại dám nói với Utah Tụng Hương về việc được mất sao?
Tựa như cả một thế kỷ đã trôi qua, lại tựa như chỉ trong một cái chớp mắt.
Anh làm như không nghe thấy những lời cô vừa nói.
Đúng vậy, đúng vậy, là như vậy.
Anh sẽ không mắc bẫy đâu.
Giống như một cư dân mạng đã nói,
Nếu Nữ hoàng là người cuối cùng biết được chuyện này, thì thật đáng thương.

Đi, anh phải đi nói với cô!
Anh tập trung tinh thần cao độ, vẫn không nghĩ ra được gì. Chết tiệt, đúng là không ra làm sao cả, hoặc là anh đã quên rồi. Cũng đã rất lâu rồi anh không chơi trò này. Thậm chí, có những lúc anh dường như còn quên khuấy cả trò chơi này nữa.
Đợi đã, chính là từ ngữ ngay trước mắt.
Để anh nghĩ lại xem nào, trong thỏa thuận tiền hôn nhân dài ba trang đó, có vài điều khoản nhắm vào các quy định được gọi là
mất.
Tất nhiên, không phải là mất mát gì, mà là
Em sẽ không ở bên anh nữa.

Một ý nghĩa lóe lên: Anh cực kỳ ghét từ đó.
Trong một khoảnh khắc nào đó, Utah Tụng Hương nghĩ điều này thật lố bịch.
Con gái lớn nhà họ Tô lại dám nói đến chuyện
đánh mất
với con trai trưởng nhà Utah sao?
Im lìm tới mức chỉ còn lại giọng nói của Tô Thâm Tuyết vang vọng, văng vẳng trong tâm trí anh hết lần này đến lần khác,
Nếu còn nói nữa, anh sẽ mất em.

Chết tiệt, đây là sự đe dọa công khai.
Không, không, con gái lớn nhà họ Tô luôn rất giỏi diễn.
Cô ấy đang nói với anh bằng giọng nói đầy cảm xúc, bày tỏ cho anh thấy: Utah Tụng Hương, nếu anh tiếp tục vi phạm lợi ích của tôi, thỏa thuận hợp tác của chúng ta chỉ có thể kết thúc.
Tiếp theo đây, anh cần lên tiếng để nhắc cho Tô Thâm Tuyết biết rằng, anh mới là người nắm đằng chuôi trong thỏa thuận hợp tác giữa Thủ tướng và Nữ hoàng.
Utah Tụng Hương khó nhọc cất tiếng đầu tiên:
Tô…


Nếu còn nói tiếp, cuối cùng anh sẽ đánh mất em.

Giống như một tiếng sấm vang rền giữa ngày nắng.
Nói rằng đây mới là sự tức giận mà anh muốn thể hiện đối với cuộc họp báo diễn ra tại Công viên Nữ hoàng trong buổi chiều hôm nay.

Bởi vì, mọi chuyện đã thay đổi rồi.


Nữ hoàng là người cuối cùng biết được việc này.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.