• 1,241

Chương 301: Mảnh ghép hình tô thâm tuyết


Trừ phi là...


Trừ phi là gì chứ?
anh cảm thấy vô cùng ngột ngạt.

Không đợi được câu trà lời, xung quanh chỉ toàn là hư vô, chỉ 8toàn là hư không.
Anh nhíu mày, nhìn kỹ Susan một lượt. Hôm nay Susan đeo một đôi bông tai màu xanh lục hình cỏ ba lá vô cùng xinh xắn dễ thương. Có thể anh sẽ nể tình đôi bông tai này mà cho cô một cơ hội.

Tại sao em lại không thích ban nhạc Queen?
Giọng anh hơi gay gắt.

Em cần phải thích ban nhạc Queen sao, thưa ngài Thủ tướng.
Susan chớp chớp mắt.
Anh bật cười, cười bản thân đã tự giấu mình trong màn đêm.
Một Utah Tụng Hương chìm đắm trong màn đêm và không3 hiểu nổi mình.
Đầu tháng Tám, Utah Tụng Hương đã gặp một cô gái tên Quỳnh.
Anh đứng dưới bức chân dung Nữ hoàng của đất nước này, trầm giọng cất tiếng hát buồn buồn với những ca từ đơn điệu đó.
Ông lão quản lý công viên đã đi tới bên cạnh, hỏi anh: Thưa ngài Thủ tướng, ngài có thể trò chuyện với tôi về Nữ hoàng không?
Nữ hoàng không chỉ là Tô Thâm Tuyết. Tô Thâm Tuyết còn là con gái lớn nhà họ Tô. Con gái lớn nhà họ Tô là một người rất thích đầu cơ trục lợi, là người có dã tâm và vô cùng thực dụng.
Những điều không hay không tốt về con gái lớn nhà họ Tô trào lên nơi đầu lưỡi, cuối cùng biến thành một tiếng thở dài.

Cô ấy... là một cô gái tốt.
Anh ngậm ngùi nói.
Con gái lớn nhà họ Tô là một cô gái tốt.
Sau khi kết thúc chuyến công tác, cô tiếp viên đó bị sa thải.
Đêm đó, mưa bay đầy trời, Utah Tụng Hương đưa Susan tới một nhà hát kịch ở gần khách sạn.
Đêm đó, trong phòng khách sạn, Utah Tụng Hương ngồi trên sofa, dõi mắt ngắm nhìn con hẻm tối dài ngoằn ngoèo bên ngoài cửa sổ. Anh hỏi Susan rằng cô có thích ban nhạc Queen không.
Nhưng thật đáng tiếc, con trai tưởng nhà Utah nhận ra điều này quá đỗi muộn màng.
Vài ngày sau, Geogre lại xuất hiện với một cô gái trẻ có tên là Judy. Cô ta trẻ trung, xinh đẹp và có một thân hình bốc lửa.

Arthur, đây đúng là tuýp mà cậu thích đấy.
Geogre nháy mắt với anh.
Trong màn mưa, Utah Tụng Hương rời khách sạn, đi bộ trong con hẻm tối, anh hát vang đoạn điệp khúc,
Mẹ ơi, hãy để con đi, Beelzebub đã vì con mà từ bỏ quỷ dữ.

Đây có lẽ là lần anh cất tiếng hát say mê, dạt dào cảm xúc nhất. Anh đi đi lại lại giữa những con hẻm.
Khi trời dần sáng, Utah Tụng Hương đã đến Công viên Nữ hoàng.
Anh chợt phát hiện ra.
Tất cả mọi thứ đã trở nên không còn gì thú vị nữa.
Vài ngày sau, Geogre dẫn một cô gái có thân hình nóng bỏng đến trước mặt Utah Tụng Hương, vô cùng thẳng thắn nói:
Arthur, cậu nhất định sẽ thích cô ấy.


Rất nhanh, em sẽ không thể chạy được nữa, em sẽ bắt đầu cầu xin tôi, xin tôi hãy giả vờ như không nhìn thấy em.
Anh lẩm bẩm nói theo hồi ức.
Sau khi chơi xong trò chơi này, Utah Tụng Hương bảo Quỳnh về trước, nói rằng từ nay về sau, Quỳnh đừng gọi điện cho anh nữa, anh cũng sẽ không gọi điện cho cô nữa.

Nói cho em biết, em đã sai ở đâu?
Cô gái khóc như mưa, trông cực kỳ tội nghiệp, y như buổi tối hôm đó ở sân sau của quán rượu.

Em thích Il Divo.
Susan trả lời.
Anh nhíu mày.

Sao thế?
Susan hỏi.
Quỳnh là một cô gái mang hai dòng máu Trung – Nhật, 9trước đây cô học đại học tại thành phố Goose. Kể từ khi cha mẹ ly hôn, Quỳnh mất tất cả nguồn trợ cấp sinh hoạt. Cô làm nhân viên phục vụ trong 6một quán rượu của Nhật Bản. Mọi công việc phục vụ đều đổ dồn lên vai Quỳnh, áp lực cuộc sống khiến cô đứng khóc một mình ở sân sau của quán rượu5 Nhật Bản vào một buổi tối.
Đêm đó trăng sáng, Utah Tụng Hương bắt gặp Quỳnh đang khóc thút thít ở sân sau của quán rượu. Sau mười mấy phút trò chuyện, Utah Tụng Hương đã thay Quỳnh gửi đơn xin thôi việc ở quán rượu.
Vào một đêm khác, Quỳnh đã có một căn chung cư của riêng mình tại thành phố Goose.
Vào những ngày cuối tuần, Utah Tụng Hương thường đưa Quỳnh tới những buổi tụ tập với bạn bè, có lần anh còn đón Quỳnh tan học về, vài lần anh bất chợt nổi hứng đến gõ cửa căn chung cư của Quỳnh vào sáng sớm, làm bữa sáng cho cô. Nếu như không khí hôm đó tốt, anh cũng sẽ hôn lên đôi môi cô gái đó.
Lần mà không khí giữa hai người họ tốt nhất là trong một phòng nghỉ khách sạn gần sân bay, Utah Tụng Hương đã uống rượu. Anh hỏi Quỳnh liệu có muốn chơi trò
Giả vờ như không nhìn thấy tôi
hay không.
Anh vô cùng nhẫn nại hướng dẫn Quỳnh luật của trò chơi
giả vờ như không nhìn thấy tôi
đó. Mới ban đầu, trò chơi chỉ đơn giản là anh đuổi em, em đuổi anh mà thôi, nhưng giữa nam và nữ có sự khác biệt về thể chất.

Em không sai, em chẳng làm gì sai hết.
Anh nói với cô.
Đúng vậy, không sai.
Sai là, Quỳnh đã không thể chơi trò
giả vờ như không nhìn thấy tôi
giống hệt một ai đó. Dáng vẻ cô ấy lúc khóc lóc sụt sùi khá giống với ai đó, không có nghĩa là khi cô chơi trò chơi
giả vờ như không nhìn thấy tôi
cũng sẽ giống ai kia.
Những lời của Geogre khiến Utah Tụng Hương cảm thấy hơi bối rối. Trước giờ anh chưa từng nói anh thích mẫu phụ nữ như thế nào. Thành thật mà nói, đến ngay cả bản thân Utah Tụng Hương cũng không rõ mình thích mẫu phụ nữ như thế nào nữa cơ mà.
Nhưng có một điều không thể phủ nhận, cô gái tên Judy này có khuôn mặt khiến người đối diện cảm thấy dễ chịu.
Judy nhanh chóng bước tới ngồi cạnh Utah Tụng Hương.

Em không cần phải thích ban nhạc Queen.
Ánh mắt anh rời khỏi đôi bông tai hình cỏ ba lá của cô, lạnh lùng nói,
Nhưng tôi cần em rời khỏi căn phòng này ngay lập tức.


Nói cho em biết, em đã làm sai điều gì?
Susan đã hỏi một câu giống y như Quỳnh.
Cuối cùng, Susan được vệ sĩ của anh dẫn đi.
Cô gái trẻ đó tên là Susan. Đã có một khoảng thời gian ngắn, Utah Tụng Hương cảm thấy dường như mình đã bị cô gái này mê hoặc rồi. Lúc nào anh cũng thích gọi tên cô, Susan, Susan. Thậm chí có một lần trong chuyến công tác tới South Central, anh cũng dẫn theo cả Susan lên chuyên cơ riêng của Thủ tướng.
Trên hành trình bay đến South Central, vô tình, Utah Tụng Hương nghe thấy mấy nhân viên phục vụ trên máy bay nói chuyện với nhau,
Người phụ nữ mà ngài Thủ tướng dẫn theo ấy, lúc ban đầu tôi còn tưởng đó là Nữ hoàng.

Lời nhận xét của tiếp viên hàng không khiến Utah Tụng Hương cảm thấy không thoải mái.
Vài ngày sau, toàn bộ dân chúng Goran đều biết rằng ngài Thủ tướng dẫn một cô gái trẻ đi xem bóng đá. Nhưng đáng tiếc, khuôn mặt cô gái đi cùng kia lại bị áo khoác của ngài Thủ tướng trùm lên che chắn cẩn thận, không ai nhìn được cô ấy trông như thế nào. Chỉ chắc chắn được rằng, dáng cô ấy rất đẹp.
Dựa vào hành động che chở của Thủ tướng dành cho cô gái kia, hầu hết những người ủng hộ Thủ tướng và Nữ hoàng quay lại đã lặng lẽ xóa những bức ảnh chụp chung của hai người trên trang cá nhân của mình.
Đã nửa năm kể từ khi Nữ hoàng và Thủ tướng chính thức ly hôn, còn hai tháng nữa là Nữ hoàng sẽ hoàn thành việc học của mình tại châu Âu.
Ngài Thủ tướng cũng đã có đối tượng mới, Nữ hoàng du học tại trời Âu cũng có một cuộc sống khá ổn.

Liệu bọn họ có nên bỏ cuộc không? Hai nhân vật chính cũng đã buông bỏ rồi, hà cớ gì mà bọn họ phải cố chấp như vậy?

Vào buổi tối cuối tuần cuối cùng của tháng Mười, Geogre dẫn theo một cô gái mặc áo khoác đỏ bước vào câu lạc bộ. Utah Tụng Hương đang chơi bi-a, sau khi nhìn rõ khuôn mặt của cô gái mặc áo khoác đỏ kia, phản ứng đầu tiên của anh là tìm một chỗ nào đó để đưa Judy – người đã luôn ở cạnh bên anh - trốn đi.


Tại sao chứ?
Judy là một cô gái trẻ trung xinh đẹp luôn cảm thấy kiêu hãnh với nhan sắc của mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.