• 643

Chương 309: Sự nghiệp dang dở (2)


Lục Kiêu Dương nói từng từ từng chữ:
Ngài Thủ tướng, anh nên cảm thấy may mắn, vì người đàn ông cầm chìa khóa sơ cua nhà vợ cũ của anh kh8ông còn nhiều thời gian nữa.


Đồ ngốc, ai cũng có quyền được vui vẻ và hạnh phúc.

Đây là điều chàng trai trẻ bang Mississ3ippi muốn cho Nữ hoàng bệ hạ biết.
Nhưng, người mẫu trong bức tranh khỏa thân đặt trên bàn họp vào giờ phút này có khuôn mặt quá giống Nữ hoàng.
Nếu chỉ giống Nữ hoàng thì có thể cho qua, nhưng nếu đúng là Nữ hoàng thì sao?
Tranh khỏa thân của Nữ hoàng đã là tai họa cấp thế giới rồi, còn trôi dạt đến thị trường giao dịch ngầm?

Bởi vì tôi đang bịt mũi anh đấy.

Âm thanh và hơi thở phả ra khi nói đều chân thật.
Lục Kiêu Dương chầm chậm mở mắt ra, người phụ nữ gần trong gang tấc đẹp như tiên nữ.

Lục Kiêu Dương, có muốn hôn tôi không?
Cô cất tiếng khẽ khàng.
Lần đầu tiên, Lục Kiêu Dương biết được rằng.
Thì ra trái tim con người có thể đập nhanh đến như vậy.
Tháng Mười hai đến.
Vienna tháng Mười hai, hoa tuyết tung bay, tuyết trắng bao phủ thành Vienna như thế giới cổ tích. Lục Kiêu Dương nghỉ việc, Tô Thâm Tuyết ngoài đi học thì không ra khỏi nhà. Một người không việc làm, một người nhàn nhã thảnh thơi, một con mèo tên Kahn. Trong căn nhà và chiếc lò sưởi cháy bừng lửa ấm, họ chơi game, đánh bài, ăn cơm, xem bóng đá, xem tivi, từng ngày rồi lại từng ngày trôi qua.
Sau đó, trong đêm tuyết rơi như lông ngỗng ấy, người phụ nữ mang tên Tô Thâm Tuyết mặc bộ đồ ngủ giống màu lông của Kahn, rón rén tới trước giường Lục Kiêu Dương, hỏi anh có muốn hôn môi cô không?
Lục Kiêu Dương quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ngoài kia tuyết bay đầy trời.
Trận tuyết đầu tiên ở Vienna.
Đêm tuyết đầu mùa, có một người đàn ông lái một chiếc xe, dừng ở cửa sổ phòng Tô Thâm Tuyết, không ngủ không nghỉ, nán lại suốt một đêm.
Vừa dứt lời, mũi anh bị bịt chặt.

Lục Kiêu Dương, bây giờ anh không thở được phải không?
Giọng Nữ hoàng vang lên rõ ràng trong giấc mơ.

Sao cô biết?
Anh hỏi.
...
Ở bất cứ đâu trên đường Jose của Goran cũng có thể nhìn thấy màu đỏ Giáng sinh.
Lễ Giáng sinh năm nay có ý nghĩa to lớn với người dân Goran, họ sẽ chào đón Nữ hoàng trở về.
Mấy cuối tuần gần đây, họ đều cùng nấu và dùng bữa tối.
Ăn được một nửa, Tô Thâm Tuyết đề nghị uống rượu. Tại sao cô bỗng dưng muốn uống rượu?
Vì tuyết đầu mùa của Vienna, Nữ hoàng nói.
Rạng sáng, chiếc xe ấy được lái đi. Vết bánh xe để lại bị những bông tuyết mới rơi bao phủ, nhanh chóng xóa sạch dấu vết.
Lại là một cuối tuần, Tô Thâm Tuyết trở về nhà một mình.
Cây si của Nữ hoàng bệ hạ đâu rồi? Lục Kiêu Dương nhìn trái ngó phải.
Hôn… hôn môi?
Chắc hẳn mình đang nằm mơ rồi, giấc mơ này thơ mộng quá đỗi.

Nữ hoàng của tôi, cô ghé đến giấc mộng của tôi quyến rũ tôi đấy à.
Anh nhắm mắt lại, lẩm bẩm nói.
Khoảng nửa tiếng sau, Tô Thâm Tuyết về nhà.
Biết Utah Tụng Hương và chị gái anh đã tới, cô lại cụp mắt theo thói quen. Khi đôi mắt ấy ngước lên, cô đã bình tĩnh trở lại.
Họ cùng tham gia cuộc họp khu dân cư. Nửa tiếng sau giờ họp, anh đến trung tâm thú cưng đón Kahn, Tô Thâm Tuyết đi siêu thị mua đồ, chuẩn bị nguyên liệu nấu bữa tối.
Do bị luân chuyển công tác, Richard đã đi Tây Ban Nha. Anh ta phải ở Tây Ban Nha đến sang năm mới có thể trở về Vienna. Khi nhắc đến chuyện này, nét mặt và giọng nói của Nữ hoàng hết sức bình thản.
Đến khi anh chàng tên Richard kia quay về Vienna vào năm sau, Vienna đã không còn Tô Thâm Tuyết nữa rồi.
Utah Tụng Hương vẫn giữ phong cách ngang tàng trước sau như một của mình.
Vào một đêm tám ngày trước Giáng sinh, điện thoại người phụ trách đội ngũ của Nữ hoàng liên tục đổ chuông. Người gọi điện tới là Christie - người quản lý một trăm linh sáu chiếc chìa khóa của Cung điện Jose.
Hôm sau, đội ngũ Hoàng gia triệu tập một cuộc họp khẩn cấp, toàn bộ những người tiến vào hội trường đều là phụ nữ.
Ngọn nguồn dẫn đến cuộc họp khẩn cấp lần này là một bức tranh khỏa thân của một người phụ nữ. Vào ngày hôm nay của thế kỷ XXI, vẻ đẹp trong những bức chân dung khỏa thân đã được công nhận.
Nữ hoàng bệ hạ của tôi, khi cô mướt mải kiếm tìm, niềm vui và hạnh phúc chưa bao giờ niềm nở v9ới cô, thậm chí, chúng còn bắt tay làm cô vỡ đầu chảy máu. Nhưng không sao cả, còn có lần tiếp theo, nghỉ ngơi một lát sẽ đến lần kế tiếp6.
Nếu lần sau vẫn không ổn, thì đợi lần sau nữa. Sẽ có một ngày chúng nằm gọn trong bàn tay cô.
Utah Tụng Hương đi rồi, h5ai chị em cùng đi. Trước khi đi, chị gái tỏ vẻ tiếc nuối, em trai vẫn giữ im lặng.
Chuyện là thế này, bức tranh khỏa thân Nữ hoàng mờ ảo này đến từ thị trường giao dịch ngầm ở Rome. Ở châu Âu, phần lớn tác phẩm nghệ thuật lưu thông tại chợ đen đều có nguồn gốc không chính đáng, trộm cắp, lửa đảo, không sao kể hết. Kẻ buôn bán tranh khỏa thân Nữ hoàng mờ ảo ở thế giới ngầm ấy cũng không rõ xuất xứ bức tranh. Gã có được bức tranh từ một chợ đen khác. Lúc đó gã thấy người phụ nữ trong tranh khá quen mặt, không chừng là ngôi sao hay người nổi tiếng nào đó, nên gã đã bỏ mười sáu Euro mua bức tranh về.

Rốt cuộc người phụ nữ trong tranh có phải Nữ hoàng hay không, đương nhiên không thể nhờ Nữ hoàng xác nhận được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.