• 645

Chương 329: Bỗng có một ngày (2)


Một số hình ảnh lúc xa lúc gần chợt hiện lên trước mắt cô. Khi xa, hình ảnh người đàn ông đang ngồi đối diện cô dần trở nên mờ 8nhạt. Khi gần, cô lại như thấy chính mình đang cầm một con dao cạo râu, cố gắng kiễng chân lên, xung quanh là mùi nước cạo râu3 vô cùng dễ chịu. Cô còn cố ý đùa dai, cảnh cáo anh tốt nhất đừng nhúc nhích, nếu không cô sẽ làm anh bị chảy máu.

Ánh9 mắt cô lơ đãng, đến khi chạm phải ánh nhìn như muốn nhìn xuyên qua mắt cô, cô mới chợt bừng tỉnh, bắt gặp đôi mắt của người p6hía đối diện.
Thật à? Tô Thâm Tuyết khẽ nhấp một ngụm nước, ngẩng đầu nhìn lên. Đúng như Tô Jenny nói, ngài Thủ tướng đang nhìn con gái thứ nhà họ Tô bằng ánh mắt của con trai trưởng nhà Utah đã làm điên đảo biết bao cô gái.
Có phải đối với Utah Tụng Hương, trò chơi thú vị đã bắt đầu rồi phải không?

Đừng có chơi chữ với tôi.
Cô lạnh lùng đáp.

Em gái đáng yêu hơn chị mất rồi.
Câu nói này còn kèm theo tiếng cười khẽ, khiến cô cảm thấy chối tai hơn bao giờ hết.
Đã lâu rồi cô không tức giận như thế. Dạo gần đây, cô đã làm khá tròn bổn phận của một Nữ hoàng, thỉnh thoảng còn có thể thị uy với vài người nữa là đằng khác. Chẳng hạn như tuần trước, cô vung bút một cái, Phó Chủ tịch Hội đồng Hoàng gia bị trừ thẳng một tháng lương. Còn muốn khoa tay múa chân trước mặt cô phải không, ngay cả ngày nghỉ cũng đừng hòng nghĩ đến. Dù sao, muốn bắt được điểm yếu của mấy người nhàn rỗi này cũng không khó.
Vừa uống một ngụm nước, Tô Thâm Tuyết đã bị chua đến chảy cả nước mắt rồi. Cô đúng là xui xẻo, thế nào lại lấy nhầm một ly nước chanh cơ chứ? Đúng lúc này, sau lưng cô chợt vang lên tiếng bước chân, nhưng cô không buồn nhìn sang.
Gió đêm thổi qua khiến mấy bụi cây trúc đào đung đưa xào xạc. Cũng đã nhiều tháng trôi qua kể từ lần cuối cùng hai người lén lút gặp nhau rồi.
Dĩ nhiên, mấy sự kiện công cộng thì khó có thể tránh mặt. Chẳng hạn như tháng trước, vì vài chuyện mà anh và trợ lý phải cùng đến Cung điện Jose gặp mặt Nữ hoàng. Tất cả mọi người ngồi vây quanh một bàn tròn lớn, anh và cô mỗi người ngồi một đầu. Xong việc, ngài Thủ tướng chào cô một câu
Tạm biệt, thưa Nữ hoàng
, cô cũng đáp lại một câu
Tạm biệt, ngài Thủ tướng.
Lần đó, sau khi trở lại văn phòng, Tô Thâm Tuyết còn nhìn về phía cánh cửa đóng chặt kia mà ngẩn người hồi lâu. Cánh cửa ấy gợi cho cô nhớ đến thời gian hai người còn chưa ly hôn, có lúc Utah Tụng Hương giống hệt như một đứa trẻ hư hỏng, xấu xa, đam mê cảm giác mạnh, vài phút trước còn cung kính chào
Tạm biệt, thưa Nữ hoàng
, vài phút sau đã mai phục ở văn phòng cô. Cô vừa mở cửa, anh đã lập tức giở trò, còn đắc ý nói:
Có phải chúng ta giống mấy cặp nam nữ yêu đương lén lút lắm không?

Cô đành bất lực cụp mắt, tiếp tục dùng bữa tối của mình.
Tô Jenny lại vẫn thì thầm to nhỏ bên tai cô:
Em cảm giác ngài Thủ tướng đang nhìn em đấy.

Một cái trừng mắt của cô như một giọt nước thần, khiến ánh mắt của Utah Tụng Hương càng dán chặt vào khuôn mặt của cô hơn.
Cô nhíu mày, dùng mắt ra hiệu với anh, thế mà anh vẫn lờ tịt đi, vẫn không hề dời mắt khỏi gương mặt cô, như nhìn cô mà cũng như nhìn những người khác mà thôi ấy.
Cô cao giọng:
Tôi không phải Tô Jenny.


Đương nhiên em không phải rồi.

Cô giáo ơi, cô nhìn xem, lúc nào cũng thế, hễ bất cẩn một chút là em lại chìm sâu vào dòng hồi ức rồi.
Trong tiếng lá trúc đào đung đưa xào xạc, Tô Thâm Tuyết nhìn về phía chân trời:
Đừng nói với tôi rằng anh rung động với Tô Jenny rồi đấy nhé?

Vừa bước qua cửa phòng ăn, bước chân cô cũng trở nên nhanh hơn. Cô cố gắng duy trì vẻ mặt nhẹ nhàng nhất có thể, dù sao trước mặt vẫn còn rất nhiều họ hàng xa đang hành lễ với cô.
Cô bước xuống cầu thang, thuận tay lấy thêm một ly nước, sau đó đi về phía vườn hoa.

Chị ơi.
Tô Jenny kích động đến mức giọng nói cũng run lên,
Bây giờ em có thể khẳng định chắc chắn rằng Thủ tướng đang nhìn em đấy.

Tô Thâm Tuyết đặt ly nước xuống mặt bàn, giẫm mạnh lên giày Tô Jenny.
Sao cô lại không biết tiếng bước chân đằng sau kia là của ai cơ chứ?
Đúng lúc, cô cũng có chuyện muốn nói với Utah Tụng Hương đây.

Tôi không phải Tô Jenny, cho nên, tốt nhất anh nên thu những mánh khóe đó lại đi.
Cô siết chặt nắm tay,
Bất kể mục đích của anh là gì, anh chắc chắn sẽ không thành công đâu.

Bầu không khí xung quanh chìm vào tĩnh lặng.
Tiếng bước chân đằng sau cô dừng lại trong giây lát, sau đó lại bước về phía trước. Cuối cùng có người bước đến đứng sóng vai cùng cô.
Tô Thâm Tuyết và Utah Tụng Hương kề vai đứng đó, nhưng không một ai lên tiếng.

Nghe nói, tất cả đám đàn ông con trai ở Buenos Aires đều phải khuất phục trước sức quyến rũ của em gái em, có thêm một người như tôi thì cũng có gì lạ đâu cơ chứ?
Utah Tụng Hương đáp.
Giọng điệu này khiến người ta không biết anh đang nói đùa hay nói thật.
Vườn hoa là địa điểm vui chơi của nam thanh nữ tú, ai nấy đều vừa nướng thức ăn vừa đùa giỡn.
Mãi một lúc lâu, cô mới tìm được một nơi yên tĩnh và có thể hóng mát.

Nói thế nào đi nữa, ‘ngài Thủ tướng’ mà em nhắc đến vẫn là chồng trước của chị đấy.
Lần này, đến phiên cô nói nhỏ bên tai Tô Jenny.
Sau đó, cô bỏ lại một câu
Mọi người dùng thong thả
rồi đi thẳng.
Chủ nhân của đôi mắt ấy có vẻ như đang rất hưởng thụ hình ảnh cô ngẩn ngơ suốt một lúc lâu thế này.
5
Nghĩ vậy, cô lại trừng mắt liếc anh.
Lần này, đến phiên anh ngẩn ngơ.
Những gì cần nói cô đã nói xong rồi, có ở lại cũng không còn cần thiết nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.