• 1,243

Chương 335: Bỗng có một ngày (4)


Cứ cách một khoảng thời gian, du thuyền này sẽ cử máy bay tư nhân đi đón hội viên đến từ các nơi trên thế giới.

Hội viên lên chiếc du thuyền8 này với mục đích gì, dùng đầu ngón chân cũng nghĩ ra được.
Tuần san Thành phố Goose là phe cánh chống đối Hoàng gia với lập trường kiên định nhất Goran. Có thể đoán được, họ nhất định sẽ dùng ngôn từ vô cùng kích động để tung tin ra, lợi dụng cảm xúc phẫn nộ của nhân dân để đề xướng bãi bỏ Hoàng gia.
Con số làm cho người ta nhìn trân trân trong tài khoản ở nước ngoài của Nữ hoàng tiền nhiệm đã từng khiến người dân Goran bàng hoàng.
Nghe xong cả câu chuyện, tay chân Tô Thâm Tuyết lạnh như băng.
Tức giận không? Đúng vậy, tức giận, những người này cần phải xuống mười tám tầng địa ngục. Càng giận hơn là cô còn phải phối hợp với những gã khốn này.
Cười khổ, Hà Tinh Tinh đã chọn xong quần áo cho cô, là bộ đồ mang phong cách đoan trang quyến rũ, có màu trắng ngọc trai mà anh thích.
Cúi đầu, cô lên tiếng:
Tụng Hương, em muốn gặp anh.

Cuộc điện thoại đầu tiên không được nhận.
Cô nghiến răng, tiếp tục.
Bởi vì, Nữ hoàng muốn bãi nhiệm hai vị trước toàn bộ dân chúng Goran, tước đoạt tư cách thành viên Hoàng gia của họ.
Trong phòng làm việc chỉ còn lại Tô Thâm Tuyết và Hà Tinh Tinh.
Cảm ơn trời đất, Utah Tụng Hương đã nhận cuộc gọi thứ hai.
Cô không cho anh bất cứ cơ hội hỏi han nào.
Tô Thâm Tuyết gọi một cuộc điện thoại cho Tổng biên tập
Tiếng nói Goran
. Kết thúc cuộc gọi, cô bảo Hà Tinh Tinh đặt phòng khách sạn.
Khoảnh khắc gửi địa chỉ khách sạn và số phòng khách sạn đến email Tổng biên tập
Tiếng nói Goran
, Tô Thâm Tuyết đã không còn bất cứ đường lui nào nữa.
Cho nên, khi Utah Tụng Hương mở cửa đi vào liền nhìn thấy người phụ nữ ngồi trên mặt thảm dựa lưng vào tấm kính sát đất, hai gò má đỏ hồng. Bên cạnh cô đặt ly rượu trống trơn, chai rượu đã vơi đi một nửa, món ăn nhẹ còn thừa lại, anh đào trên đĩa hoa quả kiều diễm ướt át, hệt như đôi môi đỏ tươi của thiếu nữ.
Ừ, đúng là cô đã uống rượu, nhưng không uống nhiều như vậy đâu.
Một khi Hoàng gia biến mất khỏi lãnh thổ Goran, cuối cùng, có lẽ nó sẽ giống như đa số Hoàng gia trên thế giới này - trở thành một danh lam thắng cảnh. Từng du khách sẽ tùy tiện leo lên, kẻ phe vé chèo kéo du khách mỗi đêm ngày ngoài tường thành.
Tiếng chuông nửa đêm vang lên.
Thời gian trôi qua từng chút một, sắc mặt hai vị Chủ tịch và Phó Chủ tịch Hội đồng Hoàng gia trắng bợt, vẻ mặt người phụ trách Văn phòng Hoàng gia cũng ê chề.
Tô Thâm Tuyết không khá hơn. Cô đứng trước cửa sổ, nhìn Cung điện Jose trong màn đêm.
Lặng im.
Lát sau.
Bây giờ, cô chỉ có thể cầu nguyện Utah Tụng Hương nhận điện thoại của cô.
Khi Tô Thâm Tuyết gọi đến số điện thoại của Utah Tụng Hương, Hà Tinh Tinh đang chọn quần áo cho cô. Chuyện này càng ít người biết càng tốt.
Tại thời điểm thế này, nói với một người đàn ông
Em muốn gặp anh
, chỉ cần người biết suy nghĩ thì đều biết là vì cái gì.
Cô vẫn nhẫn nại, cố gắng nói nhẹ nhàng hết mức có thể:
Em có chuyện muốn nói với anh.

Hiện tại, vị Chủ tịch Hội đồng Hoàng gia cao quý đã hơn năm mươi tuổi này chính3 là một trong những hội viên của du thuyền. Bởi vì nộp hội phí cao, năm ngoái ông ta còn vinh dự trở thành khách VIP cấp kim cương đen.
Thả9m họa hơn là có đến tận mười bốn thành viên Hoàng gia Goran dính líu đến chiếc du thuyền này. Trong mười bốn người đó, có chín người là hội viên củ6a du thuyền, bốn người từng độc lập giới thiệu hội viên mới để lấy tiền hoa hồng. Một người còn lại, cũng chính là Phó Chủ tịch Hội đồng Hoàng gia 5trực tiếp tham gia công việc kinh doanh của chiếc du thuyền.
Dựa theo hiểu biết của cô về thói quen sinh hoạt của Utah Tụng Hương, thời điểm này Utah Tụng Hương chắc hẳn mới lên giường. Mười phút đầu sau khi lên giường là thời gian tự suy ngẫm của Utah Tụng Hương.
Cô gọi điện vào lúc này, chắc hẳn Utah Tụng Hương vẫn có thể nghe được, chỉ sợ anh không nhận điện thoại của cô.
Tuần san Thành phố Goose đã nắm giữ danh sách toàn bộ các thành viên Hoàng gia tham gia.
Danh sách này sẽ được đăng công khai trên mặt báo vào sáu tiếng sau. Danh sách được tung ra, Hoàng gia sẽ đối mặt với nguy cơ bốn phía.
Hiển nhiên, họ đã hết cách rồi.
Trước đó, hai vị Chủ tịch và Phó Chủ tịch đã tìm riêng Tổng biên tập Tuần san Thành phố Goose, đút lót, đe doạ đều vô dụng, kể cả quỳ xuống đất cầu xin tha thứ cũng thử rồi. Ba vị Tổng biên tập cùng có chung quan điểm:
Bây giờ các ông cũng chỉ có một con đường, phó mặc cho trời.


Biết.
Cô đáp thật khẽ.

Anh muốn em nói lại lần nữa.


Tô Thâm Tuyết!
Cách sóng điện từ, lần này vẻ cảnh cáo trong giọng nói của anh đã dịu bớt, thay vào đó là sự bất lực,
Em uống rượu à?


Không uống, vừa rồi em không uống rượu.

Không vì Vương miện Hoa hồng tượng trưng cho quyền lực tối cao, mà đơn thuần là bảo vệ và trách nhiệm.
Cúp điện thoại, thay quần áo, đeo trang sức trang nhã, Tô Thâm Tuyết rời khỏi Cung điện Jose đi đến khách sạn.
Khách sạn nằm gần Cung điện Jose, đi xe mười lăm phút đã đến. Nhưng lái xe từ số Một đường Jose lại cần bốn mươi lăm phút. Tô Thâm Tuyết có ba mươi phút để chuẩn bị.
Căn phòng đặt ở tầng mười hai, tầm nhìn căn phòng thông thoáng. Dựa theo yêu cầu của cô, trong phòng có xe ăn, để sẵn rượu và vài món ăn.

Tô Thâm Tuyết!

Nắm chặt điện thoại, cô gọi một tiếng
Tụng Hương
hết sức ngọt ngào.
Đến nửa đêm, Tô Thâm Tuyết hạ lệnh tiễn những người kia về.
Hai vị Chủ tịch và Phó Chủ tịch Hội đồng Hoàng gia hứa hẹn với Nữ hoàng, qua được cơn hoạn nạn này, họ sẽ từ chức Chủ tịch và Phó Chủ tịch.
Tiếng
Tô Thâm Tuyết
vang lên lần thứ ba.
Đầu bên kia là giọng nói trầm thấp:
Tô Thâm Tuyết, em biết bây giờ em đang nói gì không?


Em muốn gặp anh.
Lời ít mà ý nhiều.
Sự im lặng từ đầu bên kia khiến Tô Thâm Tuyết cảm thấy khó thở.

Không, các ông không được từ chức.
Cô nói với hai vị đó.
Tại sao không được từ chức?

Nói qua điện thoại đi.
Utah Tụng Hương không hề hợp tác.

Không được.

Chớp mi mắt run lên vì tiếng cửa mở, dáng vẻ cô không còn chút sức lực. Cho đến khi tiếng bước chân dừng ở khoảng cách gần trong gang tấc, cô mới gắng gượng ngước lên, liếc nhìn người trước mắt, rồi uể oải cụp mắt.
Cảnh đêm nửa thành phố Goose hiện rõ ngoài cửa sổ sát đất, trông như một bầu trời sao lấp lánh. Người đàn ông đứng trước cô điển trai hơn bao giờ hết.
Không có gì bất ngờ xảy ra, con gái lớn nhà họ Tô lại gài bẫy con trai trưởng nhà Utah rồi.
Cô giáo ơi, bây giờ người làm chuyện này chính là Nữ hoàng của một đất nước, không phải Tô Thâm Tuyết. Cô ơi, bây giờ, Tô Thâm Tuyết đã cam tâm tình nguyện, Nữ hoàng của một quốc gia phải đặt lên hàng đầu, sau đó mới là Tô Thâm Tuyết.
Bây giờ có thể khẳng định một điều, chuyện Tuần san Thành phố Goose đăng tin này là không thể tránh khỏi.
Người phụ trách Văn phòng Hoàng gia biết chuyện này trước Tô Thâm Tuyết ba tiếng rưỡi. Bởi vì thời gian cấp bách nên ông ta không thể nghĩ ra được phương án giải quyết.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.