• 1,241

Chương 349: Em đã từng nghe thấy chưa? (3)


Trong phòng chỉ còn lại hai người họ.

Cô nghiêm mặt, còn cơ mặt anh thì căng cứng, hai người trừng nhau một lúc, mãi đ8ến khi Kahn duỗi người tạo thành một tiếng vang không lớn không nhỏ.

Đừng giả vờ nữa.
Anh kéo nơ cài trên cổ áo.
Lúc này, cô mới phát hiện anh đang mặc lễ phục, hiển nhiên ngài Thủ tướng đang tham dự một bữa tiệc thì bỏ về giữa chừng để đến đây, lại còn là một bữa tiệc cao cấp, thế mà chỉ đến đây để nói mấy lời không rõ đầu đuôi thế này với cô thôi sao?
Dừng một lúc, cô lại nói từng chữ một:
Tụng Hương, nếu thế giới này vẫn còn tồn tại một người như thế, không sớm thì muộn, sẽ có một ngày tôi mở lòng vì người đó.

Tụng Hương, anh đã nghe rõ rồi chứ?

Tối qua anh đã giải thích với em rất rõ ràng rồi.
Utah Tụng Hương ngắt lời cô, giọng nói đầy vẻ nôn nóng sốt ruột.

Tối qua đã giải thích rất rõ ràng rồi
ư? Cô nhìn anh, muốn anh nói rõ hơn.
Lúc này, Tô Thâm Tuyết mới bừng tỉnh lại. Cô và anh đã ly hôn rồi, đồng nghĩa với việc cô không có quyền can thiệp vào chuyện anh mở tiệc tiếp đón Răng Khểnh tại nhà mình, và anh cũng không có quyền huơ tay múa chân đối với việc cô dùng bữa tối với một người khác phái.
Cô thở dài, nhìn Utah Tụng Hương rồi chậm rãi nói:
Tụng Hương, chúng ta ly hôn rồi.


Đương nhiên, đúng vậy mà, không cần giải thích gì với tôi cả.
Cô quả quyết trả lời.
Một tiếng
Tô Thâm Tuyết
phát ra từ miệng anh khiến Kahn giật nảy mình phải ló đầu ra nhìn, cô giậm chân:
Anh dọa Kahn sợ rồi đây này.


Muộn thế này rồi Thủ tướng còn đến tìm tôi có v3iệc gì?
Cô nhìn đồng hồ, lạnh lùng nói,
Mười một giờ mười lăm là giờ ngủ của Nữ hoàng, bây giờ đã là mười một giờ mười phút9.

Nói khác đi, anh chỉ có năm phút mà thôi.

May chỉ xuất hiện trong bữa tiệc với tư cách người nhà của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng mà thôi, không có ý nghĩa đặc biệt nào khác.
Anh tiếp tục ngắt lời cô.
Hóa ra là vì chuyện này à. Trời cao có mắt, cô cũng có nói gì đâu cơ chứ?
Không đúng, cho dù Utah Tụng Hương và Răng Khểnh có hẹn hò thì cô cũng có tư cách gì để lên tiếng chứ? Không đúng, không đúng, phải nói là, cho dù Utah Tụng Hương và Răng Khểnh có hẹn hò thì cũng có liên quan gì đến cô đâu cơ chứ?
Phiền chết đi mất, con người này lại đang khiến quan hệ của hai người trở nên phức tạp hơn rồi đấy.
Lúc nào anh cũng vậy, lần nào cũng như vậy.
Nghĩ đến đây, cô lại tức giận ngẩng phắt đầu lên, trong mắt cũng lấp lánh ánh nước.
Ấy vậy mà, Utah Tụng Hương vẫn cứ tảng lờ đi.

Lần sau, 6nếu Thủ tướng có việc gì, phiền anh hẹn trước với Thư ký chuyên quản lý lịch trình của Nữ hoàng.
Thấy anh vẫn không đáp lại,5 cô cao giọng,
Với việc Thủ tướng đến viếng thăm bằng cách thức thế này, tôi cho rằng tôi có đầy đủ lý do để không hoan nghênh Thủ tướng…

Giữa đêm khuya, một câu
Tụng Hương, chúng ta ly hôn rồi
mang theo nỗi đau đớn khó phai, không ngừng quanh quẩn trong không gian vắng lặng.
Cô sợ mình nói vẫn chưa đủ rõ ràng, nhìn ra khỏi cửa sổ, điều chỉnh hơi thở của bản thân, bình tĩnh nói:
Bữa tối giữa tôi và Cohn vốn đã được hẹn từ sáng, tôi muốn nhân cơ hội này nói rõ với anh ta rằng tôi không có ý định tiến xa hơn. Không vì lý do gì, mà cũng không vì bất kỳ ai khác, chỉ là tôi vẫn chưa sẵn sàng để đón nhận một người mới mà thôi.


Cohn?
Đôi mắt đang khóa chặt trên gương mặt cô như đang cuồn cuộn bão táp mưa sa,
Xem ra quan hệ giữa Nữ hoàng và tên Thụy Điển kia đã phát triển đến mức không cần dùng kính ngữ nữa rồi nhỉ? Thế có phải tên đó cũng gọi thẳng tên em là Thâm Tuyết rồi không hả? Chết tiệt! Xem ra cái gọi là ‘nhìn nhau tình tứ’ mà đám người kia nói không phải là tin đồn vô căn cứ rồi? ‘Nhìn nhau tình tứ’ à? Quỷ tha ma bắt! Tô Thâm Tuyết, em muốn bức anh phát điên lên đấy phải không!

Utah Tụng Hương vung tay lên, một vật trang trí cao gần nửa người trong phòng đổ rầm một tiếng.

Tụng Hương.
Cô vuốt mặt mình, cố dịu giọng,
Anh không cần giải thích những chuyện này với tôi.


Không cần giải thích với em ư?
Anh gằn từng chữ.
Cô đã ly dị anh rồi, Tô Thâm Tuyết đã ly dị Utah Tụng Hương rồi, mấy câu này không ngừng vang vọng trong lòng cô, khiến mỗi lần phải thốt ra thành lời, cô đều cảm thấy vô cùng khó chịu.
Dùng đến cách tuyệt tình như thế để kết thúc cuộc hôn nhân với anh vốn không phải là điều cô mong muốn. Bởi dẫu sao hai người cũng từng cùng trải qua một khoảng thời gian vô cùng tốt đẹp.

Vậy sao em còn phải ăn tối với tên Thụy Điển chết tiệt kia chứ?
Vừa nói, anh vừa sấn đến trước mặt cô.
Giọng điệu chất vấn này và cả dáng vẻ như hận không thể bóp chết cô kia khiến Tô Thâm Tuyết như xuất hiện ảo giác, dường như lúc này đây, hai người họ vẫn chưa ly hôn, anh phát điên lên vì cô dám thân mật với một người khác phái. Dưới sự điều khiển của ảo giác này, cô lắp bắp:
Tôi… tôi chỉ muốn cho Cohn biết…

Hơn nữa, câu
đừng giả vờ nữa
kia của anh lại còn đầy vẻ oán trách.

Rốt cuộc anh đang nói…

Không được ư? Sao lại không chứ? Đây vốn là nguyên lý vận hành của thế giới này, áp dụng cho tất cả các cặp đôi nam nữ hết duyên hết phận cơ mà.
Cô lo lắng nhìn quanh, lại chạm phải đôi mắt ngập tràn đau đớn của anh, cô thảng thốt dời đi. Cô tìm kiếm hồi lâu cũng không tìm được chỗ nào thích hợp để dán mắt lên, cuối cùng chỉ đành cúi đầu nhìn xuống.
Giày của anh đang rất gần với giày của cô, thế này không hay chút nào. Cô muốn tránh sang một bên, nhưng tay bất chợt bị túm chặt lại. Anh lại muốn ép buộc cô đấy phải không?
Cô không muốn thuận theo anh, anh đừng hòng dùng bạo lực và thủ đoạn ép cô phải khuất phục.
Cô lại tiếp:
Nghe nói, đây là chuyện mà hầu hết các cặp vợ chồng sau khi ly hôn đều phải trải qua. Tụng Hương, chúng ta cũng giống như họ có được không?


Không, không được.
Anh khàn giọng đáp lại.
Anh buông tay ra, cô lại tiếp tục cúi đầu.

Một tiếng thở dài khẽ khàng hắt xuống đỉnh đầu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.