Chương 363: Cẩm nang theo đuổi vợ (4)
-
Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!
- Tg Loan
- 1497 chữ
- 2022-02-06 12:45:36
Cuối cùng, với tư cách là một vị Nguyên thủ quốc gia, anh tuyên bố xin phép được tiễn Nữ hoàng bệ hạ.
Cùng ở trong một tòa nhà, tiễn8 với đưa cái gì đây? Nhưng anh cứ kiên quyết đòi tiễn cô cho bằng được, nên cô đành để anh tiễn mình về, ai ngờ vừa bước vào thang máy, anh3 liền hôn cô.
Cửa thang máy vừa mở thì anh đã lùi ra, trong khoảnh khắc cửa thang máy dần khép lại chỉ còn là khe hở, anh mỉm cười 9hân hoan như một đứa trẻ. Tô Thâm Tuyết còn dở khóc dở cười hơn nữa là khi thang máy quay trở lại tầng của cô rồi mở ra, cô lại vẫn thấy an6h đang đứng ở đó.
Vậy thì chắc là màu hồng rồi, màu hồng thì anh thấy cũng tạm được, nhưng em cũng đừng mặc màu này quá thường xuyên.
Cái đồ con công kiêu căng ngạo mạn này!
Không phải màu tím, cũng không phải màu hồng, mà là màu nâu sẫm. Đó là màu bộ răng bẩn xỉn do bị cao răng lưu cữu bám vào của đám phù thủy trong rừng.
Cô hét lên thật to, gằn từng chữ trong điện thoại. Thưa ngài Thủ tướng mắc bệnh sạch sẽ, cảm giác như thế nào khi mà ngài đang nói chuyện với một người phụ nữ mặc bộ đồ ngủ cùng màu với cao răng?
Cô vội cởi giày ra, ném thật mạnh về phía anh.
Utah Tụng Hương cũng không hề né tránh, đã thế anh còn đợi5 đến khi chiếc giày của cô rơi từ trên người mình xuống dưới đất rồi mới nhặt lên và tiến vào thang máy, cửa thang máy lại từ từ khép lại.
Khi thang máy từ từ đi xuống, anh quỳ một gối, một tay giữ mắt cá chân rồi nhẹ nhàng xỏ giày vào cho cô.
Bốn giờ hai mươi phút, Tô Thâm Tuyết và Tô Jenny hẹn nhau uống trà. Sau khi trở về Goran, Tô Jenny được đưa ngay tới bệnh viện. Thành quả mà con gái thứ nhà họ Tô nhận được sau chuyến đi này là trị dứt điểm được chứng kén ăn.
Nghe nói, khi bị bắt giữ, mỗi ngày cô chỉ được cho ăn một bát cơm nhỏ.
Vẫn còn một lúc nữa mới tới giờ hẹn, Tô Thâm Tuyết mở ngăn kéo ra. Trong ngăn kéo chỉ cất giữ duy nhất một bức thư mà Tô Linh nhờ Utah Tụng Hương gửi đến cho cô.
Tô Thâm Tuyết thấy mình bắt buộc phải tìm một cơ hội để nói chuyện rõ ràng với Utah Tụng Hương, không thể cứ tiếp tục như vậy được. Cái tên kia lúc nào cũng làm ra vẻ mập mờ, tối nào trước khi đi ngủ Christie cũng phải đến thông báo với cô rằng
Ngài Thủ tướng gọi điện tới.
Trong cuộc gọi để chúc Nữ hoàng ngủ ngon, ngài Thủ tướng luôn vòng qua vòng lại chủ đề về màu sắc bộ đồ ngủ của cô.
Im miệng!
Cô cảnh cáo anh.
Cuối cùng, hai bên đã đạt được thỏa thuận sau cuộc đàm phán thứ mười sáu.
Tô Thâm Tuyết đã từng hỏi Utah Tụng Hương về vấn đề thương lượng giải cứu con tin,
Quá trình diễn ra suôn sẻ hơn anh mong đợi.
Utah Tụng Hương trả lời cô nhẹ tênh như thế đấy.
Tô Linh còn kể cho Tô Thâm Tuyết biết một chuyện, Utah Tụng Hương đã tìm kiếm thứ gì đó ở một khu vực có nhiều bom mìn. Anh nói với thủ lĩnh của tổ chức vũ trang rằng vật này có ý nghĩa ngang với mạng sống của anh, và đó là thứ duy nhất anh mang vào tầng hầm.
Trong thư chỉ vỏn vẹn một đoạn ngắn:
Thâm Tuyết, nếu sau này em muốn quay lại Napoli thì Utah Tụng Hương sẽ là một người bạn đồng hành khá lý tưởng. Nếu là trước đây thì cô sẽ không nói những lời này đâu, nhưng thời gian quả là món quà tuyệt vời nhất, mà Utah Tụng Hương đã có được món quà tuyệt vời này.
Sau đó, Tô Thâm Tuyết đã trò chuyện với Tô Linh qua điện thoại.
Trong cuộc nói chuyện, Tô Thâm Tuyết biết được một số thông tin về chuyến đi tới Congo của Utah Tụng Hương.
Bộ trưởng Bộ Ngoại giao chịu trách nhiệm làm việc và trao đổi với Chính phủ Congo, còn Utah Tụng Hương và nhóm chuyên gia đàm phán quốc tế sẽ thương thuyết với nhóm tổ chức vũ trang.
Để bày tỏ sự chân thành của mình, Utah Tụng Hương đã lên xe của tổ chức vũ trang kia mà hoàn toàn không có bất kỳ biện pháp bảo hộ nào. Tô Linh cũng lên đường cùng anh đến doanh trại của tổ chức vũ trang. Phải biết rằng, đối với những kẻ đó, việc biến một Thủ tướng trở thành con tin chỉ là một quyết định bộc phát mà thôi.
Tô Thâm Tuyết, em thật đáng yêu.
Giọng nói bên kia đong đầy ý cười.
Chết tiệt, chết tiệt!
Cô phải nghĩ cách để anh nản lòng mới được.
Tổ chức vũ trang này đóng quân tại một khu vực bí mật được bảo vệ nghiêm ngặt, bọn họ giam Utah Tụng Hương trong một tầng hầm kín trong căn cứ. Utah Tụng Hương bị giam một trăm hai mươi giờ trong tầng hầm đó, chỉ được uống nước và hoàn toàn cô lập với thế giới bên ngoài.
Trong một trăm hai mươi giờ đó, Utah Tụng Hương đã trải qua mười lăm cuộc đàm phán thất bại với tổ chức vũ trang.
Không tiếp xúc với thế giới bên ngoài, không có giường trong tầng hầm, không có thức ăn, chỉ có nước uống, mười lăm cuộc đàm phán thất bại, suốt một trăm hai mươi giờ đối mặt với đám lính khát máu không coi mạng người ra gì. Đối với bất kỳ ai, thì đây cũng là một trải nghiệm khủng khiếp về cả tâm lý và thể chất.
Thứ mà Utah Tụng Hương tìm kiếm là một chiếc nhẫn cưới.
Chiếc nhẫn này là mối liên hệ giữa tôi với một người, thậm chí, tôi còn có niềm tin rằng, chỉ cần tìm lại được nó, người ấy sẽ quay trở về bên cạnh tôi. Ở nơi này của các ông liệu có thần linh chứng giám không? Tôi hy vọng là có, như vậy thì thần linh sẽ chứng giám và nghe thấy điều mong mỏi của tôi. Tôi tin rằng đây cũng là cách để người ấy quay lại bên tôi.
Đây là những gì Utah Tụng Hương nói với thủ lĩnh của đám lính vũ trang kia.
Đó cũng là câu khẳng định
Thời gian là món quà tuyệt vời, và Utah Tụng Hương đã nhận được món quà đó
được nhắc đến trong bức thư của cô giáo.
Tô Thâm Tuyết đưa tay lên luồn sâu vào tóc mình, vò đầu bứt tóc đến khi đầu tóc rối tung, lăn qua lăn lại trên giường vì sai lầm không thể cứu vãn ấy.
Vì vậy, khi vừa bước vào phòng Hà Tinh Tinh đã nhìn thấy Nữ hoàng bệ hạ đang nằm dưới đất trong tư thế hai tay hai chân giơ thẳng lên trần.
Đương nhiên cô không thể giải thích với Hà Tinh Tinh rằng
mình bị ngã từ trên giường xuống
được.
Cô như được đứng giữa một phân đoạn trong một bộ phim lãng mạn nào đó, những đoạn mà mỗi khi xem được các cô gái đều sẽ nhõng nhẽo.
Những lời mắng nhiếc sa sả mà cô muốn tuôn ra dần tan đi, cô chỉ biết ngu ngơ nói:
Lần sau... lần sau không được như vậy nữa.
Chết tiệt, lúc đó lẽ ra cô phải đạp anh xuống đất mới đúng.
Lời cảnh cáo của cô như gió thoảng bên tai:
Anh đoán đó là màu tím mà anh yêu thích.
Đúng là tự mình tưởng bở.
Không phải.
Cô hả hê đáp lại.
Dù là kẻ độc ác tàn nhẫn đến đâu đi chăng nữa, thì tận sâu trong tim cũng có chỗ mềm yếu. Người thủ lĩnh kia nghe xong liền phái thuộc hạ giúp Utah Tụng Hương tìm kiếm.
Mất gần một trăm phút tìm kiếm, cuối cùng mới tìm thấy chiếc nhẫn kia.
Thâm Tuyết, lần đầu tiên cô được nhìn thấy nụ cười đó của ngài Thủ tướng, cậu ấy cười cứ như một đứa trẻ vậy.
’ Tô Linh đã nói như vậy qua điện thoại, dường như nhớ ra điều gì đó, tiếng cười của Tô Linh lại tiếp tục vang lên từ đầu dây bên kia.
Cô hỏi cô giáo đang cười gì vậy?
Tại Cape Town, vào đêm chia tay, giữa Tô Linh và Utah Tụng Hương cũng có một câu chuyện khác.
Đến gần sáng sớm, Utah Tụng Hương đột nhiên gõ cửa phòng khách sạn Tô Linh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.