Chương 370: Nữ hoàng bệ hạ của tôi
-
Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!
- Tg Loan
- 1188 chữ
- 2022-02-06 12:45:55
Năm mười tuổi, cậu bé ấy đã trở thành cầu thủ dự bị cho đội bóng rổ của trường. Cuối cùng cậu cũng chờ được đến ngày ra sân đầu tiên của8 đời mình.
Phút thứ tư, một trung vệ của đội bạn phạm lỗi khiến cậu bị ngã rồi nằm bất động trên mặt đất ít nhất chín mươi giây3. Cậu cố chịu đau, hoàn thành thêm hai cú ném phạt nữa rồi mới bị huấn luyện viên điều động người khác vào sân thay thế.
Sau đó9, bác sĩ của đội bóng nói với cậu rằng:
Hans, cậu không thể ra sân được nữa.
Ban đầu, cậu còn tưởng chuyện này là do lỗi của trung vệ6 đội bạn kia, bèn nói, vậy đành chờ trận sau vậy, dù sao cậu cũng không hề cảm thấy cơ thể mình có gì không ổn.
Khi trận đấu kết thúc, hai người vẫn nán lại trên khán đài.
Tô Thâm Tuyết, nếu cô đã từng trải qua cảm giác mũi chân rời khỏi mặt đất, bay lượn trên không trung, cô sẽ không thể nào chấp nhận rồi phó mặc cho số phận được. Tôi muốn gõ cửa nhà Thần Chết bằng ý chí chiến đấu sôi sục nhất.
Lục Kiêu Dương nói.
Nghe những lời anh vừa nói, trong đầu cô hiện lên hình ảnh cậu thiếu niên chạy băng băng trên sân bóng rổ, Tô Thâm Tuyết hiểu một chút rồi lại như không hiểu.
Cậu bé mất đến bốn mươi tám giờ để tiếp nhận sự thật này.
Một tuần sau, cậu giao quả bóng rổ thân thương nhất của mình cho đứa trẻ nhà hàng xóm, ảnh tạp chí của ngôi sao bóng rổ dán trên tường trong phòng cũng bị đổi thành tranh phong cảnh.
Sau đó nữa, cậu bé dần có niềm vui thích với vẽ tranh. Cậu nấp trong tầng hầm, vẽ ngày vẽ đêm suốt cả một mùa Đông.
Sau khi cúp điện thoại, Tô Thâm Tuyết gõ cửa phòng Lục Kiêu Dương, hỏi anh rằng:
Cậu có muốn hôn tôi không?
Hôn xong, cô còn để anh vẽ một bức tranh khỏa thân cho mình.
Tất cả không phải là vì thương hại, mà chỉ muốn giúp anh hoàn thành mọi tâm nguyện, nhân lúc bờ môi anh còn có thể hôn người con gái mà anh yêu mến; nhân lúc đôi tay anh còn có thể phác họa được hình ảnh của người con gái ấy.
Trời vừa tờ mờ sáng, Tô Thâm Tuyết liền hỏi Lục Kiêu Dương vì sao lại muốn ký tên vào tài liệu kia.
Tự tôi đã gõ cửa Thần Chết đấy, không phải rất ngầu sao?
Lục Kiêu Dương đã cười trả lời cô như thế.
Không, không ngầu chút nào cả.
Cuối cùng, cô cũng không thể kìm nén tâm trạng của mình được nữa, cứ thế gào khóc nức nở trước mặt anh.
Lại có một ngày, Lục Kiêu Dương đưa Tô Thâm Tuyết đi xem một trận bóng rổ của thanh thiếu niên.
Sau khi yên lặn5g chốc lát, bác sĩ của đội bóng nói cho cậu biết, không có trận sau nào nữa, cậu không bao giờ có thể ra sân được nữa, vì lượng canxi trong cơ thể cậu đã vượt quá chỉ tiêu.
Xương cốt bị vôi hóa, một dạng của bệnh xơ cứng teo cơ một bên, có người phải đứng ngủ cả đời, có người không thể ngước nhìn bầu trời, có người bừng tỉnh liền phát hiện đôi tay mình đã không thể ôm lấy người mình yêu được nữa.
() Bệnh xơ cứng teo cơ một bên (hội chứng ALS - Amyotrophic Lateral Sclerosis) là một bệnh lý liên quan đến hệ thần kinh, xảy ra khi một số tế bào nơron ở não và tủy sống dần chết đi. Ban đầu người bệnh sẽ gặp những vấn đề liên quan đến cơ bắp, rồi dần trở thành tàn tật, cuối cùng bộ phận hô hấp ngừng hoạt động, dẫn đến tử vong.
Năm ấy, chàng trai trẻ bang Mississippi gặp Nữ hoàng Goran, còn yêu cô gái ấy đến hết thuốc chữa.
Mẹ ơi, đó là người con gái đáng yêu nhất trên cõi đời này.
Trong đêm uống đến say khướt ấy, chàng trai trẻ bang Mississippi đã thú nhận điều này với người thân nhất của mình thêm lần nữa.
Sau đó nữa, chàng trai trẻ bang Mississippi theo chân Nữ hoàng đến Vienna, trở thành hàng xóm của Nữ hoàng, còn giúp Nữ hoàng quét dọn phòng ốc, săn sóc vườn hoa, nấu cơm, chăm thú cưng, thậm chí còn đến tiệm giặt ủi lấy đồ lót giúp.
Mùa Xuân đến, cậu bé bước ra khỏi gian phòng dưới lòng đất, chủ động ôm lấy hai người mẹ của mình.
Mùa Đông năm ấy, cậu bé đã hiểu ra rằng, tự thân loài người có một loại năng lực chữa lành vô hạn, mà năng lực ấy lại xuất phát từ chính tâm hồn.
Xuân qua Thu tới, hết năm này đến năm kia, cậu bé bang Mississippi đã trở thành chàng trai trẻ bang Mississippi.
Trong một đêm tuyết rơi đầy như lông ngỗng, giấc mộng của chàng trai trẻ bang Mississippi cuối cùng cũng thành hiện thực. Cuối cùng anh cũng nhận được nụ hôn của Nữ hoàng, lại còn là nụ hôn kiểu Pháp vô cùng nóng bỏng.
Không chỉ hôn Nữ hoàng, anh còn vẽ cho Nữ hoàng một bức tranh khỏa thân nữa.
Cuộc đời này của Lục Kiêu Dương xem như đã trọn vẹn rồi!
Đêm đó, tiếng hét của anh đã khiến đám tuyết đọng bên mái hiên phải rơi lộp độp xuống đất.
Bốn giờ trước tiếng hét vang nhà kia của Lục Kiêu Dương, Tô Thâm Tuyết nhìn thấy một xấp tài liệu có đóng dấu của một tổ chức chuyên thực hiện
cái chết êm ái
tại Thụy Sĩ.
Bất ngờ thay, trên xấp tài liệu kia, tại một bên của khu vực ký tên lại có tên tiếng Anh của Lục Kiêu Dương.
Tô Thâm Tuyết lập tức ấn số điện thoại nhà Lục Kiêu Dương tại New Orleans, sau đó biết được mọi chuyện qua hai người mẹ của anh.
Thế nhưng, cũng như câu
ủng hộ và tin tưởng vô điều kiện chính là một trong những ý nghĩa của tình bạn
mà Lục Kiêu Dương từng nói, cô và chàng trai trẻ bang Mississippi là bạn bè, mãi mãi là bạn bè.
Đúng vậy, mãi mãi.
Anh là mặt trời thiêu đốt buổi ban trưa ở Nam California, còn cô là tuyết rơi dày trên đỉnh núi dãy Alps.
Lúc này, người bạn này của cô đã vượt muôn trùng sông núi để đến thăm cô rồi.
Nước mắt trên mặt đã dần bị gió thổi khô, Tô Thâm Tuyết thở hắt ra, bước ra từ đằng sau cây khô, đi từng bước về phía hai người kia.
Nghe nói, ở New Orleans, Lục Kiêu Dương rất được lòng phái nữ. Bởi lẽ lúc nào anh cũng có thể chọc cho các cô cười tươi như hoa chỉ trong thoáng chốc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.