Chương 107: BIỆN ĐAN BẮT ĐẦU
-
Thư Viện Thiên Đạo
- Hoành Tảo Thiên Nhai
- 1738 chữ
- 2022-02-04 04:39:56
Chiếu theo lưu trình thông thường, muốn khảo hạch Luyện Đan Sư một sao thì phải có Luyện Đan Sư hai sao giám sát.
Nhưng 8Trương Huyền không phải khảo hạch luyện đan, mà là biện đan, nên chỉ cần đủ 10 vị cùng cấp bậc là được. Có điều, toàn bộ quá tr3ình khảo hạch đều được ghi lại bằng thạch anh ký sự, để sau này Tổng Hội có thể kiểm tra bất kỳ lúc nào. Thậm chí chỉ là những 9học đồ luyện đan, cũng có đủ tư cách để kiểm tra. Một khi phát hiện thấy có sự gian lận hoặc sai lầm, tất cả các vị Luyện Đan S6ư tham dự đều sẽ bị khai trừ tư cách.
Chính vì lẽ đó, mỗi lần tiến hành biện đan là sẽ không ai dám làm ẩu, thế lực có 5to lớn đến mấy, quan hệ ô dù có rộng đến mấy cũng không được.
Hội trưởng Âu Dương, ngài bảo có người muốn biện đan? Không lẽ chính là cái tên miệng còn hôi sữa này sao?
Thôi thôi!
Thấy các Luyện Đan Sư càng lúc càng ồn ào và hung hăng, biện đan vẫn chưa bắt đầu mà
mùi thuốc súng
đã bốc nồng nặc, Âu Dương Thành phát hoảng, vội vàng cắt ngang,
Nói nhiều đến mấy cũng không có ích gì, tất cả đều phải lấy thực lực mà nói chuyện. Mà thực lực thì chẳng phân biệt già trẻ. Ta đã triệu tập mọi người đến đây để biện đan thì không cần nói mấy chuyện vô ích nữa, hãy bắt đầu ngay bây giờ đi!
.
Bây giờ ta sẽ nói qua về quy tắc Biện Đan!
Ngươi nói cái gì?
Một ông già quát to.
Trương Huyền tuy còn trẻ, nhưng lại hiểu biết cực kì thâm sâu về dược vật, thậm chí khi thi khảo hạch học đồ vòng đầu tiên đã đạt điểm tối đa!
Thấy mọi người đều tỏ ra nghi hoặc, Âu Dương Thành không khỏi mở miệng giải thích một câu.
Tối đa?
Dẫu ngươi có muốn hối hận thì cũng không kịp nữa rồi, hoặc là bắt đầu biện đan, hoặc là lập tức nhận thua đi!
Thấy hắn ta kêu dừng, các Luyện Đan Sư đều nghĩ hắn ta muốn bỏ cuộc, tất cả đều cười khẩy nhìn qua.
Biện đan, trên thực tế là khiêu chiến trực diện với 10 vị Luyện Đan Sư.
Những vị Luyện Đan Sư được Âu Dương Thành mời đến đều có tiếng tăm, địa vị cao quý trong vương quốc Thiên Huyền. Nếu thua trước một vị Danh Sư hay một người cao tuổi thì còn chấp nhận được. Đằng này chỉ là một tên nhãi miệng còn hôi sữa chưa đến hai mươi, nếu hắn thắng thì mặt mũi của họ biết giấu đi đâu?
Hối hận? Với trình độ của các người mà cũng muốn khiến tôi phải hối hận sao?
Trương Huyền nhếch mép lên, kế đó lộ ra một nụ cười mỉa trông cực kỳ muốn ăn đập.
Quả nhiên, lời này vừa dứt, các vị Luyện Đan Sư liền nổi cơn tam bành, ai nấy đều trợn mắt há mồm, hận không thể xé xác hắn ta ra thành trăm mảnh.
Không có!
Tất cả đồng loạt lắc đầu.
Đồ nhãi nhép ngu muội!
Quả nhiên, các Luyện Đan Sư thoáng chốc đều điên tiết, ai nấy cũng xù lông lên như gà chọi, râu ria đều dựng đứng lên.
Ồ xin lỗi, tôi không nói trình độ của các vị không ổn, mà đang nói… các vị đang ngồi ở đây đều không xứng!
Trương Huyền chắp hai tay ra sau lưng, bộ dạng đầy ngạo mạn.
Cho nên, tất cả vừa đến đã không có ý định để cho hắn ta dễ thở, mà lập tức tung đòn phủ đầu.
Và cũng nhằm hủy hoại sự tự tin của thằng ranh này.
Thấy mình vẫn chưa nói tiếng nào đã bị lắm người coi khinh như thế, Trương Huyền đã thấy khá nghẹn lời.
Nếu Luyện Đan Sư càng già càng giỏi thật, vậy sao mấy ông không đào vài lão từ dưới đất lên xem thử thế nào?
Nói đến đây, Âu Dương Thành nhìn quanh một lượt:
Chư vị còn ai có nghi vấn gì nữa không?
.
Quy tắc rất đơn giản, giải thích cũng dễ dàng.
Thằng nhãi ranh xấc láo, lát nữa bắt đầu biện đan, hy vọng miệng mồm của ngươi cũng gắt được như bây giờ.
…
Sao?
Muốn đấu võ mồm với anh đây à, có tin anh đây chỉ nói một câu là đủ khiến các người chết nghẹn không?
Tất cả các Luyện Đan Sư ngồi vào chỗ, nhác thấy Trương Huyền, ai nấy cũng lấy làm ngạc nhiên, một vị Luyện Đan Sư lên tiếng trước.
Dám tới biện đan, nếu không phải Danh Sư thì cũng là những học giả uyên bác có hiểu biết cực sâu sắc về đan dược. Khi mọi người nhận được tin đều ngỡ là một ông cụ già khọm nào đó. Có nằm mơ cũng chẳng ngờ, đó chỉ là một tay thanh niên chưa đến 20 tuổi.
Nếu đã không có nghi vấn, thế thì…
Âu Dương Thành nhấc cao tay lên, định tuyên bố bắt đầu thì thấy Trương Huyền đứng lên, nhướn cao chân mày, bộ dạng rất nghiêm túc,
Từ từ đã!
.
Sao vậy? Bây giờ biết sợ rồi à? E là muộn rồi đó!
Như vậy cũng có là gì đâu!
Phần thi đầu trong khảo hạch học đồ chỉ kiểm tra về dược tính, chủng loại và đặc trưng của dược liệu, đạt điểm tối đa cũng chỉ chứng tỏ cậu ta có nền tảng vững chắc. Nhưng chỉ dựa vào điểm này mà tiến hành biện đan, gọi chúng tôi lại đây, có phải là đã hơi nông nổi rồi không?
Sợ mọi người lại tiếp tục nói những lời còn khó nghe hơn, Âu Dương Thành giơ hai tay lên ngăn, đồng thời bắt đầu giải thích:
Biện đan, không phải là biện luận, mà là để cho 10 vị Luyện Đan Sư ra câu hỏi, người tham dự biện đan trả lời. Chỉ cần không đáp được hoặc đáp sai một câu hỏi thôi thì xem như đã thất bại! Câu hỏi được đặt ra, nếu cả hai bên đều không xác định được đáp án, thì có thể tiến hành thí nghiệm ngay tại chỗ, nói cách khác là luyện đan. Dựa trên lí luận của người nào mà đan dược luyện ra có chất lượng cao hơn thì người ấy thắng.
.
Đương nhiên, câu hỏi do Luyện Đan Sư đưa ra, chỉ nằm trong phạm vi mà Luyện Đan Sư một sao đủ sức đối đáp, không được vượt qua, cũng không được cố tình đưa ra những câu hỏi hóc búa, chẳng ai hay biết.
Đời trước sống kiếp FA, ngày nào hắn chả bị tra tấn bằng những màn tình chàng ý thiếp ngay trước mặt, nếu tinh thần không đủ vững thì làm sao trụ nổi?
Đòn đánh tâm lý ở cấp độ này, đã chẳng còn xi nhê gì với Trương Huyền.
Hội trưởng Âu Dương Thành, ngài có chắc là ngài không nói đùa, không đùa bỡn chúng tôi chứ?
Luyện đan cũng như ủ rượu gạo vậy, càng ủ càng thơm. Tuy tuổi tác chẳng thể đại biểu được điều gì, nhưng người đã nghiên cứu nhiều năm, nhất định phải giỏi hơn những người mới vừa bắt đầu học.
Luyện đan, không chỉ đơn giản là nắm được dược tính và chủng loại của dược liệu, mà còn phải thấu hiểu và cảm ngộ được đan đạo. Nếu chỉ dựa vào những kiến thức cơ bản ấy mà đã muốn trở thành Luyện Đan Sư, có phải là có phần ảo tưởng hay không?
Các Luyện Đan Sư đều trề môi, nói với vẻ khinh thường.
Thấy không khí đã được hâm nóng lên, chính mình đã trở thành tấm bia nhắm của mọi người, Trương Huyền mới hài lòng mà gật gù. Sau đó hắn mỉm cười, nhìn về phía trung gian:
Hội trưởng Âu Dương, họ thấy tôi còn trẻ nên khá là xem thường tôi. Nhưng nói thật, tôi cũng xem thường họ thôi. Vầy đi, chỉ biện luận không thì nhàm quá, chi bằng tăng độ khó lên.
Tăng độ khó?
Làm bài thi trên giấy, là hình thức khảo hạch để trở thành học đồ luyện đan. Còn Luyện Đan Sư chính thức thì quanh năm tiếp xúc với dược liệu, hầu hết đều có thể đạt được điểm tối đa, có gì đâu mà ngạc nhiên.
Ơ…
Sánh bằng chúng ta? Cả Luyện Đan Sư còn chưa phải, mà đã kiêu ngạo chẳng xem chúng ta ra gì rồi?
Tuổi trẻ phải biết khiêm tốn vào! Chả biết bao nhiêu về đan dược mà đã dám biện đan, kể ra lá gan cũng to đấy!
Ngươi…
Ngông cuồng!
Không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng một cái là đã trở thành cái gai trong mắt các Luyện Đan Sư.
Ai nấy cũng nhướn mày trợn mắt, hận không thể nhào qua cắt lưỡi xẻo mồm hắn.
Còn ở đó mà luyện đan, chưa luyện mấy ông thành tro là may lắm rồi đấy.
E hèm!
Hắng giọng một tiếng để cắt đứt những tiếng ồn ào của các Luyện Đan Sư, Trương Huyền giờ mới mở miệng:
Hội trưởng Âu Dương mời các vị đến đây, không phải để các vị ngồi bàn luận về tuổi tác của tôi. Tuy tôi còn trẻ, nhưng không có nghĩa là không sánh bằng các vị trong cái nghề luyện đan này!
Một tên nhãi chưa đến 20 tuổi mà đòi khảo hạch biện đan…
Trẻ như vậy, dẫu có học từ lúc còn trong bụng mẹ cũng có thể học được bao nhiêu tri thức?
Là Luyện Đan Sư, dẫu chưa từng nghe đến biện đan, nhưng khi đã được mời đến đây rồi, chắc chắn cũng phải tìm hiểu trước, biết rõ ràng về nội dung.
Cho dù có thể đưa ra câu hỏi, nhưng cũng có hạn độ. Nếu không, nhỡ đâu ông đi hỏi đan dược tam phẩm luyện chế như thế nào, hoặc hỏi những thủ pháp luyện đan cao thâm thì có đánh chết, một học đồ luyện đan cũng chẳng biết đâu mà trả lời.
Âu Dương Thành không khỏi chau mày.
Biện đan đã rất khó rồi, còn đòi tăng độ khó lên? Tăng thế nào?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.