• 1,095

Chương 313: THỪA NHẬN YÊU ĐƯƠNG


Chẩm Khê về thẳng công ty, từ tối hôm qua đến bây giờ, cô hoàn toàn không biết ở công ty có xảy ra chuyện gì hay không. Mặc dù cô8 đã thông qua khóa đào tạo kia, nhưng chuyện sau đó thì sao, hoàn toàn không có manh mối.

Vừa vào ký túc xá Chẩm Khê liề3n cảm thấy bầu không khí không được bình thường, suốt dọc đường đi, ai cũng nhìn về phía cô mấy lần, trong những ánh mắt kia rõ 9ràng lộ ra sự kỳ lạ cùng đánh giá.

Cái này thì liên quan gì đến Huy Dương, à không, Risun?

Cô ấy cũng gợi ý phạm vi mà. Người đứng top trong nhóm lớn đang nổi tiếng, không phải là người Hàn Quốc, gần đây đang mở chuyến lưu diễn thế giới. Còn thiếu mỗi nước không chỉ mặt gọi tên thôi.

Tại sao nói với tôi?


Nếu quả thật là Risun, chắc chắn người bị chụp cùng là Minor. Mà quan hệ giữa tôi và Minor... Tôi đi nói chuyện này với cô ấy sẽ rất kỳ quặc. Tôi lại không thân quen với Risun, lại càng không thể trực tiếp đi nói với công ty.

Cho nên lý do anh nói với tôi là?

Tất cả biểu cảm trên mặt Huy Dương đều biến mất sạch sẽ, anh chỉ nhìn cô như vậy, không có chút cảm xúc nào.

Quả Tử Lê?
Chẩm Khê gật đầu.

Không phải.


Bạn học?

Người đã quen biết từ trước.

Người Trung Quốc? Lại còn là yêu xa? Không dài lâu được đâu.


Anh xem anh nói câu này thật là.
Chẩm Khê cười,
Không thích thì sao lại muốn ở bên nhau? Lý do ở bên nhau ngoài thích ra thì còn có gì nữa? Áp lực lớn? Cô đơn? Hay là cô quạnh?
Sắc mặt đối phương thay đổi,
Em vẫn không bỏ qua được chuyện Minor sao.

Anh suy nghĩ thật kỹ xem nên xử lý chuyện này như thế nào, đừng làm liên lụy đến người ta, từ đầu đến cuối người ta cũng chẳng làm sai gì cả. Nếu như muốn ở bên nhau thì hãy ở bên nhau thật tốt, đừng giày vò nhau nữa. Tuổi của anh cũng không còn nhỏ nữa rồi, đã sớm qua cái tuổi bồng bột làm bậy rồi.
Chẩm Khê cầm túi đứng dậy, thầm nghĩ bữa cơm này cũng không nuốt nổi nữa. Huy Dương túm lấy vạt áo cô, nói:
Việc này anh sẽ thu dọn sạch sẽ, em đừng ở bên Quả Tử Lê nữa.

Anh thu dọn hay không, không liên quan gì đến chuyện của em và Quả Tử Lê cả.
Chẩm Khê kéo tay anh ra,
Em không phải là người có thể vô trách nhiệm với tình cảm. Chuyện em và người ta ở bên nhau, không phải ai đến trước mặt em nói hai câu không thích hợp là có thể khiến nó kết thúc được.

Huy Dương.
Chẩm Khê thở dài,
Chúng ta quen biết nhiều năm như vậy, bây giờ bởi vì vấn đề tình cảm cá nhân của đối phương mà cãi nhau đến mức độ này, em thật sự thấy rất tệ. Những lời mà lúc trước anh nói, em sẽ coi như chưa từng nghe thấy, chúng ta quay lại lúc có thể chúc phúc cho nhau có được không?

Anh...


Tại sao?


Em còn phải đi làm cùng tôi đấy, chị cả ạ!


Làm sao em biết?


Tối hôm qua sau khi kiểm tra đánh giá xong liền truyền khắp, 5rất nhiều người đi đến ký túc xá để xem chị, nhưng chị không ở đó.

Đây đúng là bạn trai cũ cực phẩm!
Nói chung là em nói một tiếng với người nào đó đi, bảo cậu ta tự thu dọn sạch sẽ, đừng để liên lụy đến Minor.
Chẩm Khê nhận lời.
Còn nữa, đừng nói việc này là tôi nói.

Đây là định làm chuyện tốt không để lại tên à.

Có một chuyện...

Hình như đối phương rất do dự, băn khoăn có nên nói với cô hay không.
Tôi có người bạn làm ở tuần san tin tức lớn nhất Hàn Quốc. Mấy ngày trước cô ấy nói với anh, phóng viên của bên cô ấy chụp được scandal yêu đương của một nghệ sĩ đang hot của CL, chắc là sẽ đăng lên sớm thôi.


Em đi nhắc nhở một chút, xem xem liệu có thể ép tin tức này xuống trước khi nó được đăng lên hay không.


Chỉ là scandal yêu đương, nếu như không chụp được cảnh ôm hôn thì công ty trực tiếp phủ nhận là được, không tới mức nghiêm trọng như vậy đâu.
Bây giờ can thiệp vào lại có cảm giác như đang giấu đầu hở đuôi.

Em rất khâm phục chị có dũng khí bắt đầu lại từ đầu.

Bên công ty có phản ứng như thế nào?

Quản lý tự mình đến đây hạ lệnh cấm, nói rằng không ai được phép truyền chuyện chỉ là thực tập sinh của CL ra ngoài.
Vậy Chẩm Khê liền yên tâm.
Còn nữa, chị mau liên lạc với tiền bối Lionel đi, từ tối hôm qua đến giờ anh ấy đã đến tìm chị mấy lần rồi đấy, cứ hỏi chị đã về chưa.

Lionel tìm cô có chuyện gì? Có chuyện gì thì tại sao không gọi điện thoại cho cô?
Chẩm Khê đặt chén trà xuống, chậm rãi nói,
Em làm tốt những chuyện mình nên làm là được rồi.


Làm tốt chuyện mình nên làm?
Đối phương cười khẽ,
Em còn có chút chí tiến thủ và trách nhiệm đối với công việc nào không? Tại sao lại chọn vocal là vị trí đảm nhiệm của mình? Rõ ràng vũ đạo của em càng xuất sắc hơn, tại sao lại lựa chọn ca hát? Có phải Lionel khuyên em làm vậy không? Có phải anh ta còn nói có thể dạy em sáng tác bài hát: Em có biết anh ta dùng cái cớ đó để lừa bao nhiêu thực tập sinh không biết gì rồi không?

Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Chị đã từng ra mắt ở Trung Quốc.

Đây là câu đầu ti6ên Jeong nói khi nhìn thấy cô.

Anh không thể mong cho tôi tốt hơn được à?


Chuyện này mình tôi biết là được rồi, em đừng nói với ai khác nữa.


Em rất rõ ràng em đang làm cái gì.


Có thực tập sinh nào giống như em không? Vừa vào công ty đã qua lại với tiền bối có khả năng ra mắt nhất, em có biết người khác ở sau lưng nói em như thế nào không?

Bởi vì chuyện này, Chẩm Khê cũng đã nghiêm túc suy nghĩ việc nói chuyện với Huy Dương, nhưng quan hệ hiện nay của hai người, còn có lịch trình bận rộn của Huy Dương nữa.
Gọi điện thoại lại sợ không nói rõ được.

Nhưng mà em có bạn trai rồi, còn dám không?

Cho dù không có bạn trai thì tôi cũng sẽ không làm

Hoàn toàn không thể tưởng tượng ra được em sẽ thích kiểu con trai như thế nào.

Cũng không phải thích...

Không phải thích thì tại sao lại ở bên người ta?


Cũng không phải không thích.


Em nói ai?

Đối phương khom lưng híp mắt, vẻ mặt không thể tin được.
Quả Tử Lê.
Chẩm Khê nhắc lại một lần nữa.
Cũng may cũng may, thoát được rồi.
Nghe nói lúc trước chị rất rất nổi tiếng, vậy tại sao còn...

Cô chỉ có thể dùng lời giải thích đã chuẩn bị tốt từ trước nói lại lần nữa.
Anh ngồi xuống trước mặt Chẩm Khê. Cô rót trà cho anh, nói:
Nếu như bận quá, thật ra có thể.


Yêu đương vui không?


Em được lắm, cả đêm hôm qua không về, đi đâu, làm gì vậy?
Vừa mới gặp mặt, người này lại giống như một động vật không xương dựa vào người cô.
Chú ý chút.
Chẩm Khê lùi về phía sau, đồng thời nhắc nhở,
Tôi là người đã có bạn trai.


Làm như ghê gớm lắm ấy, không phải chỉ là một người bạn trai thôi sao. Thực tập sinh à?


Qua lại với Lionel vui vẻ lắm à? Rốt cuộc em có biết mình đến Hàn Quốc để làm gì, đến công ty CL làm thực tập sinh là vì cái gì không hả?
.
Đau đầu.

Đừng làm liên lụy đến Minor.


Ha!
Ý cười của Huy Dương lướt qua liền biến mất,
Em mới quen biết anh ta bao lâu mà đã nghe lời anh ta như vậy? Em cũng thật rộng lượng, anh ta quan tâm bạn gái cũ như vậy mà em cũng không tức giận à?

Đúng là đã có bạn trai, cũng đúng là đang trong thời gian yêu đương, nhưng không phải với Lionel, chẳng qua là em được người ta nhờ vả đến nhắc nhở anh thôi.


Anh có thái độ thù địch mãnh liệt với anh ấy như vậy, có phải là vì anh ấy đã từng qua lại với Minor hay không?
Chẩm Khê nhúng ngón tay vào nước rồi vẽ vòng vòng trên bàn.
Minor qua lại với ai trước, trong hai người?

Chuyện này không liên quan đến em, cũng không liên quan đến chuyện của chúng ta.

Vậy nói vào chuyện chính đi.
Chẩm Khê vặn cổ, muốn cho hơi nóng bốc lên trong não hạ xuống.

Chuyện anh qua lại hẹn hò với Minor bị bọn chó săn chụp được rồi, anh hãy suy nghĩ kĩ xem nên xử lý như thế nào đi.


Em biết từ đâu?

Cái này có quan trọng không?


Lionel bảo em nói với anh? Anh ta còn bảo em nói với anh cái gì?


Đúng là đã có bạn trai, cũng đúng là đang trong thời gian yêu đương? Với ai? Lâm Tụ? Tro tàn lại cháy rồi? Vậy lúc trước, không phải một dao kia...


Quả Tử Lê.

Huy Dương cười, hỏi cô như vậy.
Từ vẻ mặt của anh cũng có thể nhìn ra, ý của câu này cũng không giống như bề ngoài của nó.
Em không biết..
.

Sao vậy? Nghe ý của em cứ như là dự định chuộc thân cho tôi vậy.


Tôi cũng không đủ tiền, nhưng nếu như anh.

Dừng!
Đối phương không kiên nhẫn xua tay,
Muốn anh nhận tiền của phụ nữ chỉ có một cách, trừ khi...
Đôi mắt của người này bắt đầu quét tới quét lui trên người trên mặt cô.
Đối phương nhìn chằm chằm cô một lát, nói đầu óc cô có vấn đề, sau đó liền chuẩn bị rời đi. Nhưng đi được vài bước, lại quay trở về hỏi cô:

Quan hệ của em với tên Risun kia cũng khá tốt phải không?
Chẩm Khê gật đầu.

Công việc kia của anh cũng không phải việc lâu dài gì, nếu như anh ra mắt thì phải làm sao đây? Nếu như khách hàng trước đây nhìn thấy anh ở trên ti vi, liệu họ sẽ không nói toạc chuyện này ra sao?

Sẽ không đâu.
Đối phương nghiêm túc nói,
Đã ký hợp đồng bảo mật, bọn họ không dám.


Vậy anh dự định vẫn làm công việc này đến khi ra mắt?


Em thì biết cái quái gì?
Đối phương hơi tức giận mở miệng,
Bây giờ tên Risun kia đã công thành danh toại, không thiếu bất kỳ thứ gì rồi. Cậu ta mà xảy ra chuyện thì sẽ có hàng nghìn hàng vạn fan hâm mộ xông pha chiến đấu vì cậu ta, chỉ cần cậu ta không thừa nhận thì sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng nào với cậu ta cả. Nhưng Minor thì lại khác, nếu như ngay khi làm thực tập sinh mà cô ấy đã bị chèn ép thì cơ hội được ra mắt sẽ rất mong manh.

Chẩm Khê âm thầm líu lưỡi. Lúc trước nghe giọng điệu anh ta khi nói về Minor, cô còn tưởng rằng chuyện tình chỉ còn là quá khứ, ấy vậy mà bây giờ lại còn có thể suy nghĩ nhiều như vậy cho đối phương.

Cậu ta đã trưởng thành rồi à? Em thích yêu đương với học sinh cấp ba?


Cậu ta mười tám, em cũng mười tám, về phương diện tuổi tác không có vấn đề gì.

Em... Đầu óc em có vấn đề gì hả? Em thích người ta hay sao mà ở bên người ta? Trước giờ em chưa từng đề cập đến...

Cũng may, buổi tối hôm đó đối phương liền chủ động liên lạc với cô.

Nói chuyện chút đi.
Quả thật nên nói chuyện một chút. Nơi gặp mặt vẫn là nhà hàng nhỏ lần trước cãi nhau. Chẩm Khê đợi thêm nửa tiếng so với thời gian hẹn, đối phương mới khoan thai đến muộn.

Cần gì phải như vậy chứ. Lúc đó, chẳng phải anh vì thích vì động lòng mới ở bên người ta sao, cũng không phải coi người ta như con chó hay con mèo mà trêu đùa một thời gian dài như vậy.
Chẩm Khê vỗ vỗ vai anh,
Anh thật sự đã qua cái tuổi bồng bột làm xằng làm bậy xong có thể lấy lý do không hiểu chuyện để giải thích rồi.



Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thực Tập Sinh Thần Tượng.