Chương 1120: Bày quầy bán hỏa (thượng)
-
Tiên Ngục
- Chử Tửu Luận Già Phê
- 1488 chữ
- 2020-05-09 03:21:29
Số từ: 1480
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: vipvandan.vn
- Đào tạo khác?
Trác Phong giật mình, tinh tế nhận thức ý tứ trong lời nói của Tô Triệt, mấy hơi sau, chính là hiển lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, gấp giọng nói ra:
- Đồng dạng a, đây không phải đồng dạng sao! Đều là thần thụ có thể sáng tạo sinh linh, hiệu quả hoàn toàn đồng dạng, không phải sao?
- Hẳn là giống nhau.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Nhưng ta không dám cam đoan, năm nào tháng nào mới có thể chính thức thực hiện.
Tô Triệt không nói là có thể thực hiện hay không, mà là nói không biết bao giờ mới có thể thực hiện, đây là bởi vì, đối với Tiên Ngục, đối với Tạo Hóa Thần Thụ có tin tưởng vô cùng. Năng lực sáng tạo ngàn vạn sinh linh, tất nhiên sẽ thực hiện được, kia chỉ là sớm muộn gì mà thôi, bởi vì mình chính là Tạo Vật Chi Chủ của Tiên Ngục thế giới!
- Ha ha...
Trác Phong ngửa mặt lên trời cười:
- Ta không nhất thiếu chính là thời gian, ta cầu chỉ là một phần hi vọng! Thiên Vũ tiểu hữu, ngươi hiểu không?
- Ta hiểu rõ.
Tô Triệt trịnh trọng trả lời:
- Nếu Trác Phong tiền bối nguyện ý tin ta, như vậy, ta có thể cam đoan, khối thần mộc này đến trên tay của ta, tuyệt sẽ không cho ngươi thất vọng. Điều kiện tiên quyết là, ngươi phải có được đầy đủ kiên nhẫn.
- Kiên nhẫn ta có, gần như vô hạn.
Cả người Trác Phong giống như là trong lúc đó hưng phấn lên, tỉnh lại, cười ha ha nói:
- Nếu Thiên Vũ tiểu hữu không ngại mà nói, có thể cho phép ta cùng ở bên cạnh ngươi, thời thời khắc khắc chờ mong phần hi vọng này biến thành sự thật hay không?
- Cái gì?
Lời của hắn, đột ngột như thế, thậm chí có thể nói là có chút vô lý, ngược lại khiến cho Tô Triệt sững sờ.
Đường đường Kim Tiên, lại hạ mình đi theo bên người một Nhân Tiên, điều này có thể sao?
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục hô lớn:
- Đương nhiên phải đáp ứng, một bảo tiêu miễn phí, một phân tiền cũng không cần trả, quá mẹ nó có lời, ngu ngốc mới không đáp ứng!
Tô Triệt vốn tưởng rằng, Trác Phong sẽ cùng mình xác lập một loại ước định nào đó, nói thí dụ như, cách bao nhiêu năm, gặp mặt ở một địa phương nào đó; Hoặc là lên tiếng hỏi nơi ở cố định của mình, cách bao nhiêu năm đi tìm mình một lần, đúng hạn hỏi thăm tình huống đào tạo Sinh Mệnh Chi Thụ.
Thật sự không ngờ, hắn sẽ vì một khối gỗ như vậy, cam nguyện đi theo bên người một Nhân Tiên...
Loại chuyện này quá không tầm thường, Tô Triệt không khỏi mang lòng nghi ngờ, có thể là những người khác sớm xếp đặt tốt một âm mưu hay không?
Dù sao, mình và Vu tộc có quan hệ không rõ, cắt không được liên lạc vi diệu, những người khác trên Tiên Giới đã sớm biết danh hào Thiên Vũ này, rất khó nói, sẽ không làm ra một ít âm mưu, muốn thông qua mình để đối phó Vu tộc...
Bởi vì tầng quan hệ này, Tô Triệt từng nghĩ tới đổi tên đổi họ, dùng diện mục khác an phận phát triển ở trong tiên giới. Chỉ là, lại có thể lý trí nghĩ đến, chút đạo hạnh ấy của mình, dù che dấu thế nào, vậy cũng trốn không thoát tầm mắt một ít đại nhân vật, cái gọi là đổi thân phận, chỉ là một chuyện cười lừa mình dối người mà thôi.
Cho nên giờ phút này, Tô Triệt không hề hưng phấn, lạc quan giống như Lão Hắc, trong nội tâm càng nhiều là chút ít ngờ vực vô căn cứ.
Nhìn thấy biểu lộ của Tô Triệt có phần mất tự nhiên, Trác Phong lập tức hỏi:
- Xem ra, Thiên Vũ tiểu hữu không thích bị người quấy rầy phải không?
- Thật cũng không phải.
Tô Triệt khẽ lắc đầu, nói thật ra:
- Ta chỉ là cảm thấy, quyết định này của Trác Phong tiền bối quá mức đột nhiên, trong khoảng thời gian ngắn, hơi có chút khó có thể tiếp nhận.
Trác Phong trầm thấp nói:
- Đây là bởi vì, khối thần mộc này quá mức trọng yếu, là động lực để cho ta tiếp tục sống sót, nếu không...
Nói đến đây, hắn lắc đầu thở dài:
- Nếu không có một phần hi vọng này, tiếp tục sống trên cõi đời này, với ta mà nói, ngược lại là một loại tra tấn không cách nào thừa nhận.
Tô Triệt tùy theo phán đoán:
- Tiền bối không phải là hi vọng lợi dụng Sinh Mệnh Chi Thụ, một lần nữa sáng tạo ra, tạo ra một chủng tộc sinh linh, mà chủng tộc kia, đã tuyệt diệt ở thế gian?
- Phải.
Trác Phong gật đầu thừa nhận, cũng không có bởi vì Tô Triệt có thể đoán được điểm này mà ngạc nhiên, thân là tiên nhân, có chút trí tuệ ấy cũng chẳng có gì lạ.
Hắn nói:
- Ta phải tái sinh chủng tộc này một lần nữa, mới có thể không phụ lòng vong thê của mình, cùng hai nhi tử bất hạnh chết non. Đây hết thảy, đều là do mình phạm phải một sai lầm gây ra, ta phải đem hết toàn lực đi đền bù, sau đó, mới có tư cách lấy cái chết tạ tội...
Nói đến đây, hắn dừng lại, không hề nghi ngờ, đây là một đoạn chuyện cũ đau nhức nội tâm, nghĩ lại mà kinh, hơn nữa, người thân chịu tội nghiệt kia, chính là bản thân hắn.
Phát giác được trong mắt của hắn thoáng hiện ra thống khổ khó có thể miêu tả, Tô Triệt hơi có chút tin tưởng.
Tô Triệt cũng không phải người lề mề, hơi chút trầm ngâm, liền nói ra:
- Mấy tháng sau, ta ở Hạo Nguyên phường thị mở một cửa hàng, nếu Trác Phong tiền bối có thể thường trú trong tiệm mà nói, cũng có thể giúp ta giảm một số phí bảo vệ phi thường khả quan.
- Chuyện nhỏ, không sao cả.
Trác Phong gật đầu đáp ứng.
- Vậy thì đa tạ tiền bối.
Tô Triệt chắp tay thi lễ.
Không nói cái gì đi theo hay không đi theo, chỉ nói là Thiên Huyền Trân Bảo Phường thuê một vị cao thủ, nói như vậy, cũng không tính ủy khuất một vị Kim Tiên.
Nguyên bản, Tô Triệt cũng nghĩ đến, muốn mở cửa hàng, kinh doanh sinh ý, trong tiệm không có cao thủ tọa trấn, đó là chuyện tình cực không thực tế. Mặc dù mời không đến Kim Tiên cung phụng, vậy cũng phải định kỳ giao nạp cho các thế lực trong Hạo Nguyên phường thị chút phí bảo vệ.
Nếu không, chỉ dựa vào ba thủ hạ Thiên Tiên của mình, có chút trường hợp chẳng những trấn không được tràng diện, làm không tốt, không cần quá lâu, sẽ bị một số thế lực liên hợp gạt bỏ.
Buôn bán cạnh tranh là tàn khốc nhất, đây đều là chuyện tình phổ biến, không có người sẽ đi giải quyết chuyện cho kẻ yếu. Từ điểm này mà nói, Tiên Giới cũng tốt, thế gian cũng tốt, hẳn đều là giống nhau.
Chuyện tình của Trác Phong, tạm thời cứ như vậy định xuống, dù sao, mặc dù không có sự xuất hiện của hắn, Tô Triệt cũng phải nghĩ biện pháp thuê cao thủ khác. Mời đến, chính làmời đến, đối với ai cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm.
Giờ phút này, nhìn cái bàn để trống trước mắt, Tô Triệt cũng tính toán phơi bày một ít bảo bối trong tay mình kia.
Bá!
Tô Triệt đầu tiên là gửi đi tâm niệm chỉ lệnh, biến cái bàn này thành hình thái ngọc thạch bạch sắc, màu sắc đơn giản như thế, mới có thể phụ trợ những linh hỏa biến dị đủ mọi màu sắc kia, cùng với Tạo Hóa chi quả lóe ra thất thải linh quang.
Cái bàn cũng biến thành hình chữ nhật, hơn mười loại linh hỏa Tiên phẩm biến dị màu sắc khác nhau hiện ra ở mặt bàn bên trái, đều là một ít hỏa chủng lớn bằng nắm tay; Nửa phải thì bị hơn mười trái thất thải linh quả chiếm cứ.