Chương 249: Trên hồ Phượng Lăng (thượng)
-
Tiên Ngục
- Chử Tửu Luận Già Phê
- 1502 chữ
- 2020-05-09 03:16:57
Số từ: 1494
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: vipvandan.vn
- Cánh hoa Hắc Vực tiên liên.
Tô Triệt thản nhiên nói ra.
Cái vấn đề này, Tô Triệt đã sớm nghĩ kỹ đối mặt như thế nào, bởi vì, không riêng gì Thiên Âm sẽ hỏi, sau này, tất cả những người đã từng thấy qua mình kia đều có thể hỏi như vậy, mình cũng phải đưa ra trả lời. Nói thí dụ như, sư tôn, Ngọc Thanh sư huynh, thậm chí là vài vị Thái thượng trưởng lão của sư môn...
Hơn nữa, thời điểm trả lời, còn phải nói thật. Bởi vì, coi như là không nói thật, người khác cũng có thể đoán được đáp án. Trong Tu Chân giới, thủ đoạn nghịch thiên có thể tăng tư chất linh căn lên, chắc chắn sẽ không có nhiều, nói không chừng, cũng chỉ có hai ba loại phương pháp mà thôi.
Càng là không nói thật, ngược lại sẽ dẫn phát càng nhiều ngờ vực vô căn cứ của người khác, còn không bằng thản nhiên nói thật ra cho xong.
Không hề nghi ngờ, chuyện này nhất định sẽ mang đến một chút phiền toái. Bất quá, lại không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, đơn giản là e ngại phiền toái, mà buông tha cơ hội tốt trời ban cho tăng tư chất linh căn lên.
Hơn nữa, tăng tư chất linh căn lên, cũng là càng sớm càng tốt.
Những chuyện này, Tô Triệt đã lo lắng được cực kỳ chu toàn.
Nghe được đáp án của Tô Triệt, Thiên Âm hơi sững sờ cực kỳ hiếm thấy, trầm ngâm một lát mới hỏi:
- Là một cây kia trong Phong Lôi tuyệt địa?
- Chuyện này, thật sự rất nhiều người biết sao?
Tô Triệt nhỏ giọng thầm nói:
- Như thế nào tùy tiện một người, cũng biết trong Phong Lôi tuyệt địa có một cây Hắc Vực tiên liên?
Thiên Âm hàm tiếu cười nói:
- Vốn cũng không phải là bí mật gì, nhân sĩ thượng tầng của các đại môn phái, cơ hồ đều biết. Chỉ có điều, một mực không ai có thể tìm được nó, thật sự là không thể tưởng được, lại rơi xuống trên tay của ngươi. Xem ra, ta còn là đánh giá thấp ngươi a...
Tô Triệt cười ha ha, thản lời nói:
- Cả cây đều ở chỗ của ta, nếu Thiên Âm sư tổ muốn mà nói, ta cũng có thể bán cho ngươi a.
Tô Triệt cố ý nói như vậy, chính là vì thử nàng, muốn biết nàng rốt cuộc là mưu đồ mình cái gì.
Còn có nữa là, đối với mình mà nói, tư chất linh căn đã được tăng lên, Hắc Vực tiên liên đã thành vật có giá, không còn là vật báu vô giá. Nếu nàng trả giá thích hợp, bán cho nàng lại có ngại gì.
Nhưng Thiên Âm lại lắc đầu:
- Thứ này đối với ta không dùng được, bất quá, đối với ngươi mà nói, lại là một đại phiền toái.
- Đúng vậy a, hoài bích có tội, ta đang rầu rỉ vì chuyện này.
Tô Triệt cau mày nói ra:
- Sư tổ, ngươi xem a, nếu ta không thừa nhận mình có được tiên liên, người khác sẽ sinh ra nhiều suy đoán, thậm chí có khả năng dùng sưu hồn thuật đối với ta. Nếu như ta thừa nhận, càng sẽ có nhiều người nghĩ trăm phương ngàn kế muốn ta dựa dẫm vào hắn... Nghĩ như thế nào, cái phiền toái này đều là khó có thể hóa giải.
Tô Triệt bất đắc dĩ lắc đầu nói:
- Trừ khi, ta nguyện ý trốn đi cả đời, vĩnh viễn không gặp người. Sư tổ, có không phương pháp tốt gì không, có thể chỉ điểm sai lầm cho ta hay không?
- Có.
Thiên Âm không cần suy nghĩ, trả lời cực kỳ dứt khoát:
- Biện pháp rất đơn giản, nếu người khác hỏi ngươi, ngươi cứ nói rằng, cánh sen là ta đưa cho ngươi, hơn nữa, chỉ cho ngươi một mảnh. Bảo những người đánh chủ ý tới Tiên liên kia, tới tìm ta là được rồi.
- A?
Tô Triệt lập tức ngây dại, nàng đối với mình tốt như vậy sao, thiệt là quá phận, quá không hợp lý, nàng rốt cuộc là vì cái gì a?
Chứng kiến biểu lộ kinh ngạc của Tô Triệt, Thiên Âm cười nhạt một tiếng, nhẹ nói ra:
- Bất quá, ta làm nhiều chuyện cho ngươi như vậy, ngươi cũng phải đáp ứng ta một cái yêu cầu.
- Yêu cầu gì, mời sư tổ nói.
Tô Triệt ngoài miệng đáp ứng rất thống khoái, nhưng trong nội tâm lại âm thầm khẩn trương, chỉ sợ nàng sẽ đưa ra chuyện có liên quan đến lệnh kỳ Di Tiên.
Chẳng lẽ, nàng thật sự đã biết, lệnh kỳ Di Tiên ở trên tay của mình sao?
Tô Triệt âm thầm khẩn trương, vốn tưởng rằng Thiên Âm sẽ đưa ra yêu cầu làm cho mình lo lắng khó xử, lại không nghĩ rằng, lại chỉ là...
- Trên đường đi, ta sẽ đi rất chậm, ngươi không thể hối thúc ta, còn có nữa là, xưng hô ta là sư tỷ là được, đến Thái Ất Môn lại sửa trở lại xưng hô bình thường.
Thiên Âm chỉ là yêu cầu như vậy.
Tô Triệt nhất định là đáp ứng ngay lập tức, mặc dù có chút ra ngoài ý định.
Từ hôm nay bắt đầu, hai người ban ngày chạy đi, tốc độ phi hành xác thực không nhanh, gặp được thành trấn so sánh có vẻ đặc sắc, sẽ đổi thành trang phục người thường, đi vào trong thành nghỉ ngơi một ngày, trong đêm còn có thể vào ở trong khách điếm.
Thiên Âm thể hiện ra chút ít đặc điểm của một nữ nhân hai mươi mấy tuổi nên có, đối với hết thảy sự vật mới lạ đều tràn đầy hứng thú, cho dù chỉ là vài thứ ăn vặt bình thường của nhân gian, nàng cũng muốn nhấm nháp từng cái một phen.
Không cần nàng đưa ra giải thích, Tô Triệt cũng có thể đoán được, vị thiên chi kiều nữ này từ lúc còn nhỏ đã bị Vô Cực Môn bảo hộ ngày đêm, ngày bình thường ngoại trừ tu luyện, chính là đọc sách, xác thực không có thể nghiệm qua cuộc sống người thường.
Có thể nói, cuộc sống bình thản của người thường, đối với nàng mà nói, cũng là một loại lịch lãm trên tâm cảnh.
Không chỉ là nàng, đối bất kỳ một người tu tiên nào mà nói, đồng dạng là không thể thiếu một khoảng thời gian sống trong thế tục.
Nhất là những môn phái cực kỳ chú trọng đối với cảnh giới tâm linh kia, đến thời khắc nhất định, cũng sẽ cho những đệ tử từ nhỏ sống ở trong môn phái kia, an bài các loại nhiệm vụ, phái bọn họ du lịch trần thế, hoặc là đi vào thành trấn nào đó trải qua một kiếp sống người thường.
Trong đêm, thời gian dừng chân, Tô Triệt đều dùng tất cả ở trên việc tu luyện.
Phương thức tu luyện không có thay đổi, vẫn là đan dược kết hợp cùng hai loại năng lượng thần kỳ kia, bất quá, rõ ràng có thể cảm giác ra, sau khi biến thành linh căn song thuộc tính, tốc độ tu luyện lại tăng lên một mảng lớn lần nữa.
Dùng phương thức thông tục nhất để giải thích chuyện này, có thể coi nguyên bản tam hệ linh căn, xem là ba người. Trong chuyện này, chỉ có hỏa nhân là tu luyện bình thường, mà thổ nhân và mộc nhân chỉ ăn cơm, sống mặc kệ, còn có thể gây phiền toái, mò mẫm quấy rối. Kể từ đó, tất nhiên sẽ kéo chậm tốc độ tu luyện của hỏa nhân.
Hiện nay, biến thành song linh căn, chẳng khác gì là trừ đi một tên quấy rối, tốc độ tu luyện tự nhiên sẽ gia nhanh hơn rất nhiều. Đợi cho một ngày nào đó, một tên quấy rối cũng không có, này chính là tư chất tốt nhất Thiên linh căn.
Bởi vậy, tìm được những phương pháp khác tiếp tục tăng tư chất linh căn của mình lên, cuối cùng nhất biến thành một Thiên linh căn, cũng đã thành một mục tiêu mới mà Tô Triệt xác lập cho mình.
Một ngày này, trong Phượng Nam Thành, Tô Triệt và Thiên Âm bao xuống một con thuyền hoa, chậm rãi du ngoạn trên Phượng Lăng hồ. Trong thuyền hoa, còn có vài tên nhạc công cùng hai nữ ca kỹ, tiếng đàn leng keng, làn điệu nhu uyển...