• 3,556

Chương 290: Hoa Quang chân nhân (thượng)


Số từ: 1541
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: vipvandan.vn
Sưu…
Không đợi hắn nói xong, Tô Triệt đã hóa thành độn quang, chạy ra khỏi tầng kết giới trên không kia, chỉ để lại một tiếng hò hét:
- Lúc này không đi, vậy thì lưu lại chờ chết a.
Phần phật…
Trong Hải thị, chí ít có một nửa là hạng người tâm tư thông tuệ, đều là ngự khí mà bay, nóng lòng rời khỏi nơi thị phi này.
Trong những người này, liền có một đạo lệ ảnh, đúng là Tam chưởng quầy Họa Diệp của Thương Minh.
Họa Diệp đã sớm lựa chọn tin tưởng Tô Triệt, giờ phút này, đối với phán đoán của đại minh chủ càng không hề hoài nghi. Trong túi càn khôn của nàng, không chỉ có mang theo tất cả thân gia của mình, còn có bốn Linh khí thượng phẩm mà Tô Triệt cho.
Đại nạn đã buông xuống đầu, nguyên vốn hẳn nên trả ba Linh khí cho người khác, cũng bị nàng không chút do dự tham ô luôn. Loại thời khắc này, ai còn lo lắng việc giảng danh dự buôn bán.
Hải đảo còn có hơn hai ngàn người, y nguyên ước mơ ảo tưởng làm đệ tử Thái Ất Môn, trong đầu nghĩ là:
- Thái Ất Môn chính là tiên đạo danh môn đại phái, như thế nào mưu hại những tán tu nho nhỏ chúng ta, người đào tẩu, đều là hạng người ngu xuẩn.
Sưu sưu sưu...
Trên không Cực Quang đảo, vô số độn quang cấu thành một đóa pháo hoa cự đại, hướng bốn phương tám hướng tách ra.
Tô Triệt nhất định là bay người được xa nhất, quay đầu lại nhìn về nơi xa, lập tức phát hiện, nơi chân trời xa xuất hiện một phiến độn quang chằng chịt khác.
Đại quân tu sĩ của Thái Ất Môn rốt cục cũng giết tới.
- Nguy hiểm thật a, thiếu một chút nữa là đi không xong.
Tô Triệt âm thầm may mắn, lập tức lấy ra một quả Cực Quang phù cao cấp, sau khi kích phát, liền dán ở trên người. Tốc độ tăng gấp mười lần, trong nháy mắt bắn ra, Tô Triệt hóa thân thành một đạo cực quang màu xanh nhạt, bay về phía hải vực mênh mông vô biên vô hạn.
Tốc độ gấp mười lần, đối với Tô Triệt mà nói, quả nhiên là nhanh như điện chớp không cách nào tưởng tượng.
Cũng bởi vì lần đầu tiên thể nghiệm cực tốc như thế, làm cho Tô Triệt khó có thể thích ứng, lại mất đi năng lực khống chế phương hướng, chỉ có thể không ngừng bay về phía trước.
Cực Quang phù cao cấp duy trì liên tục năm phút đồng hồ, rất nhanh cũng đã trôi qua.
Bất quá, năm phút thời gian này, đủ để cho Tô Triệt bay ra ngoài ngàn dặm, hẳn là có thể thoát khỏi Thái Ất Môn đuổi bắt.
Tô Triệt cho rằng, Thái Ất Môn cũng không biết mình là thần thánh phương nào, không có khả năng phái chuyên gia đến đuổi bắt mình, dù sao bề ngoài mình chỉ là một tiểu tán tu.
Trong khoảng thời gian Cực Quang phù nổi lên tác dụng, Tô Triệt rõ ràng cảm giác được, cực quang màu xanh nhạt bao phủ quanh thân, đang xâm hại da thịt cốt của mình, cùng với kinh mạch toàn thân...
- Quả nhiên, tác dụng phụ của loại linh phù này thật lớn, đối với người bình thường mà nói, không phải vạn bất đắc dĩ, chắc chắn sẽ không dùng loại linh phù này.
Vì vậy, dòng nước ấm của Tiên Ngục cũng bắt đầu làm dịu quanh thân, chậm rãi tu bổ tất cả bộ vị bị hao tổn trong cơ thể.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc đã làm ra phán đoán minh xác:
- Chủ nhân, loại cực quang này có tác dụng phóng xạ rất mạnh, ngoại trừ những tổn hại biểu hiện ra này, còn có thể lưu rất nhiều tai họa ngầm. Bất quá, chúng ta có sinh mệnh lực, rất dễ dàng khắc chế những tác dụng mặt trái này, tổn thương nghiêm trọng hơn nữa, cũng có thể chữa trị.
- Vậy là tốt rồi.
Trong nội tâm Tô Triệt gật đầu, thì càng thêm an tâm.
Qua không bao lâu, hiệu lực của tấm Cực Quang phù kia đã tiêu hao hết, tốc độ phi hành của Tô Triệt liền chậm lại.
Tuy hiện tại loại trạng thái phi hành này, có thể tự nhiên khống chế phương hướng rồi, chỉ là, Tô Triệt lại sinh ra một loại không thích ứng khác.
Quá chậm…
Hưởng thụ qua tốc độ gấp mười lần, lại biến trở về trạng thái bình thường, cảm giác giống như chậm như rùa bò, cực kỳ không được tự nhiên...
- Số lượng Cực Quang phù có hạn, không có khả năng tùy ý tiêu hao, có chậm hơn nữa cũng phải thích ứng.
Tô Triệt thở dài:
- Đây cũng là nhân tâm như rắn nuốt voi, vĩnh viễn đều không có thỏa mãn...
Đang nghĩ ngợi, chợt nghe lão Hắc nhắc nhở:
- Đằng sau có người đuổi theo tới.
Tô Triệt nhìn lại, liền thấy được một đạo độn quang màu xanh nhạt từ hậu phương đuổi theo rất nhanh.
Mới đầu, Tô Triệt vẫn là âm thầm khẩn trương, vô ý thức liên tưởng đến truy binh của Thái Ất Môn. Bất quá nhìn kỹ, loại độn quang này rất tương tự cùng cực quang màu xanh nhạt vừa rồi bao phủ quanh thân, hẳn là người nào đó trên Cực Quang đảo đồng dạng thi triển Cực Quang phù a?
Hóa thân cực quang, tốc độ của đối phương đương nhiên là nhanh tới cực điểm, nháy mắt đả bay đến phụ cận.
Bá…
Làm Tô Triệt kinh ngạc chính là, người này chẳng những có thể dùng tùy ý khống chế phương hướng đi tới, hơn nữa là tốc độ tùy tâm, nói dừng là dừng...
Vừa rồi thời điểm mình thi triển Cực Quang phù, đây chính là nghĩ ngừng đều dừng không được.
Chẳng lẽ nữ nhân Họa Diệp kia, mua Cực Quang phù đều là tàn phẩm?
Đợi cho cực quang lục sắc trên người đối phương chậm rãi tiêu tán, lộ ra diện mục chân thật, Tô Triệt mới hiểu được, người này cũng không có sử dụng Cực Quang phù, mà là...
- Đại minh chủ.
Tô Triệt hành lễ hỏi:
- Trùng hợp như vậy a, chúng ta lựa chọn cùng một phương hướng.
Thân là người sáng tạo Cực Quang độn thiên phù, Hoa Quang chân nhân có thể tùy ý điều khiển Bắc Cực cực quang, đương nhiên là chẳng có gì lạ.
- Không phải trùng hợp.
Hoa Quang chân nhân cười nói:
- Ta đúng là truy ngươi mà đến, hi vọng tiểu hữu có thể thay ta giải thích nghi hoặc, Thái Ất Môn rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, đương nhiên có thể lý giải tâm tình của hắn, vất vả kinh doanh tán tu liên minh trên trăm năm, bởi vì Thái Ất Môn đột nhiên xâm nhập, tất cả tâm huyết ngày xưa đều hóa thành bọt nước. Nếu đổi lại là bất luận kẻ nào, không nghe rõ ràng nguyên nhân trong đó, đều sẽ không cam lòng.
- Đại minh chủ, chúng ta vừa đi vừa nói a.
Tô Triệt nhìn thoáng qua phía sau, còn đang lo lắng sẽ có người Thái Ất Môn đuổi theo.
- Tiểu hữu không cần phải lo lắng, ở đây là Bắc Cực hải, trừ khi là Nguyên Anh Lão tổ Thái Ất Môn đích thân đến đây, những người khác, đều đừng nghĩ bắt được chúng ta.
Hoa Quang chân nhân cười nhạt một tiếng, chỉ mặt biển vào phía dưới:
- Nếu ngươi là lo lắng, chúng ta xâm nhập đáy biển nói chuyện tiếp, phiến hải vực này, chính là hoa viên sau nhà của lão phu.
- Hảo.
Tô Triệt cũng cực kỳ sảng khoái, lập tức gật đầu đáp ứng.
- Cảm tạ tiểu hữu tín nhiệm.
Hoa Quang chân nhân không có chút tự kiêu nào của Kim Đan tu sĩ, giống như là người bình thường, bình dị gần gũi, đối với ai cũng là một loại thái độ hòa ái dễ gần.
- Đại minh chủ quá khách khí.
Tô Triệt cũng khiêm tốn nói một câu.
- Chớ nói đại minh chủ gì nữa, tu tiên liên minh Cực Quang đảo đã tan rã, không còn tồn tại.
Hoa Quang chân nhân ảm đạm thở dài.
Hạ đến chỗ sâu trong đáy biển, Hoa Quang chân nhân quen việc dễ làm tìm được một khối đá ngầm cự đại, trong đá ngầm lại có một cái huyệt động, hai người chui vào, Hoa Quang chân nhân thi triển ra một pháp thuật nho nhỏ, nước biển trong động đều bị đẩy ra, lại thuận tay chế tạo một cái kết giới ngăn cách.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiên Ngục.