• 3,556

Chương 502: Thiên Âm mỉm cười (thượng)


Số từ: 1484
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: vipvandan.vn
Lúc này, những Nguyên Anh lão tổ của Vô Cực Môn và Man Ly bộ lạc đều nhìn chằm chằm vào những đối thủ, mục đích chính là chặn Thái Ất Môn, Huyễn Ma Giáo, để cho bọn họ không có cơ hội ngăn lại Cự Phú.
Vù vù vù.
Lúc này Cự Phú bắt đầu phi hành, tiếp tục hướng về phía sâu trong Vô Cực môn xuất phát, rốt cuộc, lần thứ hai phi hành theo lộ tuyến đã định.
Đợi đến khi Cự Phú bay ra khỏi phạm vi mười dặm, lúc này Hổ Khâu lão quái đang đối mặt với Thái Hư cười nói:
- Được rồi, hiện tại bắt đầu, mọi người công bình cạnh tranh, ai chống được tới cuối cùng, thì chính là người chiến thắng.
Phần phật!
Tổng cộng mười lăm vị Nguyên Anh lão tổ phát lực, lấy tốc độ nhanh nhất phi hành, hướng về phía Cự Phú đuổi theo.
Trong lúc đuổi theo, giữa bọn họ còn phát sinh chiến đấu kịch liệt, người có thực lực yếu kém, vận khí không tốt, sẽ không tránh khỏi việc bị loại.
Các Nguyên Anh lão tổ trong khi đuổi theo Cự Phú đồng thời đều hỗ trợ công kích nhau, thường thường là vài người có thực lực cao nhất liên thủ, công kích những kẻ có thực lực thấp hơn ở trận doanh đối phương.
Mục đích phi thường rõ ràng, đó chính là tận lực giảm thiểu người cạnh tranh, thiếu một người thì hi vọng thắng lợi của mình cũng được tăng lên.
Một điều nữa chính là, nếu như ai vọt lên trước cũng bị những người khác liên hợp công kích. Giống như Thái Hư chưởng môn khi nãy vừa mới gia tốc vọt lên phía trước, Vô Cực chưởng môn và Hổ Khâu lão quái sẽ liên thủ, từ hai bên phải trái xuất chưởng ngăn cản.
Đồng thời, Huyễn Ma giáo chủ và Thánh Giáo chủ Huyết Thần Giáo sẽ liên thủ công kích Vô Cực chưởng môn: hai vị Nguyên Anh lão tổ của Vô Cực Môn sẽ liên thủ công kích Huyễn Ma giáo chủ...
Tô Triệt và Hoa Quang chân nhân ngồi trên Cự Phú nhìn tràng diện hỗn loạn phía sau, nhất thời có chút ngây ngốc, trong lúc nhất thời khó có thể nhận ra là ai đánh ai, ai ở trận doanh nào...
- Quả thực quá rối loạn rồi!
Tô Triệt nhìn thấy hoa mắt, thì thào nói rằng: "So với sự dự đoán của ta khi trước thì còn hỗn loạn hơn gấp bội".
- Loạn mới tốt.
Hoa QUang chân nhân thấp giọng nói rằng:
- Càng loạn càng tốt, chỉ có như vậy chúng ta mới có hy vọng chạy tới Phong Lôi tuyệt địa mà ngươi nói kia.
Tinh lực suốt đời của Hoa Quang chân nhân đều dồn vào việc tìm kiếm Cự Phú và vào Cực Quang Đảo, chưa từng rời khỏi Bắc Cực Hải Vực quá xa, mà Hoang Thần Cốc lại cách đó mấy vạn dặm, khẳng định là chưa từng đi qua.
Vù vù...
Cự Phú đã đạt được tốt độ nhanh nhất, không đến hai canh giờ là có thể tới được Hoang Thần cốc. Thế nhưng trong lúc phi hành còn gặp phải loại biến hóa nào, ai cũng không có biện pháp biết trước.
Cứ như vậy bay một hồi, đám Nguyên Anh lão tổ phía sau căn cứ vào lộ tuyến phi hành của Cự Phú cũng có thể suy đoán ra, mục đích của nó nhất định là Hoang Thần cốc trong cảnh nội Vô Cực Môn.
Thái Hư chưởng môn lập tức kinh hô:
- Chư vị đạo hữu, các ngươi đừng quên Thiên Vũ có thể tiến vào Phong Lôi tuyệt địa bên trong Hoang Thần cốc thì đã biểu hiện rõ rằng hắn sở hữu loại năng lực nào đó, có thể hành động tự do bên trong Phong Lôi tuyệt địa. Nếu như hắn tiến vào nơi đó, chúng ta sẽ vô cùng bị động, Cự Phú rất có khả năng sẽ vô duyên đối với chúng ta. Chúng ta cần phải ngăn cản nó lại, rồi lấy một phương thức nào đó tranh đoạt quyền sở hữu Cự Phú.
Lời này, chủ yếu là nói cho Vô Cực chưởng môn và Hổ Khâu lão quái nghe, hi vọng hai người có thể suy nghĩ tới vấn đề nặng nhẹ trong đó.
Hổ Khâu lão quái truyền âm hỏi Vô Cực chưởng môn.
- Ngươi tính thế nào?
- Để cho nó phi hành thêm hai vạn dặm nữa chúng ta mới xuất thủ chặn lại.
Vô Cực chưởng môn truyền âm trả lời.
Hổ Khâu lão quái nghe vậy liền trả lời:
- Tốt, cái vị trí kia cũng không tồi.
Căn cứ vào quỹ tích phi hành hiện nay mà phán đoán, hai vạn dặm tiếp theo vừa vặn chính là khu vực trung tâm giữa Vô Cực Môn và Man Ly bộ lạc, đó đã định trước là chiến trường cuối cùng, đối với Vô Cực Môn và Man Ly bộ lạc mà nói, không thể nghi ngờ là có lợi nhất.
Đến lúc đó, hai phương thế lực đều có thể điều động nhân thủ từ sơn môn hoặc sào huyệt, đẩy đám gia hỏa Thái Ất Môn, Huyễn Ma trở về. Như vậy, tranh đoạt Cự Phú cũng chỉ là chuyện tình giữa Vô Cực Môn và Man Ly bộ lạc.
Nhìn thấy Vô Cực chưởng môn và Hổ Khâu lão quái không hề biểu thị thái độ, Thái Hư chưởng môn âm thầm thở dài, đối với dự định của bọn họ cũng đoán được vài phần, không khỏi lắc đầu thầm nghĩ: Tranh đoạt Cự Phú, tỷ lệ phần trăm thành công của bọn hắn ngày càng nhỏ a.
Cứ như vậy, Vô Cực Môn và Man Ly bộ lạc thay Tô Triệt ngăn cản, để cho hắn đi tới vị trí kia, cự ly cách Hoang Thần cốc ngày càng gần.
- Cho nó dừng lại ở đây!
Vô Cực chưởng môn quát to.
Hai đội nhân mã lập tức chia thành hai, không hề dây dưa với nhau, mà phân biệt thành hai đường phải trái đuổi tới.
-Dừng lại đi.
Tô Triệt trầm giọng nói với Hoa Quang chân nhân.
Tình thế hiện tại phi thường rõ ràng, Tô Triệt có thể đoán được, Vô Cực Môn và Man Ly bộ lạc sẽ tại vị trí này mạnh mẽ công kích đám người Thái Hư, triệt để đánh bại bọn họ, sau đó mới quyết định Cự Phú thuộc về ai.
Nếu như thế vậy không cần phải đánh nhau nữa mà trước tiên nên chặn Cự Phú lại, so với việc lãng phí nhiều linh thạch phòng ngự như vậy. Cuối cùng đều không thể chạy thoát, còn không bằng chủ động dừng lại tọa sơn quan hổ đấu đi a.
Oanh!
Cự Phú rơi xuống mặt đất, làm cho bụi mù bay khắp bầu trời.
- Thiên Vũ sư điệt quả nhiên sáng suốt.
Vô Cực chưởng môn nhìn Tô Triệt bằng ánh mắt tán thưởng.
- Nếu không làm như vậy thì còn lựa chọn nào khác sao?
Tô Triệt cười khổ trả lời.
Vô Cực chưởng môn mỉm cười, quay về phía đám người Thái Hư chưởng môn nói:
- Ta cùng với Hổ Khâu đạo hữu đã sớm truyền tin về tông môn, không bao lâu nữa, đại đội nhân mã của chúng ta sẽ tới, mong rằng Thái Hư, Huyễn Ma, Thánh giáo chủ, ba vị có thể biết khó mà lui, không nên làm ra cử chỉ phí công vô ích.
Thái Hư chưởng môn, Huyễn Ma giáo chủ và Thánh giáo chủ Huyết Thần Giáo đều trầm mặc không nói, đối với tình thế trước mặt, bọn họ đều hiểu rõ. Tuy rằng đây là bảy đấu tám, bọn họ tạm thời chiếm ưu thế, thế nhưng cũng không có khả năng đánh bại đối phương.
Mặc dù chém giết một hồi, trong khoảng thời gian ngắn cũng khó có thể phân ra thắng bại, nếu như đợi đến khi đại đội nhân mã hai phái đến, vậy thì cũng không xong rồi.
- Tốt, chúng ta tạm thời rời khỏi.
Thái Hư chưởng môn bình thản cười, cùng lúc đó truyền âm thương lượng với Huyễn Ma giáo chủ và Thánh giáo chủ Huyết Thần giáo, sau đó tám người bọn họ lập tức bay ra bên ngoài mười dặm, không có chân chính rời đi, mà là huyền phù trên không trung.
Tạm thời rời khỏi?
Thái Hư đây là có ý tứ gì?
- Tên cáo già này, thực sự quá giảo hoạt!
Tô Triệt trong lòng cũng âm thầm mắng.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiên Ngục.