• 283

Chương 60: Ma Môn Thánh Nữ


Số từ: 6542
Phía đông vầng mặt trời đỏ hồng xé mây đen xuất hiện, ráng đỏ hòa ánh vàng lộng lẫy trải khắp trời,băng dương vạn lý tỏa ánh sáng long lanh chói mắt,cực kỳ diễm lệ.
Tiếng cười như chuông bạc không ngừng vang lên, một nhân ảnh xanh nhạt phiêu hốt lướt đến, khoảnh khắc đã đến bên ngoài mười trượng,bích y phần phật,áo quần tung bay, phong tư thanh thoát như tiên nữ.
Bọn hoa yêu theo nhau đạp sóng cúi mình, hô lên như hát :
-
Cung nghênh nguyên quân thánh giá!

-
Bích hà nguyên quân!

Bọn Yến Tiểu Tiên lạnh người, nữ ma đầu ấy cuối cùng cũng đến,nhìn kỹ lại, bọn họ không khỏi vừa ngạc nhiên vừa kinh hãi, thất thanh nói :
-
Bùi Ngọc Hoàn!


Bích hà nguyên quân nọ
tóc mây búi nghiêng, miệng cười như hoa,sóng mắt long lanh, da thịt mịn màng trong suốt dưới ánh mặt trời tỏa một tầng kim quang mờ nhạt,càng làm nàng đẹp đến làm người không rời mắt được.
Người đó chính là người kiều diễm tuyệt trần trong Khang vương phủ,ái phi của Khang Vương, con gái của Bùi trung thư Bùi Ngọc Hoàn.
Bọn người Tiêu Vãn Tình đều rất thông minh, liền hiểu ngay mọi việc liên quan.Không ngờ đạo, phật,ma các phái đấu nhau chết đi sống lại, để Thanh đế môn ngồi hưởng lợi ngư ông, chiếm hết tiện nghi, không ai không hận đến nghiến răng.
Đường Mộng Yểu tức giận, run giọng nói:
-
yêu nữ, ngươi lừa bọn ta đến khổ!

Tay áo dài cuộn xoay,xuân thủy lưu bích quang nộ vũ,xả thân đánh tới Bích hà Nguyên quân.
Mao Sơn thượng thanh phái cùng Khang vương quan hệ khá sâu, từ trước đến nay đều ngầm ủng hộ Khang vương tranh ngôi đoạt vị,Bùi Ngọc Hoàn thậm chí từng đến Thượng Thanh thái chân cung tu hành.
Ai ngờ Mao sơn phái bất tri bất giác đã dưỡng họa nuôi hổ,thành công cụ cho ma môn lơi dụng,vì thế sự ngượng ngùng phần nộ của nàng hơn xa những người khác.
Bích Hà nguyên quân yêu kiều cười nói:
-
Là các ngươi tư mình bị lợi tích làm mờ tâm trí, có mắt không tròng, trách được ai? Bỏ đi, Ngu lão thái thái muốn làm hộ quốc thiên sư, đợi sau khi ta lên ngôi vua rồi, truy phong cho ả là được rồi.

Tay như hoa lan bắn nhẹ , một đạo tử quang bạo phát xoay tròn, lập tức chấn Đường Mộng Yểu ngã bay ra sau.
Mọi người hoa dung vi biến, tử quang đó chính là khí binh thần bí đã đánh lui Tiêu Vãn Tình cùng Đường Mộng Yểu lúc trước,cứu Yến Tiểu Tiên.
Tiêu Vãn Tình trong chợt nhớ lại những lời sư tôn nói lúc trước, buột miệng nói:
-
Tử hà thiên binh! Ngươi đã luyện thành tử hà thiên binh sao?

Vừa rồi dùng tiếng đàn đấu pháp, kinh mạch nàng đã bị tổn thương, chân khí loạn chuyển, mới nói một câu, mồ hôi đã toát đầm đìa, không thể nói tiếp.
Bích Hà nguyên quân khúc khích cười nói:
-
Đúng thế,đều là nhờ Ngu lão phu nhân ngày đó đem
Thượng Thanh nguyên khí quyết!
mật truyền của Mao sơn dạy lại cho ta tu hành, còn tự mình chỉ điểm, chỉ lo lắng ta thân thể yếu nhược,không thể sinh con được cho Khang vương.Nếu không bổn cung đâu thể dung hợp sở trường của hai phái, tiến bộ nhanh chóng, chỉ trong vòng hai năm đã luyện thành Tử hà thiên binh?

Tử hà thiên binh thoát thân từ Thái cổ tử hỏa thần binh, chỉ là tử hỏa thần bình phải lấy hỏa thuộc chân khí tu luyện thành khí binh, còn cái còn lại lấy mộc thuộc chân khí làm căn bổn, kết hợp nguyên lý ngũ hành mộc sinh hỏa,chuyển hóa thành hỏa thuộc chân khí cường mành.Pháp này sau thời chiến quốc đã thất truyền, không ngờ lại bị ma nữ này luyện thành.
Đường Mộng Yểu giận đến cả người run rẩy, không màng kinh mạch đang tê rần, chính định tấn công lần nữa, thì từ xa truyền lại một âm thanh quát lớn:
-
yêu nữ ngươi dám…!

Thanh quang thiển diệu, một đạo khí tiễn cuồn cuộn xoay chuyển, nhanh như thiểm điện bắn về phía Bích Hà nguyên quân.
-
Đỗ sư thúc!

Đường Mộng Yểu vừa kinh ngạc vừa vui mừng, khí tiễn đó chính là
Thanh vân tiễn
uy chấn thiên hạ của Thanh thành Đỗ Thải Thạch.Các nàng đều quay đầu nhìn lại.
Bích hà nguyên quân cười nói:
-
Đom đóm cũng dám tranh sáng cùng nhật nguyệt! Chỉ một tên Đỗ Thải thạch nho nhỏ, thì làm nên đại sự gì?

Tay áo cổ vũ, tử quang ầm ầm bạo phát, hình thành một mũi tên không lồ bay ngang trời, cùng
Thanh Vân tiễn
đối đầu, sóng khí nổ tung, tạo thành muôn vàn đạo hào quang đầy trời.
Phiên Phiên í lên một tiếng, đôi mắt xanh chưa đầy thần sắc hoan hỉ,khanh khách cười nói:
-
Lưới trời lồng lộng, thưa mà khó thoát,ngươi coi cho rõ đi, người mới đến không phải chỉ là lão mũi trâu họ Đỗ!

Âm thanh chưa dứt, phía tây vang lên một tiếng hú dài, cao vút hùng hồn, vang vọng không ngừng.
Yến Tiểu Tiên vui mừng, vỗ tay nói:
-
Phật môn sư tử hống! Đại bi phương trượng đến rồi!

Thuận theo âm thanh nhìn lại, nàng cảm thấy thoáng thất vọng, chỉ thấy một hoàng y nữ ni đạp sóng lướt tứ, xa xa phía đằng sau có mấy mươi nữ ni cô.
Người mới đến không phải là Đại bi phương trượng, mà là người tề danh cùng Nam hải thần ni,Nga mi Tuệ Từ sư thái.
Tiếp đó, lại nghe thấy tiếng hô vang lên nối tiếp nhau vang lên từ tứ phía.
Dưới ánh dương quang chói mắt phản chiếu qua những tảng băng khổng lồ, họ thấy những vô số nhân ảnh từ xa đến gần nhỏ xíu như kiến, đang từ tứ diện bát phương xung quanh cực nhanh lướt đến.
Phóng mắt lại nhìn, trừ những yêu ma hung ác như Phương Thái Trăn, Bắc cực lão tổ, Đông hải cứu khổ thiên tôn ra, còn có Cửu Hoa Sơn pháp tướng đại sư, Hưng Thiện Tự Không pháp đại sư,Thanh Thành Tề Vũ Tiêu, Ngọc Hư Tử cũng đang lướt đến.
Yến Tiểu Tiên tinh thần phấn chấn cười nói.
-
Thế mới gọi là đến sớm không bằng đến đúng lúc, kẻ cười sau cùng mới là kẻ cười thoải mái nhất.Yêu nữ, tính toán của ngươi hỏng rồi!

Bích Hà nguyên quân yêu kiều cười khúc khích nói:
-
Xem ra thánh nữ điện hạ còn chưa biết ai là địch, ai là bạn rồi.Đợi cô lọt vào tay mấy gã lừa trọc, mũi trâu ấy rồi sẽ biết mùi vị thế nào, còn không mau theo bổn cung chạy đi!

Bích ảnh lóa lên,thân hình như điện kích, xông tới nắm lấy tay Yến Tiểu Tiên.
-
Thánh nữ? Không lẽ ả gọi mình là thánh nữ ?

Yến Tiểu Tiên vừa kinh ngạc vừa kỳ quái,định lật tay thoát khỏi ả, nhưng cảm thấy kinh mạch tê rần, bị ả phong trụ yếu huyệt, hai chân chợt hẫng,bị yêu nữ cắp bay vọt lên không.
Ba người Tiêu Vãn Tình kinh hãi thét lên:
-
Yêu bà thả tay ra

Bọn họ xông lên cứu, bị ả thuận tay vỗ một cái,đều ngã bay ra đằng sau.
Bọt sóng đầy trời, bọn hoa yêu cưỡi hoa bay lên, tiếng ca văng vẳng phiêu hốt, theo sau Bích hà nguyên quân lướt về phía đông, từ xa mà nhìn, giống như từng đám mây ráng ngũ sắc.
-
Bỏ ta ra!

Yến Tiểu Tiên kinh ngạc phẫn nộ giao thoa, không ngờ ả lại bắt một mình mình.
Nếu như muốn bắt con tin,hiếp bách Sở Dịch, thì bắt ba nữ nhân kia của hắn cũng được vậy.Mở miệng ra là gọi nàng là
thánh nữ
, thế là thâm ý gì?Nàng như đi trong sương mù, không biết lý giải thế nào.
Quay đầu nhìn lại, thấy đạo phật ma các phái từ bốn phía truy đến, gần nhất là Tuệ Từ sư thái, khoảng cách không quá ba trượng.Bay theo sát sau bà là Đỗ Thải Thạch cùng Bất Không đại sư.
Tuệ Từ sư thái quát nói:
-
yêu nữ, biển khổ vô biên, quay đầu là bờ, hà tất phải chấp mê bất ngộ như thế!

Tiếng rõ rít gào, quang mang màu chanh bùng phát, một con cá gỗ bằng hoàng đồng viu viu xoay tròn, đánh tới Bích Hà nguyên quân,chính là Diệt khổ mộc ngư đứng thứ sáu trong phật môn thập đại thần bình.
Bọn hoa yêu bố trận giữa không trung, như chủng tinh úng nguyệt hộ vệ Bích hà nguyên quân ở chính giữa, trăm ngàn đóa hoa phi vũ trên trời, cực kỳ tráng lệ.

Oanh
một tiếng lớn,cánh hoa tán loạn, bị Diệt khổ mộc ngư đụng trúng, mười mấy hoa yêu phun máu tươi,rơi xuống bên dưới, thế trận đại loạn.
Bích Hà nguyên quân không hề dừng lại, cắp lấy Yến Tiểu Tiên bay như gió, bỏ lại bách hoa sứ ở phía sau.
Đỗ Thải Thạch cùng Bất Không một trái một phải truy tới, quát lớn:
-
yêu nữ, người ta nói chưa đến hoàng hà tâm chưa bỏ cuộc ta xem người phải nói là đến bắc hải rồi, cũng vẫn đành phải bỏ cuộc."
Bạch quang bừng lên, hàn khí đại tác, trảm yêu kiếm dưới ánh mặt trời vẽ một một đường cong chói mắt như điện bay đến hậu tâm của ả.
Cũng chính lúc này,
Chu ma tứ phương quyết
của Bất Không pháp sư cũng tử quang nộ bạo,hóa thành một con tử long nhe răng múa vuốt, gầm rũ bay lượn, quét đến bên hông Bích hà nguyên quân.
Một đạo một tăng này tu vi đều xuất thần nhập hóa, không hề kém Bích hà nguyên quân.Trong lúc nguy hiểm như thế,ả tự nhiên không dám ngạnh tiếp,cười nói:
-
Lão mũi trâu,lừa trọc kia, các ngươi hợp sức đối phó phụ nữ yếu đuối, không sợ người trong thiên ha chê cười sao? Đợi ta về đến kinh thành, nhất định bẩm tấu hoàng thương đem bọn ngươi băm thành vạn mảnh, lăng trì thị chúng.

Ả đột nhiên chuyển hướng gập người,vừa kịp tránh
chu ma tứ phương quyết
sượt qua bên người;lại xoay người phất tay áo, một đạo tử quang như cái chùy khổng lồ đánh tới mũi kiếm Trảm yêu.

Bùng
một tiếng, tử hà thiên binh nổ tung, khí quang cuộn lên, đánh Trảm Yêu bay chệch lên phía trên, Bích Hà nguyên quân thì thuận thế xoay người, bay hạ xuống phía dưới.
Yến Tiểu Tiên dường như bị tam sơn ngũ nhạc kích trúng ngực, trước mắt tối đen, miệng thấy tanh ngọt, thổ ra một búng máu tươi.
Đường Mộng Yểu từ xa nhìn thấy thế, vừa kinh ngạc vừa khẩn trương, thét nói:

Đỗ sư thúc cẩn thận, đừng làm bị thương Yến Tiểu Tiên!

Yến Tiểu Tiên trong lòng ấm áp, rất cảm kích, lại nghe thấy Bích hà nguyên quân khanh khách cười nói:
-
Tiểu đạo cô,ngươi không nghe bọn chúng nói gì sao? Bọn chúng từ ngàn dặm xa xôi đến đây, là muốn lấy tính mạng của thánh nữ.

Yến Tiểu Tiên lạnh người, cảm thấy bất diệu,chính lúc định hỏi chuyện này,chỉ thấy một âm thanh lạnh lùng từ phía xa quát lên:
-
Nhổ cỏ tận gốc, không được mềm lòng.Để con yêu hồ ấy rơi vào tay ma môn, làm hại thiên hạ, không bằng bây giờ cứ giết ả đi là xong.

Thanh âm đó lạnh lùng thấu xương, khiến nàng nổi da gà,chính là của Ngọc Hư tử sáp kiếp nặng nhất đạo môn.
Yến Tiểu Tiên hít một hơi không khí, tức giận nói:
-
Lão mũi trâu hôi thối, ngươi nói linh tinh cái gì đấy.

Thoại âm chưa dứt, bên phải sát khí lăng lệ,
Thiên Hình
kiếm thanh quang như điện, bắn mạnh tới thiên linh cái nàng.
Bích hà nguyên quân khanh khách cười nói:
-
Thánh nữ, cô nghe rõ chưa? Người muốn giết cô là mấy lão tặc đạo lừa trọ ấy, bổn cung đến để giúp cô thoát khỏi đây thôi.

Trong lúc nói, Tử hà thiên bích xoay tròn bay lượn, đánh bay thiên hình, ả ngự phong lướt tới,như quỷ mị ôm lấy Yến Tiểu Tiên xuyên qua giữa đám thần khí.
bất đáo hoàng hà tâm bất tử:
thành ngữ, ý nói chưa đạt được mục đích chưa bỏ cuộc, chưa đi đến đường cùng chẳng còn chỗ để đi thì quyết không chịu bỏ cuộc.
Sóng cuộn đầy trời, từng khối băng loạn vũ,những lão ma đầu như Nam cực tiêu diêu đại đế, Bắc cực lão tổ cưỡi mây lướt đến nơi,theo nhau gọi:
-
Nguyên quân, sự việc liên quan đến hưng vong của thần môn, mau đem thánh nữ cho bọn ta cùng hộ vệ.

-
Con bà nó,lão bà bà ngươi muốn lập công đầu cũng không nên đem tính mạng thánh nữ ra mạo hiểm chứ, mau giao thánh nữ ra đây!


Rầm
một tiếng,khí lãng cổ vũ, Bắc cực lão tổ cùng Bất Không giao thủ một chiêu, lập tức bị
Chu ma tứ phương quyết
đánh, "oa" lên một tiêng, khó khăn thoái lui về phía sau.
Nhân ảnh giao thoa, quang lãng bạo xạ,người của đạo phật ma các phái vừa truy theo không thôi, vừa đấu nhau kịch liệt.
Trong khoảnh khắc đã có người mấy người kêu thảm, ngã bay xuống băng hải.
Bích Hà nguyên quân khanh khách cười nói:
-
Thế mới đúng chứ! Thần môn đệ tử các vị nếu muốn kiến lập kỳ công, thì phải đoàn kết hỗ trợ bổn cung mới đúng.

Bộ pháp ả phiêu hốt quỷ dị, như cánh bước xuyên hoa bay ra khỏi đám người.
Pháp Tương đại sư trầm giọng nói:
-
A di đà phật, nữ thí chủ dừng bước!

Hai tay khẽ rung lên,Tứ không bát kim quang bùng phát, đột nhiên biến thành cái bát lớn phương viên mười trường,như trời che đất úp thẳng xuống đầu Bích hà nguyên quân.
Trong sóng lớn phun đầy trời, Yến Tiểu Tiên hơi thở nghẹn lại, chỉ cảm thấy một cỗ hấp lực lớn đến khó tưởng tượng như dòng xoáy vù vù xoay chuyển, ý phục cùng mái tóc dài của nàng bị thổi bay tung lên, nếu như không có Bích Hà nguyên quân ôm lại, bản thân nàng cũng sớm bị hút bay lên trời rồi.
Mấy đệ tử ma môn xông tới bên cạnh "a" lên một tiếng kinh hô thất thanh, bị kéo bật lên trời, nháy mắt bị hút vào trong bát, máu tươi phun loạn, kêu lên thảm thiết, lập tức biến mất không thanh tích.
Bích Hà nguyên quân lạnh người, cố gắng chống cự, cười nói:
-
Người xuất gia một lòng từ bi, cứu một mạng người hơn xây bẩy tầng phù đồ, lão lừa trọc ngươi lại ra tay thâm độc thế?Thế hóa ra
Tứ đại giai không
có nghĩa là đem sinh linh trong thiên hạ giết sạch đi à?

Nói đến câu cuối cùng, trên mặt lục quang lóe lên, sát cơ xuất hiện, kiều thanh quát:
-
đã thế, bổn cung cũng phải vay mận trả đào,tiễn ngươi về tây thiên!


oang
một tiếng, tay áo bay phần phật, tử hà thiên binh phát hào quang chói mắt cao mười mấy trượng, bắn tới ngực Pháp Tương.
Chân khí hai người không phân cao thấp, cự ly lại không quá hai mươi trượng,phương pháp vây ngụy cứu triệu này chẳng khác gì lấy mạng đổi mạng.Nếu Pháp Tương không thu lực bảo vệ mình, thì có thể giam ả vào trong bát, nhưng cũng cửu tử nhất sinh.
Pháp Tương mặt biến sắc, lập tức xoay người thu chưởng, tứ không bát phong lôi nộ hống, như thiểm điện xoay tròn, hứng tử hà thiên binh vào trong.

Bùng" một tiếng, khi lãng cuồn cuộn, Tứ Không bát bắn vọt lên trời.
Bích Hà nguyên quân, Pháp Tương đều chấn động, thối lui về phía sau.
Vài đạo sĩ truy theo cùng bách hoa sứ bị khí lãng lan ra quét trúng, hứ một tiếng cũng không kịp, bị chém thành mấy đoạn, máu thịt bay đầy trời.
-
Yêu nữ chạy đi đâu!

Bọn Tuệ Từ sư thái, Ngọc Hư Tử, Đỗ Thải Thạch xông ra được trùng vây, theo nhau đuổi đến, kiếm khí tung hoành, quang mang loạn vũ, vây ả ở trung tâm.
Bích Hà nguyên quân liên tiếp gặp cường địch,lại vừa mới đối đầu lưỡng bại câu lương, chân khí khó liên tục,khoảnh khắc đã chịu vài chỗ trọng thương, máu tươi phun trào, cho dù nguy hiểm, nhưng vẫn bảo vệ Yến Tiểu Tiên, sợ nàng bị thương.
Chính lúc này,chỉ nghe một tiếng gaoo như lôi đình cuồng hống, làm màng nhĩ mọi người muốn vỡ, khí huyết nhộn nhạo.
Theo âm thanh nhìn lại, trên biển gió tanh thổi đến, sóng lớn cuộn lên tận trời, một con bạch hổ khổng lồ từ băng dương vọt lên, há lớn miệng đầy máu, cất tiếng gào hống.
Cái đuôi khổng lồ quét qua, một đường kim quang sáng chói uốn vòng cung lăng không bay đến, khiến mười mấy người gần đó bị đánh nát thân.
-
Bạch hổ thần thú! Bạch hổ thần thú!

Bọn người trong ma môn vừa kinh ngạc vừa vui mừng, sĩ khí lên cao, hét gọi:

là Kim Mẫu! Kim Mẫu đã đến rồi!

Sắc mặt bọn Tuệ Từ sư thái thoáng biến đổi, ngưng thần nhìn tứ phía,nhưng không thấy có người hiện thân.
Kim mẫu nguyên quân vốn bị xưng là ma môn đệ nhất yêu nữ, tu vi hơn xa Tiêu Thái Chân, Bích Hà nguyên quân cùng Điện Mẫu.
Tương truyền bà vốn là nữ nô thổ phiền, sau đó trong núi Côn Lôn nhặt được một thanh Ngọc Thắng đao,trên đó có lưu lại bí phổ của Thái cổ Tây vương mẫu,sau khi tu thành kỳ công yêu pháp, tự mình lập phái.
Người đàn bà này tính tình nham hiểm nhẫn tâm, có thù tất báo,sau khi tu thành ma công, đã giết sạch cả nhà chủ nhân trước kia, những người đã từng khinh mạn vũ nhục bà cũng bị giết chẳng để lại một người.Năm đó từng một mình tung hoành thiên hạ,tổng cộng mấy mươi cao thủ các phái hợp sức hàng phục bà không được, ngược lại bị giết năm người, trọng thương mười mấy người, hung danh truyền khắp thiên hạ.
May là bà tuy hung tàn âm độc, nhưng tính tình cô ngạo tự đại, trước nay không hề qua lại với những yêu nhân ma môn khác.Trừ Lãng khung tỷ muội ra, những môn hạ đệ tử khác đều rất ít xuất hiện ở trung thổ.
Từ khi bà vô tình lấy được Khai Dương kiếm trong Bắc đẩu thần binh, càng ẩn cư ở Côn Lôn, bế môn tu luyện, ngay đến đệ tử thân tín cũng ít khi biết được tin tức gì,không ngờ hôm nay, lại đột nhiên cưỡi Bạch hổ trong tứ linh thần thú, hiện thân ở Bắc hải.
Còn chưa đợi mọi người hoàn hồn, cuồng phong nổi lên, bạch hổ thần thú hống lên giận dữ nhảy mạnh xuống phía Bích Hà nguyên quân.
Cự ly rất gần, Pháp Tương đại sư cùng Bất không không kịp tránh, đành xoay người vọt lên, quát lớn:
-
Nghiệt súc chịu chết!

Con Bạch hổ nọ kim quang nộ phóng, thế như bão tố, Bất không pháp sư bị nó đập cho một cái, như diều đứt dây ngã bay về phía sau.
Tứ Không bát của pháp tương bị đuôi hổ quật xuống, vù vù cuồng chấn, tự hồ nắm không được,hắn vội vàng phi thân tránh né, một lần nữa cùng Bất không pháp sư giao thoa mãnh công, nhưng tư thế rất khó coi.
Quần hùng kinh hãi,bên ma môn chúng nhân lại hoan hô không dứt.
Ngọc Hư tử quát nói:
-
Không thể để cho nghiệt súc đoạt lấy yêu hồ!

Kiếm quang lăng lệ như điện, một lần nữa như cuồng phong bạo vũ hướng Yến Tiểu Tiên tấn công tới.
Bọn người Đỗ Thải Thạch,Tuệ Từ sư thái cũng không dám chậm trễ, quát gọi:
-
Yến cô nương, sự việc liên quan đến thiên địa đại kiếp, lê dân chúng sinh, chúng tôi không thể tự chủ được,không còn cách nào khác!

Nói rồi theo nhau lăng người tấn công tới.
Bích Hà nguyên quân một bề cố gắng chống đỡ, một bề khanh khách cười nói:
-
hay cho mấy câu đường hoàng
việc không thể tự chủ được
!Đến việc giết người mà cũng nói đạo đức đại nghĩa, đúng thật là người giả tạo hết chỗ nói mà!

Ả tuy ma công cái thế, nhưng thế đơn lực cô,lại phải bảo vệ Yến Tiểu Tiên, dưới sự toàn lực vây công của mấy tuyệt đỉnh cao thủ đạo thủ đạo phật, làm sao có thế chống đỡ được.
Đánh được vài hiệp, Bích hà thần binh phập một tiếng vỡ tan,vai trái, chân phải đều bị kiếm khí xuyên qua, ngực thì bị điệt khổ mộc ngư đánh trúng, máu tươi cuồng phún.
Yến Tiêu Tiên bị chấn đến kinh mạch tê rần, muốn ngất đi, trong lòng vừa kinh hãi vừa buồn khổ nghĩ:
-
Không lẽ ta thật sự phải chết trong tay mấy lão tặc đạo ngốc ni này hay sao?

Ý niệm chưa hết, đã nghe thấy một âm thanh lạnh lẽo nói:
-
các ngươi làm loạn Côn Lôn thì thôi, giờ lại còn dám đả thương thần môn thánh nữ, bổn cung há dễ dàng bỏ qua thế được sao?


oang
một tiếng lớn, bốn bề kim quang vạn đạo, sóng dâng cuồn cuộn, vọt lên trên cao mấy mươi trượng,chấn mấy đạo phật đệ tử vây phía trên liên tiếp kêu thảm,bắn vọt lên trời.
Ngọc Hư tử, Tuệ Từ sư thái hừ một tiếng, thân hình khẽ dao động, đồng thời thoái lui về phía sau, vừa kinh ngạc vừa tức giận, quát nói:
-
Cam Nam Trác Mã, quả nhiên là ngươi!

Yến Tiểu Tiên giật mình, Cam Nam Trác mã chính là tên tây tạng của Côn Lôn Kim Mẫu.
Một đạo nhân ảnh xuyên qua làn nước vọt đến bên cạnh Yến Tiểu Tiên, vai phải bị nắm chặt, một trảo thủ như khóa sắt chế trụ nàng, đoạt ra bên ngoài.
Bích Hà nguyên quân oa lên một tiếng, phun ra một ngụm lớn máu tươi, cố gắng giữ nàng không bỏ, hổn hển nói:
-
Trác Mã tỷ tỷ, Thánh nữ là do bổn cung cứu được, tỷ nếu như cố ý cưỡng đoạt như vậy, bổn cung sẽ cho nàng một chưởng, tất cả cùng chết.

Người đó cười lạnh nói:
-
Ngươi nếu dám khinh cử vọng động, bổn cung cho ngươi hồn phi phách tán.

Ngữ điệu tuy lạnh lẽo thấu xương, nhưng tay lại hơi lỏng ra.
Yên Tiểu Tiên chuyển mắt đến nhìn, một nữ nhân tây tạng áo đen đang lạnh lùng nhìn nàng, tóc trắng như tuyết, mặt quang khiết như băng, hai mắt đẹp như thu thủy, nhưng làm người nhìn thấy phát lạnh, không dám nhìn thẳng, chính là Kim mẫu không nghi ngờ gì nữa.
Chéo phía sau lưng bà là một thanh bạch đồng kiếm hình dáng cổ kính, kim quang tỏa bốn phía, tay phải nắm một thanh đạo hình ngọc thắng tỏa ánh lục nhạt, dài độ một xích, khí mang lấp lánh, nghĩ chắc là thần khí
Thiên chi lệ
do Tây vương mẫu trong truyền thuyết lưu lại.
Bọn Ngọc Hư tử nhìn thấy thanh kiếm phía sau lưng bà, mắt như muốn phun lửa, quát nói:
-
yêu nữ! Mau giao ra Khai dương kiếm cùng hồ ly tinh, tự trói hai tay, nếu không người bị hồn phi phách tán chính là ngươi đó!

Khóe miệng Kim mẫu khẽ nhếch lên một tia cười lạnh, không lý tới bọn họ, đôi môi khẽ mấy mấy niệm nhanh mấy pháp quyết,Khai Dương kiếm trong vỏ kêu đinh đinh như long ngâm bất tuyệt
Bạch Hổ thần thú ứng theo kiếm thanh nộ hồng, bay phốc lên phía trước, liên tiếp đánh lui Pháp Tương, Bất Không, sau đó chuyển thân phủ phục dưới chân bà,kêu lên ô ô, để cho Kim Mẫu cùng Bích Hà nguyên quân phiên thân ngồi lên.
Đạo Phật quần hùng vừa kinh hãi vừa tức giận, theo nhau vây lại xung quanh hô hoán:
-
yêu nữ chạy đi đâu! Còn không mau bò ra đây chịu chết!

-
trên núi Côn Lôn không tìm thấy ngươi, là mạng ngươi lớn, giờ ngươi đã tự tìm đường chết, đạo gia thành toàn cho ngươi!

Chỉ nghe
oang
một tiếng lớn, phía xa xa hồng hồng quang xung thiên, lại có tiếng âm nhạc réo rắt,tiếng tù hiệu cao vút.
Mọi người lạnh người, quay đầu nhìn theo hướng ấy, chỉ thấy trên băng dương mênh mang, buồm trắng phần phật, cờ ngũ sắc phất phơ, không biết từ đâu có nhiều thuyền hạm xuất hiện như vậy.
Những thuyền hạm ấu lớn nhỏ có hơn một trăm chiêc, chiếc thuyền đi đầu có trang bị mũi phá băng phép,hai bên thuyền gia cố thêm một vòng lan can hộ vệ,chính là loại chuyên môn dùng cho băng hải du tặc.
Trên mỗi lá cờ đều có thêu một con thanh long, giương nanh múa vuốt, oai phong lẫm lẫm.
-
Phù tang thanh long hạm đội!

Quần hùng kinh hô thất thanh, bên ma môn thì nổi lên tiếng hoan hô không ngớt.
Khuôn mặt trắng xanh của Bích Hà nguyên quân hiện lên vẻ hoan hỉ, khanh khách cười nói:
-
Thánh nữ điện hạ, đây mới gọi là đến sớm không bằng đến đúng lúc,kẻ người sau cùng mới là kẻ cười thoải mãi nhất.Hồi sau sẽ là một vở kich hay đây!

Đường Mộng Yểu ngưng thần nhìn về phía xa, chỉ thấy ở mũi con thuyền to nhất có đứng một người, thanh bào bay trong gió, râu dài phất phơ, chính là ma môn Thanh đế hôm đó suýt nữa giết chết Sở Dịch trên Hoa sơn.
Lòng nàng trầm xuống, trước mắt quần ma tụ tập, đạo phật các phải thì muốn giết Yến Tiểu Tiên trừ hậu hoạn,chính nàng cũng lòng rối bời, không ngờ lão ma đầu ấy lại đúng lúc khẩn cấp nhất đến cho tình thế thêm loạn.
Trong lúc kinh hãi hoảng loạn, nàng nhắm mắt lại, thầm tự nói với mình:

Sở công tử à sở công tử, giờ huynh đang ở đâu? Mau đến cứu Yến cô nương đi!


Bùng

Trong động một cột lửa bốc lên trời, cỗ nhiệt khí hùng dũng khó miêu tả ập đến sau lưng Sở Dịch, thế bất khả đương.
-
Lý Tư Tư

Sở Dịch vừa kinh ngạc vừa tức giận, lập tức tập trung chân khí, cố gắng xoay người đánh trả, hổ khẩu tê rần,bị khí lãng đẩy bay ra phía sau, đập vạch lên vách đá,
xoẹt
một tiếng, y phục rách toang bắt lửa.
Định thần nhìn lại, chỉ thấy bốn phía lửa cháy phừng phừng, Tô Mạn Như bị Lý Tư Tư chế trụ, không động đậy được.
Yêu nữ này cầm ngược Ngọc Hành Kiếm,nhẹ nhàng đứng bên cạnh nàng, mặt tươi rói, khanh khách cười nói:
-
Xú tiểu tử,ta còn lo lắng hỗn độn thú nuốt người rồi, không ngờ mạng ngươi lớn thật.Xem như ông trời giúp ta,đã định ngươi biến thành thất ca ta, có chạy cũng chạy không được.

Sở Dịch bị thủy hỏa thần binh của ả đánh lén, kinh mạch đau đớn, toàn thân tê rần,sém chút nữa đứng không được.
Sau khi uống máu hỗn độn thú,nguc hành chân khí trong cơ thể hắn toàn toàn hợp nhất, tu vi tăng nhiều,lại thêm Lý Tư Tư cố ý lưu lại nhục thể hắn, làm chỗ ký thể cho Lý Huyền, không dùng hết sức, nên kỳ kinh bát mạch đều không sao.
Liền đó hắn tụ hết chân phí,phiên thân nhảy lên, ha ha cười nói:
-
Sở mỗ được trời ban trọng nhiệm, phải từ diệt yêu ma các ngươi, tự nhiên gặp nạn hóa may, gặp hung hóa cát!

Hai tay rung lên,hoa múa tay áo rộng như cuồng phong, lập tức dập hết hỏa diễm xung quanh
Lý Tư Tư lòng có chút giật mình, nhưng mặt vẫn như cũ, cười như hoa xuân hé nở:
-
Không ngờ mấy ngày không gặp, chân khí của ngươi lại tiến bộ lớn như vậy.Hay thật, hay thật, đến khi thất ca sống lại, sẽ đỡ tốn không ít công sức!

Sở Dịch dương mày cười nói:
-
Đang lo tìm ngươi không được, ngươi lại tự mình đến, ngược lại làm cho ta đỡ tốn không ít công sức mới đúng.Hay thật, hay thật.

Chân bước lên phía trước, chân khí trong tay xoay tròn cổ vũ, như lập tức muốn cùng ả phân cao thấp.
Lý Tư Tư đẩy Tô Mạn Như lên phía trước, khanh khách cười nói:
-
Con vẹt học nói theo, chả thú vị gì.Ài, ta đã sớm theo sát các người rồi, ai bảo các ngươi bận tâm tình cười nói, ngay đến người sống sờ sờ lớn đùng như ta cũng nhìn không ra?Giờ tính mệnh người trong lòng rơi vào tay ta, trách được ai?
Hai người Sở Dịch mặt nóng lên, Tô Mạn Như vừa ngượng vừa xấu hổ, lạnh lùng đáp:
-
Yêu nữ, ngươi muốn giết cứ giết,không cần phải hồ ngôn loạn ngữ!

-
tiểu nha đầu, bị ta nói trúng tâm tư, ngượng quá hóa giận à?

Lý Tư Tư khằng khặc cười, dịu giọng nói:
-
Ngươi yên tâm, ngươi là người tên tiểu tử đó thích,hắn nếu còn nghe được nói được, ta đâu nỡ nhân tâm bẻ hoa chứ?

Trong lúc nói chuyện, tay chuyển xuống đặt tại hậu tâm của Tô Mạn Như,chỉ cần dùng chút sức, hậu quả khó mà lường được.
Sở Dịch biết yêu nữ này nham hiểm độc ác, bị bức đến lòng khẩn trương,chỉ sợ làm tổn thương đến tính mệnh Tô Mạn Như, không dám tiến lên phía trước, đành đổi đề tài cười nói:
-
Không có việc gì chẳng đến Tam bảo điện, yêu nữ, ngươi đi một mạch đến đây, cuối cùng muốn làm gì ?Vừa nãy ngươi nói với ta nữ tử ấy đang đợi ma môn thiên đế, là ý gì?

Lý Tư Tư cười nói:
-
Cái ta muốn tất nhiên là bắc đẩu thần binh,không lẽ vì muốn náo động phòng của các ngươi sao?

Thu ba lưu chuyển, khẽ liếc bức tượng đá một cái, yêu kiêu nói:
-
nếu ta đoán không sai, nữ nhân trong bức tượng đá này chính là vợ của Thần môn thiên đế trong truyền thuyết.Hiên Viên lục bảo một khi thu về đủ, Thiên đế có thể chuyển thế hồi sinh.Nàng ta khổ sở ở đây chờ đợi bốn nghìn năm, là vì đợi giây phút này, ngươi đã đồng tình với nàng ta như thế, sao nhẫn tâm làm nàng ta thất vọng?

Sở Dịch chợt hiểu ra, ha ha cười nói:
-
Thanh long khiếu, Bạch hổ hống, Chu Tước Huyền Vũ chấn cửu châu.Thiên Hoa lạc, Thiên đế Tô,tam thập tam thiên biến sắc, thì ra ngươi không những muốn thu đủ lục bảo, mượn thân thể ta cho Lý Huyền sống lại, còn muốn hắn hợp nhất làm một với nguyên thần ma đế,chiếm được tiện nghi!

Lý Tư Tư nhếch mép cười nói:
-
Coi như ngươi không quá ngu dốt.

Trong đôi mắt đẹp của ả quang mang lấp loáng, giọng chuyển nhu thuận nói:
-
Sở lang,ngươi vốn dung hợp được nguyên thần Sở Thiên đế, tại từ Tiêu Thái Chân kế thừa ngôi vị chưởng môn Tiên Thiên,cũng kể như người trong Thần môn.Thần môn mấy nghìn năm nay như nắm cát rời, nội đấu không ngừng,hoàn toàn không có Thiên đế,Thần hậu chính thức.Hôm nay nếu như ta có thể trùng hưng, thống nhất tam giới, đó không phải là chuyện tốt hay sao?

Ả hôm đó bị hỗn độn thú cùng bọn người Mao sơn thượng thanh vây công, trọng thương chưa khỏi, vừa rồi đánh lén Sở Dịch không có kết quả, biết tu vi hắn không giảm, ngược lại còn tăng,nên cũng tăng thêm vài phần úy kị,tuy ả có pháp bảo thần binh, nhưng vị tất đã dễ dàng hàng phục hắn.
Thời gian khẩn bách, đạo phật ma tam giáo không biết bao giờ tới nơi,nếu như đấu đến lưỡng bại câu thương,thành công sắp tới nơi bi hủy, chi bằng lấy tình cảm uy hiếp, lấy lợi dụ dỗ, để Sở Dịch cùng ả kết đồng minh, tránh đi việc không hay.
Sở Dịch mỉm cười nói:
-
Nếu như ta không đáp ứng thì sao?

Lý Tư Tư khẽ híp mắt lại, sát cơ đạo tác, thở dài một hơi nói:
-
Thế thì ta đành nhẫn tâm giết người trong lòng ngươi, rồi thả Chu tước ta, đốt ngươi thành tro.Tuy cũng thấy tiếc , nhưng chỉ cần thu đủ lục bảo, có được
Hiên viên tiên kinh
, thế nào chẳng tìm được phép thế thân, để cho đại ca sống lại,ngươi nói có đúng không?

Sở Dịch cố ý trầm ngâm một lúc, lẩm bẩm nói:
-
Ta nếu như tiếp tay với ngươi, có thể thu được lục bảo, có được tiên kinh, tiêu diêu thành tiên,xưng bá tam giới; nếu đối địch với ngươi, không những không cứu được Tô tiên tử, tính mạng mình cũng nguy hiểm. nói như vậy, lợi hại được mất, há không phải rõ ràng quá rồi sao

Lý Tư Tư nghĩ hắn đã động lòng, thầm vui mừng, thản nhiên nói tiếp:
-
Không sai! Kẻ thức thời là tuấn kiệt, Sở lang là người thông minh,để tu đạo cầu tiên,trước mắt là cơ duyên ngàn năm khó gặp, sao có thể bỏ qua phí phạm như vậy?

Tô Mạn Như hoảng hốt nhíu mày nói:
-
Quân tử mộ đạo, là cầu theo đường chính.Sở vương gia nhất định không được nghe lời dụ hoặc của yêu nữ, lạc vào tà ma ngoại đạo.

Cổ họng tê cứng, bị Lý Tư Tư chế trụ huyệt đạo, lập tức không thể nói tiếp được.Trong lúc khẩn cấp, đôi mắt đẹp vừa lo lắng khẩn trương vừa quan tâm nhìn chằm chằm Sở Dịch,đôi má đỏ hồng, mỹ lệ động nhân.
Sở Dịch lòng như mọc cánh, đành đóng kịch thành thật, than thở:
-
Tô tiên tử, cô nói không sai, nhưng cô gia đối với cô trước nay một lòng thâm tình,làm sao nỡ nhẫn tâm để cô bị tổn thương một cọng lông nào? Huống chi nếu có thể sớm thu đủ lục bảo, thống nhất tam giới, cũng có thể giúp chúng sinh tranh khỏi bị đồ thán, công đức vô hượng.So sánh lợi hại, Sở mỗ đành phải thuận theo ý trời thôi.
Thần sắc nghiêm chỉnh, cao giọng nói:
-
Tiên nghi công chúa, nếu ngươi bảo đảm không làm tổn thương một cọng tóc Tô tiên tử, Sở mỗ nguyện cùng ngươi thu trọn lục bảo, nhất thống thần môn, nếu như nuốt lời, ngũ lôi oanh đỉnh, vạn thế không được siêu sinh."
Tô Mạn Như thần sắc trở nên trắng bệch, hận thù trừng mắt nhìn Sở Dịch một cái, rồi quay đầu đi, nước mắt lưng tròng, vừa thất vọng lại vừa thương tâm.
Lý Tư Tư đại hỉ,khanh khách cười nói:
-
một lời đã định, tứ mã nan truy.Nếu như ngươi khẳng khái giúp ta một tay, ta thề sẽ cùng ngươi cộng hưởng
Hiên viên tiên kinh
, cùng đăng tiên giới!

Sở Dịch lòng nghĩ:
-
Yêu nữ, ta nói là Sở mỗ, thiên hạ người họ Sở rất nhiều, chưa chắc là Sở Dịch ta,ngươi đừng có tin là thiệt.Mà giả thuyết, cho dù là ta, ta chỉ đáp ứng thu đủ lục bảo, nhất thống ma môn, đến lúc đó, ta không giết ngươi, giúp ngươi thoát xác thành tiên,sao giải được hận.

Lý Tư Tư nào biết trong lòng hắn nghĩ gì, chỉ cười nói:
-
Sở lang,ta và ngươi liên thủ,đáng lẽ ta nên lập tức thả người trong mộng của ngươi mới phải, nhưng trước mắt tình thế khẩn cấp, vì tránh phát sinh những chuyện không đáng, đành phải để nàng chịu ủy khuất, ở trong phạm vi bảo hộ của ta vậy.
Nói đến đó, ả lấy Tử Vi tinh bàn ra, dò xét tứ phía.
Qua một lúc, thiên tuyền, thiên quyền, diêu quang ba vì sao trên tinh bàn đột nhiên quang mang lấp lánh, viu một tiếng hợp lại thành một bó ánh sáng,chỉ thẳng đến hòn đá sau lưng Sở Dịch.
Ba người lòng đều khẩn trương, Sở Dịch không chút chậm trễ, tập trung toàn lực, vỗ mạnh lên tường đá.

Bùng
, khối đá bị đẩy bay, bùn đất như mưa,lập tức nứt ra một khe nứt lớn.
Từ khe nứt đó quang mang lấp lánh,quả nhiên có ba thanh huyền thiết cổ kiếm đen xì khó nhận ra, bị cắm vào đến tận chuôi.
Trên chuôi kiếm có khắc hai hàng cổ triện nhỏ, bích quang lờ mờ, chiếu rõ lên mặt tường đá mấy chữ
Thiên tuyền
,
Thiên quyển
,
diêu quang!

Lý Tư Tư vừa kinh ngạc vừa vui mừng, chính lúc định tiến lên, Sở Dịch đã nhanh nhẹn nắm lấy ba thanh kiếm, từng cái một rút ra, cười nói:
-
Công chúa, ta và ngươi đã liên thủ, giúp đỡ lẫn nhau, ba thanh thần binh này phải do bổn vương bảo quản mới đúng chứ.Đợi từ tay Kim mẫu đoạt được thanh Khai dương kiếm còn lại, là thu đủ lục bảo, xem được
Hiên viên tiên kinh rồi
.
Thoại âm chưa dứt,
ầm
một tiếng, cả một mặt tường đổ nhiên đổ sụp xuống, đất đá mù mịt,lộ xuất một động quật ẩn dấu đằng sau.
Trong động hào quang tỏa tứ phía, chiếu đến ba người không mở to mắt được, lờ mờ có thể nhìn thấy trên vách động có khắc một hàng chữ cổ lớn:

Người vào bên trong, chính là Xi Vưu môn hạ.Thiên địa luân hồi, xuân thu thay đổi, hoàn toàn phục thuộc vào một suy nghĩ của người.Nước đổ đi khó thu lại,xin hãy suy nghĩ kỹ hẵng vào.

Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiên Sở.