Chương 15: Hồi 14
-
Tiết Nhơn Quý chinh đông
- Khuyết Danh
- 1452 chữ
- 2020-05-09 04:31:41
Số từ: 1442
Biên soạn: Đại Lân
Nguồn: NXB Đồng Nai
Ngày kia quân Phiên đi tuần theo mé biển, tháy chiến thuyền Đại Đường kéo đến đông, lật đật về báo cáo cho Đái Liệp Phùng hay. Đái Liệp Phùng cười mà nói:
- Chúng nó muốn đến đây chịu chết đó, vậy bọn ngươi mau nai nịt cho sẵn sàng, đặng theo ta xuống nước.
Quân Phiên vâng lịnh. Chừng vài trăm người theo Đái Liệp Phùng, mỗi người tay cầm đục và binh khí lặn xuống nước đặng đục thuyền, còn bao nhiêu giàn theo mé biển mà ngăn giữ. Nguyên Tiết Nhơn Quí đã có nghe nói ải này có nhiều người lặn giỏi, bèn ra đứng mũi thuyền mà xem bốn phía, giây lâu bỗng thấy dưới nước có người ló đầu lên rồi lại lặn xuống, lại nghe dưới thuyền có tiếng đục lộp cộp. Nhơn Quí liền truyền cho quân sĩ lấy gươm giáo ra giữ hai bên thuyền, còn mình cầm cung tên đứng đợt. Xảy thấy Đái Liệp Phùng trồi đầu lên, bị một mũi tên của Nhơn Quí bắn ngay yết hầu mà thác. Quân Phiên hoảng kinh bỏ ải cả lặn về Đông Hải Ngạn phi báo. Sĩ Quí thấy binh trên ải cả loạn, liền truyền lịnh đem thuyền vào bờ lên thành treo cờ hiệu Đại Đường và xét lương thảo coi thì còn đặng ba muôn hộc. Sĩ Quí để lại một tướng giữ thành, còn bao nhiêu quân sĩ xuống thuyền thẳng vô Đông Hải Ngạn. Tướng giữ ải Đông Hải Ngạn là Bành Thiết Báo và có hai anh em ruột là Bành Thiết Bưu, Bành Thiết Hổ, hai người ấy giữ ải Kim Sa Nang cũng gần đó.
Ba anh em thảy đều võ nghệ cao cường và sức mạnh muôn người không địch nỗi. Ngày kia Bành Thiết Báo đương ngồi nghị việc bỗng thấy quân ngoài Hắc Phong Quang về thuật lại mọi việc. Thiết Báo nghe nói cả kinh, nhứt diện sai người về Đại thành mà phi báo cho Lang chúa hay, rồi điểm binh ra ải ngăn đón. Khi Thiết Báo kéo binh ra khỏi ải quả thấy một đào chiến thuyền độ chừng vài trăm chiếc xăm xăm đi tới. Còn đạo chiến thuyền của Trương Sĩ Quí khi gần tới, năm anh em Nhơn Quí ra đứng trước mũi thuyền, xem thấy trên ải binh lính không biết bao nhiêu. Nhơn Quí nói với anh em mình rằng:
- Trên ải chúng nó chắc có cung nỏ sẵn sàng, mấy anh em mau lấy bia ra phòng khi chúng nó bắn ra thì lấy bia mà ngăn đỡ.
Sắp đặt vừa xong thì trên bờ tên bắn xuống như mưa. Nhơn Quí tay tả cầm bia, tay hữu cầm kích, tên bắn xuống bao nhiêu đều bị gạt hết. Thiết Báo cả kinh liền truyền lịnh xô thuyền ra tiếp chiến. Thiết Báo cầm thương nhắm ngay đàu Nhơn Quí mà đâm. Nhơn Quí đỡ ra, rước đánh một hồi, gài thương kềm lại, thừa thế nhảy bay lên bờ. Quân Phiên hoảng kinh chạy về Kim Sa Nang phi báo. Thiết Báo cũng đuổi theo lên bờ tiếp đánh, hai đàng đánh nhầu một hồi. Nhơn Quí đâm Thiết Báo một kích, thác tức thì giữa trận. Quân Phiên bỏ thành trốn hết, Sĩ Quí truyền quân đem hết chiến thuyền vào bờ rồi cùng chúng tướng lên thành và dựng cờ Đại Đường lên.
Nói về vua Thái Tôn ở trên lầu Phong Các hơn một tháng mà không có điều gì, ngày kia đương nghị việc với Từ Mậu Công, xảy thấy quân vào báo: "Mộc thành đã đến địa đầu nước Cao Ly." Thái Tôn ngơ ngẫn không rõ là gì. Từ Mậu Công lật đật quì xuống tâu mọi nỗi, vá xin vua tha tội. Thái Tôn đỡ Từ Mậu Công dậy và vui mừng chẳng cùng. Rồi đó vua tôi xuống thuyền vào Đông Hải Ngạn. Sĩ Quí rước vào ải và tâu rằng:
- Khi thuyền đến ải địa đầu, cẩu tế tôi là Hà Tôn Hiến có bắn thác Đái Liệp Phùng lấy đặng ải Hắc Phong Quang, nay lại giết dặng Bành Thiết Báo thâu Đông Hải Ngạn, vậy xin bệ hạ giáng chỉ cho nó đi đánh Kim Sa Nang luôn thể.
Thái Tôn cả mừng hạ chỉ cho Trương Sĩ Quí đi đánh Kim Sa Nang. Sĩ Quí vâng lịnh kéo binh đi. Cách thành chừng năm dặm hạ trại. Quân Phiên chạy về phi báo. Bành Thiết Bưu cả giận hét lớn rằng:
- Ca ca ta bị thác, ta nguyện ráng sức trả thù.
Nói rồi truyền kéo binh đi khiêu chiến. Sĩ Quí truyền cho Nhơn Quí đem binh ra cự địch. Nhơn Quí giục ngựa đến trước nói rằng:
- Phiên cẩu! Chúng bây chớ khá diễu võ dương oai, mau xuống ngựa đầu hàng!
Thiết Bưu nói:
- Ngươi giết anh ta, nay ta nguyện giết ngươi!
Nói rồi vỗ ngựa xốc tới đâm nhầu. Nhơn Quí cũng cầm kích đâm tới. Thiết Bưu thối lui vài bước, Thiết Hổ cũng vào trợ chiến. Châu Thanh giục ngựa xông ra, rồi đó Nhơn Quí đâm chết Bành Thiết Bưu, còn Thiết Hổ cũng bị Châu Thanh cho một giản mà thác.
Khương, Lý ba người thừa thắng phá cửa thành, quân Phiên vỡ tan chạy về Tư Hương Lãnh mà báo tin. Cha con Sĩ Quí kéo nhau vào thành, dựng cờ Đại Đường, rồi dẫn mười muôn nhơn mã nhắm Tư Hương Lãnh thẳng tới.
Nói về ải Tư Hương Lãnh này có bốn viên đại tướng tên là Lý Khánh Tiên, Tiết Hiền Đồ, Vương Tâm Hạc và Vương Tân Khuê, bốn người kết bạn đồng sanh đồng tử và võ nghệ cao cường, đều lãnh chức tổng binh. Mấy anh em đương nghị luận xảy thấy quân Phiên chạy về phi báo. Bốn người liền sửa soạn quân sĩ.
Khi Trương Sĩ Quí kéo binh về cách thành xa xa hạ trại. Rạng ngày năm người hỏa đầu quân kéo binh tới bên thành khiêu chiến. Bốn tướng Phiên cũng kéo binh ra thấy một người cỡi ngựa đứng dưới cây đại kỳ mặt trắng, mày tằm mắt phượng, mình mang bạch giáp bạch bào, tay cầm Phương Thiên họa kích, dường như thiên thần giáng thế. Vương Tâm hạc huơ thương giục ngựa xông ra nạt lớn rằng:
- Tiểu tướng chớ khá diễu võ dương oai!
Nhơn Quí cũng nạt lại và hỏi. Vương Tâm nói:
- Ta là Hồng Bào Đại Lực Huy Hạ của Cáp Tô Văn Nguyên soái, tổng binh Vương Tâm Hạc là ta đây.
Nói rồi cầm giáo nhắm ngay mặt Nhơn Quí đâm vào. Nhơn Quí huơ kích đâm một cái rất mạnh. Tâm Hạc đã xửng vững la lớn rằng:
- Quả nhiên là lợi hại, anh em mau ra tiếp ứng!
Tiết Hiền Đồ và Vương Tâm Khuê nghe la, giục ngựa tới đánh vùi với Nhơn Quí, đánh năm chục hiệp mà chưa phân thắng bại. Lý Khánh Hồng và Châu Thanh thấy vậy cầm binh khí xông vào, ba người đánh với ba người. Khi ấy Lý Khánh Tiên thấy trong bọn tướng Đường có một người giống hệt anh ruột mình ở Phong Hỏa san thì nghĩ thầm rằng: "Nguyên bọn ta đây trước cũng là người Trung Nguyên, thất lạc đến đây đã mười năm dư, còn anh ta là Lý Khánh Hồng hãy còn ẩn nương non núi, có khi lúc này ra làm quan đi chinh phạt chăng? Vậy để ta ra hỏi cho tường cội rễ." Lý Khánh Tiên nghĩ vậy, liền giục ngựa ra giữa trận kêu Lý Khánh Hồng mà hỏi rằng:
- Người mặt vàng kia, ngươi có phải là người khấu đạo ở Phong Hỏa san tên là Lý Khánh Hồng chăng?" Khánh Hồng nghe hỏi dừng thương day lại xem nhìn quả là em ruột mình bèn hỏi lại rằng:
- Còn ngươi có phải là Lý Khánh Tiên chăng?
Khánh Tiên đáp:
- Phải!
Hai người đều xuống ngựa ôm nhau mà mừng rỡ. Rồi đó Khánh Tiên kêu mấy anh mình mà nói rằng:
- Thôi đừng có đánh nữa, mấy người ấy là anh em của ca ca ta.
Lý Khánh Hồng cũng kêu Nhơn Quí mà nói:
- Xin ca ca cũng thôi, mấy người ấy là bạn đồng tâm của em tôi.
Hai bên đều dang ngựa ra. Nhơn Quí hết sức vui mừng, rồi cùng nhau thuật qua đầu đuôi gốc ngọn.