Chương 198: Chính thức cầm xuống Hà thành
-
Tiểu Bạch Kiểm Nhẫn Giả Hệ Thống
- •๖ۣۜTɦĭêη ๖ۣۜTôη⁀ᶦᵈᵒᶫ
- 1791 chữ
- 2019-09-24 03:23:45
Thời gian nháy mắt lại qua.
Ngày hôm nay Chính Nam, Tú Anh phú bà, Lý Anh Tuấn, Lê Nhân Doanh, Gia Nguyệt phú bà, Luyện Dược Sư công hội Hội trưởng và Phó hội trưởng đang cùng nhau có mặt tại quảng trường lớn của Hà thành để tham gia lễ nhậm chức cho tân Thành chủ Hà thành.
Trải qua một tuần tích cực tham gia xây dựng và tái thiết lại các hoạt động của Phủ thành chủ, cùng với các hoạt động cứu tế gia đình có người hi sinh trong trận chiến với quái vật hôm ấy, cộng thêm lời hứa miễn thuế một năm của mình, Lý Anh Tuấn hoàn toàn không có đối thủ trong cuộc đua giành ghế Thành chủ.
Trên đài cao, Lý Anh Tuấn đứng trước mấy triệu con mắt đang dõi theo mình, dõng dạc phát biểu.
"Lời đầu tiên, xin cảm ơn anh, chị, em, bạn bè Hà thành ngày hôm nay đã có mặt ở đây ngày hôm nay, cũng như những người vì nhiều lý do mà không thể đến theo dõi buổi lễ nhậm chức này.
Tiếp theo tôi cũng xin được gửi lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất tới Trần gia Đại tiểu thư Trần Mai Tú Anh vì những hỗ trợ và ưu đãi của cô ấy đối với cả Hà thành trong thời gian khó khăn vừa qua.
Cuối cùng là cảm ơn sự hợp tác và công sức của toàn bộ các Luyện Dược Sư thuộc Luyện Dược Sư công hội trong việc giúp đỡ các gia đình có người thân hi sinh.
Xin chân thành cảm ơn!"
Phía dưới đám đông vỗ tay dậy sóng, không ít người sụt sùi lau nước mắt. Hi sinh của người thân, bạn bè họ xem như không uổng a!
Có thể nói Lý Anh Tuấn rất biết cách thao túng nhân tâm. Vừa bắt đầu liền cảm ơn người dân trước, sau đó mới tới các cá nhân, đoàn thể khác sau. Cử chỉ tuy nhỏ này nhưng sẽ để người dân Hà thành có cái nhìn ưu ái hơn cho vị tân nhiệm Thành chủ này rất nhiều.
"Được sự tin tưởng và ưu ái của mọi người cũng như Trần tiểu thư và Luyện Dược Sư công hội, Lý Anh Tuấn tôi mặc dù bất tài nhưng cũng mạnh dạn đứng ra đảm nhiệm vai trò Thành chủ một thời gian, nếu mọi người cảm thấy tôi không xứng đáng hoặc có người xứng đáng hơn thì tôi rất sẵn lòng nhường lại chiếc ghế này.
Như mọi người đều biết thì không lâu trước đây tiền nhiệm Thành chủ đã không may hi sinh trong việc bảo vệ Hà thành, cùng với rất nhiều anh hùng hào kiệt khác. Để tưởng niệm và ghi nhớ công ơn của các anh hùng đã xả thân vì Hà thành, cũng như giảm bớt gánh nặng cho người thân trong gia đình họ thì từ ngay hôm nay cho đến hết năm sau, toàn bộ thuế trong thành đều miễn."
Lời này của Lý Anh Tuấn xem như đánh vỡ phòng tuyến tâm lý cuối cùng của người dân. Mấy triệu người dân Hà thành động loạt vỗ tay và hô vang tên Lý Anh Tuấn, xem như hoàn toàn công nhận vị Thành chủ mới này.
Thế nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó, bởi vì ngày hôm nay cũng là ngày mà Chính Nam quyết định bắt đầu làm kinh doanh.
Không có cách, chỉ luyện đan, luyện khí bán thì không đủ để vận chuyển cả cái Thanh Vân Tông đang lớn lên từng ngày.
Lý Anh Tuấn làm động tác hạ nhiệt để người dân dừng vỗ tay rồi nói tiếp: "Nhân dịp đây tôi cũng thông báo tới mọi người một đại sự luôn, hi vọng mọi người chú ý.
Đó là các cá nhân, tổ chức có nhu cầu khởi nghiệp, tái khởi động hoặc mở rộng và phát triển kinh doanh có thể tìm Trần tiểu thư để làm thủ tục vay vốn.
Đây là một hình thức hoàn toàn mới do Trần tiểu thư đề xuất, chỉ cần làm một vài thủ tục đơn giản là có thể từ chỗ Trần tiểu thư vay được tiền."
Không biết ai đó ở bên dưới lớn tiếng nói: "Mới là mới như thế nào? Có giống như vay lãi hay không?"
Tú Anh phú bà đứng dậy nói: "Chào mọi người, tôi là Trần Mai Tú Anh.
Vừa rồi Lý thành chủ chỉ là thông báo tới mọi người hình thức kinh doanh mới của Phúc Đạt tại Hà thành mà thôi, không liên quan gì tới Trần gia. Hôm nay là lễ nhậm chức của Lý thành chủ nên tôi cũng không muốn bàn chuyện làm ăn ở đây, thế nhưng có một câu tôi nhất định phải nói, đó là "Tôi là Trần Mai Tú Anh, hay còn được gọi là "Tu La" Tú Anh. Tôi sẽ không vì vài đồng tiền mà bán đi danh dự của bản thân mình, cũng như gây anh hưởng tới uy tín và danh dự Trần gia".
Cảm ơn mọi người."
Mấy triệu người lặng ngắt như tờ.
Lời tuyên bố vừa rồi của Trần tiểu thư tương đương với việc dùng danh dự của bản thân ra đảm bảo a.
"Trần tiểu thư gia đại, nghiệp đại, chẳng lẽ sẽ vì chút tiền của mấy người mà làm chuyện có lỗi với danh dự và uy tín Trần gia hay sao!? Vẫn là tỉnh lại đi, hừ!" - Trong đám đông có người hừ lạnh, nói lời đặc biệt chói tai.
Mọi người ngay lập tức nhận ra người lên tiếng là ai, chính là Đỗ gia đương nhiệm gia chủ Đỗ Hoàng Khiêm, một trong các trụ cột của Luyện Dược Sư công hội. Hắn không giống cha mình được ngồi trên kia mà chỉ được ngồi ghế trước ở bên dưới, nhưng như vậy cũng đã rất cao quý.
"Đỗ gia chủ lời tuy khó nghe nhưng cũng không sai.
Trần tiểu thư là muốn giúp đỡ Hà thành vượt qua khó khăn lần này nên mới làm như vậy thôi, thế nhưng không thể không phòng có người thừa nước đục thả câu nên vẫn cần phải đó bảo đảm a.
Ai có nhu cầu có thể dùng, không có thì thôi không ai ép." - Đường Khang phó hội trưởng lên tiếng nói lời công bằng.
"Đường phó hội trưởng nói không sai. "Tu La" Tú Anh lúc này đứng ra giúp đỡ Hà thành không nhận được cảm ơn thì thôi, vậy mà còn có người nghi ngờ chị ấy. Nếu là tôi, tôi đứng dậy đi về lâu rồi."
Một giọng nữ vừa cười cợt nhưng cũng mang theo bất bình vang lên, ngay sau đó đám đông tự động tách ra một con đường cho đoàn người gồm 5 "cô gái" đi lên đài cao.
"Nguyệt tiểu thư, không biết ngài đại giá quang lâm, không kịp đón tiếp từ xa, thật có lỗi." - Lý Anh Tuấn ngay lập tức nói lời khách khí.
"Lý thành chủ, hôm nay là ngày ngài nhậm chức Thành chủ, Hà thành lại là "đồng minh chiến lược" của Tà Nguyệt Tông, cháu gái hôm nay không mời mà đến chỉ là muốn chúc mừng chú thôi, xin chú đừng giận cháu nha~" - Nói, Nguyệt Vịnh còn không dấu vết liếc qua ngồi một bên Chính Nam.
Cô mặc dù vẫn một bộ ma nữ dụ nhân nhưng không còn ăn mặc hở hang nữa. Trước kia thì sao cũng được, bây giờ thân thể này... chỉ để cho một người mà thôi.
"Vậy thì phải đa tạ Tà Nguyệt Tông các tiên tử rồi." - Lý Anh Tuấn cười chắp tay.
"Ở đây có chút quà mọn xem như là để mừng chú trở thành Thành chủ, xong việc cháu xin phép trở về nghỉ ngơi trước. Đường xá xa xôi, mọi người đều mệt mỏi, mong chú không giận."
"Mệt mỏi thì phải nghỉ ngơi, không có giận hay không giận. cảm ơn thịnh tình của Nguyệt tiểu thư."
Đoàn người Tà Nguyệt Tông đến nhanh đi càng nhanh, nhưng không thể phủ nhận hiệu quả mà họ mang đến. Liền nhị lưu tông môn có Độ Kiếp Kỳ cường giả còn nể mặt phái con gái tới chúc mừng, ai còn dám nghi ngờ gì nữa a.
Sau đó buổi lễ diễn ra chóng vánh rồi kết thúc trong yên bình, không có ai mắt mù mà nhảy ra gây sự.
...
Phúc Đạt tầng ba.
"Chủ nhân, cả tuần rồi không đến thăm người ta, nhớ chết người ta rồi~" - Nguyệt Vịnh vốn không có rời đi, chỉ là ở một bên nhìn chằm chằm hành tung Chính Nam. Thấy hắn vừa ở một mình liền nũng nịu.
Chính Nam bĩu môi: "Mỗi ngày đều chạy ra ngoài khi dễ đệ tử Cửu Dương Các, liền sòng bạc của người ta cũng đánh cướp, có thời gian rảnh nhớ anh sao?"
"Thì em nghe lời anh làm việc, lúc nào cũng đặt mong muốn của chủ nhân lên đầu rồi còn gì nữa." - Nguyệt Vịnh vẫn một bộ bạch tuộc quấn chai quấn chặt lấy Chính Nam không buông: "Em không biết, anh bỏ mặc em nhiều ngày như vậy, còn em thì lúc nào cũng nhớ tới anh, anh nhất định phải có đền bù cho em."
"Chuyện đó..."
"Cô muốn đền bù đúng không, hay để tôi thay anh ấy đền bù cho cô?" - Ngọc Ngân phú bà không biết từ đâu hiện ra ngay cạnh Chính Nam, ánh mắt sắc lẹm nhìn thẳng vào mắt Nguyệt Vịnh.
Nguyệt Vịnh sợ hết hồn, từ trên người Chính Nam nhảy xuống, cười khan: "Chị Ngân, chị tới rồi a."
"Tôi tới lâu rồi, chỉ là cô "bận" quá nên không biết đấy thôi." - Ngọc Ngân phú bà trừng mắt Chính Nam một cái rồi ngồi xuống ghế của mình.
Hàng này rõ ràng biết cô ở bên cạnh nhưng không hề có ý tách Nguyệt Vịnh ra, hiển nhiên là muốn hưởng thụ mỹ nữ ôm ấp a!
"Ồ, tôi bỏ lỡ chuyện gì à?" - Tú Anh phú bà từ cửa đi vào, cảm thấy không khí không đúng liền hỏi.
"Không có gì đâu." - Chính Nam nhún vai: "Mọi người ngồi cả đi, chờ đông đủ rồi chúng ta bắt đầu họp."
Lần lượt từng người của Akatsuki có mặt tại phòng riêng của Tú Anh phú bà tại tầng 3 Phúc Đạt để bắt đầu buổi họp quan trọng. Cuộc họp để bà về đại chiến một tuần sau với Cửu Dương Các.
...
Cầu đậu đâu, phiếu phiếu!
Nhất kiếp chân tiên, bách thế phong lưu.Tiên Giới viên mãn, Thần Giới tiêu dao.Phong Lưu Chân Tiên