• 1,117

Chương 6 (2)


Số từ: 3635
Nguồn: LQĐ
Vài người đi ra từ trong Đồng Sự, lạnh lùng nhìn Độc Cô Thiên Diệp và Hỏa Dật. Độc Cô Thiên Diệp xoay người, nhìn thấy một nữ tử quần áo hoa lệ vẻ mặt tức giận nhìn Độc Cô Thiên Diệp, người bên người nàng nhìn Độc Cô Thiên Diệp như nhìn người chết!
"Dật nhi, ngươi chuẩn bị mang người này đi nơi nào?"
Hỏa Dật nghe thấy thanh âm này, cả kinh thẳng lưng.
"Nương, ta, không, không muốn đi nơi nào hết!" Hỏa Dật nói.
"Dật nhi, ngươi không thấy bộ dáng biểu muội ngươi sao? Cư nhiên còn muốn bao che hung thủ này, uổng phí mấy năm nay cậu ngươi thương ngươi !" Mỹ phụ bên người nam tử nói.
"Cậu, con không có, biểu muội xuất hiện tình huống như vậy, sao có thể nói là Thiên Diệp làm ? Khi đó nàng còn không sử dụng được huyễn khí, ngay cả huyễn lực cũng không có, sao có thể là hung thủ tổn thương biểu muội." Hỏa Dật nói.
"Đều vào đi, đứng cửa còn thể thống gì nữa." Mẫu thân Hỏa Dật – Liễu Mi nói. Sau đó xoay người đi vào.
Hỏa Dật nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Mặc kệ lát nữa phát sinh cái gì, đừng thừa nhận."
Độc Cô Thiên Diệp đi theo Hỏa Dật vào Hỏa phủ, nhìn thấy mọi người mang bộ dáng xem náo nhiệt nhìn nàng, giống như nàng lập tức sẽ có chuyện.
Kỳ thật nếu đổi thành nữ tử bình thường, có lẽ qua không được cửa ải hôm nay. Bởi vì cha mẹ Hỏa Dật sủng ái Liễu Hàn Nguyệt hơn cả Hỏa Dật, luyến tiếc nàng chịu một chút ủy khuất, đây cũng là nguyên nhân Liễu Hàn Nguyệt bừa bãi ở Đồng Sự như vậy. Nhưng chỉ bằng giờ nàng có thể cứu Hỏa lão gia tử, hôm nay nàng có thể hoàn hảo vô khuyết rời đi!
Đến đại sảnh Đồng Sự, Độc Cô Thiên Diệp đi vào thì thấy Liễu Hàn Nguyệt ngồi một bên. Lúc này Liễu Hàn Nguyệt đã không còn bộ dáng ngang ngược lúc trước, người tu luyện không sợ lạnh, cho dù trời đông giá rét vẫn có thể mặc váy. Nhưng giờ chẳng những nàng ta mặc áo bông, thậm chí còn đắp chăn bông. Khuôn mặt nhỏ nhắn bị đông lạnh tái nhợt, môi cũng tím tái lại.
Liễu Hàn Nguyệt nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, vẻ mặt phẫn hận chạy đến trước mặt nàng, nói: "Ngươi làm gì với ta ?"
Độc Cô Thiên Diệp cao thấp đánh giá Liễu Hàn Nguyệt, nhún nhún vai, nói: "Ngươi không thiếu tay gãy chân, ta có làm gì với ngươi đâu ?"
"Còn, còn nói không có ! Ngày đó sau khi về nhà ta bắt đầu không thoải mái, sau lại đó thì thấy rất lạnh, mặc kệ thế nào cũng không ấm áp được. Ngày đó ta chỉ xung đột với mình ngươi, không phải ngươi thì là ai?"
"Chứng cớ đâu ?" Độc Cô Thiên Diệp cười nói.
Liễu Mi nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: " Bộ dáng lúc này của Nguyệt nhi chính là chứng cớ tốt nhất! Ta đã điều tra qua, ngày đó Nguyệt nhi chỉ tiếp xúc với ngươi không phải ngươi, thì có thể là ai? Nói thật đi, cuối cùng ngươi đã làm gì Nguyệt nhi ?"
"Nàng thành cái dạng này đâu có liên quan tới ta? Nàng từng đắc tội nhiều người như vậy, nói không chừng là ai đó hạ độc thủ với nàng !" Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Nương, Thiên Diệp nàng..." Hỏa Dật muốn mở miệng biện giải cho Độc Cô Thiên Diệp, bị Liễu Mi hung hăng trừng mắt một cái.
"Thiên Diệp tiểu thư, ta nghe nói ngươi có ân cứu mạng Dật nhi, nếu ngươi ngoan ngoãn chữa khỏi cho Nguyệt nhi, chúng ta sẽ không trách cứ ngươi, nếu ngươi không thừa nhận, vậy chớ trách chúng ta." Liễu Mi nhìn Độc Cô Thiên Diệp, sâu kín nói.
"Ha ha, ngươi đây là nói nữ nhân này với ngươi còn quan trọng hơn con của ngươi." Độc Cô Thiên Diệp ôm Tiểu Cửu, tay vỗ về lông nó, nói, "Nhưng mà, Liễu tiểu thư bị như vậy, đúng là ta động tay chân một chút."
"Quả nhiên là ngươi!" Liễu Hàn Nguyệt vừa nghe Độc Cô Thiên Diệp thừa nhận, kêu to, "Ta đã sớm biết là ngươi, ngươi là nữ nhân ác độc!"
Liễu Hàn Nguyệt muốn công kích Độc Cô Thiên Diệp, bị một câu của Độc Cô Thiên Diệp dọa đứng yên.
"Ngươi nếu không muốn bị đông thành người băng, ta khuyên ngươi không nên động thủ có vẻ tốt. Tốt nhất cũng đừng tức giận, bằng không ngươi sẽ càng ngày càng lạnh."
Cậu của Hỏa Dật, cũng chính là ca ca Liễu Mi - Liễu Quang Hải nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Lá gan của ngươi không nhỏ, cư nhiên dám động thủ với nữ nhi của ta !"
Độc Cô Thiên Diệp trực tiếp đi đến một bên ghế ngồi xuống, nói: "Cảm ơn đã khích lệ!"
"Vậy giờ ngươi ngoan ngoãn chữa khỏi cho nữ nhi của ta." Liễu Quang Hải đè uy áp thần vương trung cấp của mình lên Độc Cô Thiên Diệp, ý muốn nàng đi vào khuôn khổ, nhưng Độc Cô Thiên Diệp chỉ ngồi ở chỗ kia, cũng không có nhiều phản ứng.
Người của đại lục Không Linh tuy rằng vừa ra sinh ra đã là cấp bậc huyễn tôn, nhưng thăng cấp lại tương đối khó khăn, bình thường 50 tuổi có thể thăng cấp thần vương đã xem như thiên phú rất cao. Liễu Quang Hải 100 tuổi mới có được một nữ nhi, xem như bảo bối, không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp lại để nàng ăn khổ như vậy. Nghĩ đến nữ nhi khóc kêu lạnh, Liễu Quang Hải đã muốn bóp chết Độc Cô Thiên Diệp.
"Nếu ta muốn nàng như vậy, sẽ không chữa khỏi cho nàng." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Ngươi muốn thế nào?" Liễu Mi nói.
"Ta không muốn thế nào. Liễu đại tiểu thư lúc trước kêu đánh kêu giết ta, còn muốn hủy dung của ta. Vì sao ta phải cứu nàng ?" Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Giờ ngươi đang ở địa bàn của Đồng Sự ta đó!" Liễu Mi lạnh lùng nói.
"Ngươi cũng biết đây là địa bàn của Đồng Sự, chứ không phải Liễu gia sao ?" Một thanh âm uy nghiêm truyền vào từ bên ngoài. Vừa dứt lời, một nam tử trung niên đi đến từ bên ngoài, đi đến ghế trên rồi ngồi xuống.
"Cha." Hỏa Dật kêu một tiếng với nam tử.
Hỏa Khải nhìn Hỏa Dật, nghiêm mặt nói với Liễu Mi: "Đi ra ngoài lâu như vậy, về cũng không biết đi thăn cha, mang theo hạ nhân kêu đánh kêu giết ở bên ngoài, giống cái gì!"
Hình như Liễu Mi rất sợ Hỏa khải, muốn biện giải, nhìn thấy mặt hắn còn đen hơn than đá, lời nói đến bên miệng biến thành "Không phải ta nghe nói cha không việc gì sao."
"Vậy ngươi có thể mang theo người Liễu gia đến Hỏa phủ ta đối đãi với ân nhân của Đồng Sự ta như thế?" Liễu Mi còn chưa lời xong, chỉ mới mở miệng, đã chọc Hỏa Khải càng tức giận.
"Ngươi muốn thế nào mới bằng lòng cứu nữ nhi của ta?" Liễu Quang Hải nói.
"Rất đơn giản, nữ nhi của ngươi nhục mạ ta, lại muốn giết ta, lúc ấy ta bị không ít kinh hách, dù thế nào cũng phải chút bồi thường chứ ? ! Tùy tiện cho chút, một trăm vạn tử tệ là được." Độc Cô Thiên Diệp nhìn Liễu Quang Hải, tựa tiếu phi tiếu nói.
Nhục mạ nàng, không bắt ngươi đổ máu, nàng không phải Độc Cô Thiên Diệp !
"Ngươi biến ta thành cái dạng này, ngươi còn muốn bồi thường! Không có cửa đâu!" Liễu Hàn Nguyệt nghe thấy lời nói của Độc Cô Thiên Diệp, kêu lên.
Độc Cô Thiên Diệp cũng không để ý tới phản ứng của nàng, chờ Liễu Quang Hải.
"Ngươi cảm thấy ngươi ở đây an toàn ? Ra Hỏa phủ ngươi còn có thể an toàn sao?" Liễu Quang Hải nói.
"Ta tin tưởng, Đồng Sự sẽ bảo vệ ta chu toàn ." Độc Cô Thiên Diệp nhìn người ngoài cửa, cười nói.
"Hừ, không có cửa đâu!" Liễu Mi hừ lạnh.
"Các ngươi đây làm gì? !" Hỏa Kỳ vội vàng đi vào từ bên ngoài, vẻ mặt tức giận nhìn người Liễu gia.
"Đại sư, nữ tử này đả thương ái nữ của ta, chúng ta đang..." Liễu Quang Hải nhanh chóng tiến lên giải thích.
"Các ngươi là cái gì, cư nhiên dám đối đãi như thế với ân nhân của Đồng Sự chúng ta!" Hỏa Kỳ dùng vẻ mặt khinh thường nhìn thoáng qua Liễu Quang Hải, sau đó đến bên người Độc Cô Thiên Diệp, hành lễ, nói: "Đại sư, dược liệu ngài bảo chuẩn bị ta đã chuẩn bị xong."
Thân phận của Hỏa Kỳ trong Đồng Sự vẫn có vẻ đặc biệt, mọi người cũng không biết lai lịch của hắn, nhưng sau khi Hỏa Vũ Thiên đưa hắn trở về, cho hắn lấy tên theo Đồng Sự, đối hắn lễ ngộ ba phần, phi thường tôn trọng. Mở một Dược Lai cư cho hắn, không để người khác đi vào. Hơn nữa muốn tất cả mọi người tôn kính hắn.
Nhìn thấy Hỏa Kỳ hành lễ với Độc Cô Thiên Diệp, nghe thấy tôn xưng của nàng, mọi người kinh ngạc không thôi.
Độc Cô Thiên Diệp cười cười, nói: "Kỳ lão, giờ ta đi không được, ngươi nhìn tình huống hiện tại, ta muốn đi, không chân trước đi ra ngoài, chân sau đã bị người phế đi."
"Bằng thân phận luyện đan sư cấp 8 của ngài, ai dám bất kính với ngài?" Hỏa Kỳ nói.
Luyện đan sư cấp 8? !
"Nàng cư nhiên là luyện đan sư cấp 8? !" Tất cả mọi người bị trái bom Hỏa Kỳ ném ra làm mơ hồ, nếu nàng là luyện đan sư cấp 8, vậy hành vi hôm nay của bọn họ, là tìm chết !
"Ngươi, ngươi cư nhiên là, là 8 cấp luyện đan sư?" Liễu Mi nói lắp hỏi. Nếu đây là sự thật, vậy hành vi hôm nay của nàng đủ để gia chủ đuổi nàng ra khỏi Đồng Sự !
Trước khi linh hóa một đêm Độc Cô Thiên Diệp đi tìm Hỏa Kỳ, để hắn chuẩn bị dược liệu luyện đan trong mấy ngày nay, vừa vặn nhìn thấy hắn trong phòng luyện đan ngẩn người với đan lô, liền hỏi một câu. Biết hắn không xác định với lúc kết đan đan dược cấp 8, bởi vậy luôn thất bại, nàng liền biểu diễn cho hắn xem một lần, luyện chế một lò đan dược cấp 8. Nhìn thấy động tác của Độc Cô Thiên Diệp nước chảy mây bay lưu loát sinh động, Hỏa Kỳ bội phục không thôi.
"Nếu đúng ?" Độc Cô Thiên Diệp nhìn Liễu Mi, khinh cười nói.
"Ta, ta..." Liễu Mi lúc này không biết nên làm gì bây giờ, trở mặt với một luyện đan sư cấp 8, hậu quả này, nàng nghĩ cũng sợ hãi.
"Không nghĩ tới Độc Cô cô nương cư nhiên là luyện đan sư cấp 8, ta vì Đồng Sự mang đến phiền toái cho ngài mà xin lỗi." Phụ thân Hỏa Dật đứng lên, hành đại lễ với Độc Cô Thiên Diệp, nói.
"Hỏa thiếu chủ khách khí ." Độc Cô Thiên Diệp hơi nhướng mày, nói, "Không biết Liễu gia chủ, ta có thể đi ra cửa lớn Đồng Sự hay không."
Liễu Quang Hải nhìn Độc Cô Thiên Diệp, lại nhìn Liễu Hàn Nguyệt bị đông lạnh phát run, nói: "Ta sẽ công đạo cho ngài vì sự tình hôm nay, cũng xin lỗi vì tiểu nữ mạo phạm ngài lúc trước. Nhưng là xin ngài nhìn phân thượng nàng cũng không xúc phạm tới ngài, tha nàng."
Độc Cô Thiên Diệp không nghĩ tới Liễu Quang Hải có thể vì nữ nhi làm được như thế, nhìn thấy trên người hắn phát ra tình thương của cha nồng đậm, nghĩ đến lúc trước hắn đối xử với mình như vậy cũng là bởi vì nữ nhi hắn. Nghĩ đến phụ thân của mình có lẽ cũng vậy, Độc Cô Thiên Diệp liền không muốn truy cứu chuyện hôm nay. Để Liễu Hàn Nguyệt bị khổ vài ngày coi như trừng phạt nàng .
Độc Cô Thiên Diệp đi đến bên người Liễu Hàn Nguyệt, đưa tay khoát lên tay nàng. Khí băng tâm trong cơ thể Liễu Hàn Nguyệt ngoan ngoãn về trên tay nàng. Khí băng tâm rời khỏi, Liễu Hàn Nguyệt nhất thời cảm thấy không lạnh nữa.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn cha con họ Liễu một cái, nói: "Không có lần sau."
"Không có, đa tạ đại sư!" Liễu Quang Hải vội vàng cam đoan. Độc Cô Thiên Diệp nói như vậy chính là không truy cứu chuyện này, nếu hắn còn không thấy được thì uổng phí hắn sống nhiều năm như vậy.
"Kỳ lão, chúng ta đi thôi." Độc Cô Thiên Diệp đi đến bên người Hỏa Kỳ nói.
Độc Cô Thiên Diệp và Hỏa Kỳ đi tới Dược Lai cư, trực tiếp đến phòng luyện đan. Dược liệu Hỏa Kỳ chuẩn bị đã đặt bên trong.
"Này, để ta làm trợ thủ cho ngươi được không ?" Hỏa kỳ nói.
Thủ pháp luyện đan của Độc Cô Thiên Diệp rất độc đáo, hắn còn muốn quan sát. Độc Cô Thiên Diệp biết tâm tư của hắn, gật đầu đồng ý .
Đan dược cấp 8, giờ Độc Cô Thiên Diệp đã rất quen thuộc. Để Hỏa Kỳ xem cẩn thận một chút, Độc Cô Thiên Diệp còn cố ý thả chậm tốc độ.
Hơn hai giờ sau, Độc Cô Thiên Diệp đã luyện chế Chu Tiên Thảo và dược liệu tính nóng khác thành đan dược, sau đó giao cho Hỏa Kỳ. Hỏa Kỳ cầm đan dược, rất kích động, lập tức chạy tới viện của Hỏa Vũ Thiên. Độc Cô Thiên Diệp cũng muốn nhìn dược hiệu một chút, cũng đi theo.
Khi hai người đến viện của Hỏa Vũ Thiên, vợ chồng Hỏa Khải, Hỏa Dật và Hỏa Vũ, còn có đại trưởng lão, nhị trưởng lão, tam trưởng lão đều ở trong.
"Kỳ thúc, xong rồi sao?" Nhìn thấy Hỏa Kỳ và Độc Cô Thiên Diệp tiến vào, Hỏa Khải đứng dậy hỏi.
Hỏa Kỳ gật gật đầu, đi đến bên giường Hỏa Vũ Thiên, cho hắn uống đan dược Độc Cô Thiên Diệp vừa mới luyện chế. Sau khi hàn khí bị Độc Cô Thiên Diệp bức ra bên ngoài cơ thể, Hỏa Vũ Thiên không bị đông lạnh thành băng, nhưng độ ấm thân thể vẫn không cao. Ăn đan dược xong, thân thể hắn chậm rãi ấm lại, thậm chí giật giật mí mắt.
"Cha, ngài tỉnh?" Hỏa Khải một bên nhìn thấy Hỏa Vũ Thiên mở to mắt, kích động hô.
"Vũ Thiên huynh." Hỏa Kỳ cũng thử gọi.
Cuối cùng Hỏa Vũ Thiên cũng mở mắt, nhìn thấy Hỏa Kỳ và Hỏa Khải, khàn khàn hỏi: "Đây là làm sao vậy ?"
"Cha."
"Gia gia!"
Huynh muội Hỏa Dật nhìn thấy Hỏa Vũ Thiên tỉnh, đều tiến lên. Độc Cô Thiên Diệp thừa dịp mọi người không chú ý, trở về Dược Lai cư.
Qua hai ngày, thân thể Hỏa Vũ Thiên khôi phục gần như hoàn toàn, biết lúc trước Liễu Mi làm gì với Độc Cô Thiên Diệp thì mắng nàng một chút, tuy rằng không để Hỏa Khải hưu nàng, nhưng phạt nàng quỳ từ đường một tháng, hơn nữa hắn còn tự mình đến Dược Lai cư bồi tội với Độc Cô Thiên Diệp, cũng tỏ vẻ cảm tạ chuyện nàng cứu mình.
"Nghe Hỏa Kỳ nói ngài muốn tìm Ngát Hương hoa?" Hỏa Vũ Thiên hỏi Độc Cô Thiên Diệp. Hỏa Vũ Thiên khôi phục thương thế không dọa người như trước, nhưng vẫn còn gầy.
"Đúng vậy." Trong hai ngày này Độc Cô Thiên Diệp đi tất cả dược điếm trong Xích thành nhìn một chút, không phát hiện Ngát Hương hoa. Vừa hỏi, đều nói đã rất nhiều năm không thấy nó.
"Đã rất lâu không thấy Ngát Hương hoa. Tuy Đồng Sự ta ở bên ngoài không tính là đại gia tộc gì, nhưng ta sẽ phái người tận lực tìm kiếm, nếu có tin tức nhất định thông báo cho ngài." Hỏa Vũ Thiên nói.
"Vậy đa tạ Đồng Sự gia chủ." Độc Cô Thiên Diệp nói, nhiều người tìm nhiều một phần lực lượng. Giờ nàng hy vọng có nhiều người hơn nữa giúp nàng tìm.
"Nếu khi có tin tức mà ta không có trong Xích thành, ngươi truyền tin tức cho Công hội Linh sư là được." Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ, bổ sung thêm.
Hỏa Vũ Thiên nghe thấy lời nói của Độc Cô Thiên Diệp, trong lòng hơi kinh hãi. Nàng cư nhiên có quan hệ với Công hội Linh sư sao ?
Nghĩ là nghĩ, hắn vẫn không đổi sắc mặt hồi đáp: "Ta nhớ rồi."
Tìm không thấy Ngát Hương hoa, Hỏa lão gia tử cũng trị xong, Độc Cô Thiên Diệp vốn định rời đi đến nơi khác tiếp tục tìm kiếm, nhưng lo lắng mình còn chưa biết về thần cấp, nhốt mình trong phòng nghiên cứu khác biệt của thần cấp và huyễn cấp, lật xem cuốn sách nhỏ Thì Hoằng Quy cho nàng.
Huyễn cấp và thần cấp quả nhiên khác nhau rất nhiều. Huyễn cấp đều dựa vào hấp thu huyễn khí, lúc đánh nhau là dùng huyễn khí hấp thu được để tấn công. Nhưng thần cấp không phải vậy, thần cấp không chỉ dựa vào linh khí hấp thu được, mà là dùng linh khí trong thân thể đến dẫn động linh khí chung quanh, tựa như bọn Ngưu Viêm lúc trước, nhận được thần chi chúc phúc, có thể trong lúc đối chiến dẫn động nguyên tố thiên địa hô ứng với hắn.
Thần cấp còn có một điều quan trọng nhất là phải cảm thụ quy tắc thiên địa, hình thành lĩnh vực của mình. Lĩnh vực có nhiều loại, bình thường có liên quan với thuộc tính mình tu luyện. Tỷ như người Hỏa thuộc tính, trong lĩnh vực của nàng, có lẽ là biển lửa ngút trời. Bình thường, một người chỉ có một lĩnh vực.
Nếu cùng cấp bậc với những người khác, ở trong lĩnh vực, thì là áp chế tuyệt đối, vì vậy có thể thấy được uy lực của lĩnh vực.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều có thể hình thành lĩnh vực, bởi vì lĩnh ngộ quy tắc thiên địa cũng không dễ dàng. Có người có lĩnh vực, nhưng cũng có thể ở cấp bậc thần hoàng mới lĩnh ngộ được .
"Không nghĩ tới thần cấp và huyễn cấp khác nhau như vậy!" sau khi Độc Cô Thiên Diệp xem xong nhịn không được cảm thán.
Xem xong phần đầu quyển sách, cũng là khác biệt giữa thần cấp và huyễn cấp, Độc Cô Thiên Diệp lại lật xem phía sau. Phía sau chủ yếu chính là dùng linh khí trong người dẫn động linh khí thiên địa thế nào, nhưng đối với lĩnh vực lại không giảng giải gì. Có thể thấy được lĩnh vực này thật sự không gì đáng nói kỹ thuật, lĩnh ngộ quy tắc là không có kỹ xảo.
---
Từ đường Kim gia
Người quét tước từ đường hai ngày trước sinh bệnh không tới, hôm nay cầm khăn lau v.vân... chuẩn bị quét tước vệ sinh từ đường, không nghĩ tới vừa đi vào thì phát hiện mệnh bài của Kim Phi vỡ thành bột phấn .
"Phanh "
Bồn nước trong tay rơi xuống đất, người nọ nhanh chóng chạy đi báo cáo với gia chủ. Nhưng vì hai ngày trước không ai thủ vệ từ đường, Kim Phi lại thường xuyên không về nhà, nên ngay cả khi nào hắn chết cũng không biết. Kim gia gia chủ tức giận phun ra một ngụm máu, sau đó mắng một lần toàn bộ người Kim gia, còn xử phạt thủ vệ từ đường và hộ vệ Kim Phi. Toàn bộ Kim gia gà bay chó sủa, biến thành mỗi người từ trên xuống dưới hoảng sợ không ngớt.
Nhưng, đầu sỏ gây nên lúc này cũng không biết tình huống Kim gia, nàng thầm nghĩ đến nơi người thưa thớt, thử cảm ứng linh khí mà trên sách viết, nắm giữ phương pháp tấn công của thần cấp.
Thu sách lại, Độc Cô Thiên Diệp chuẩn bị đi nói cho Hỏa Kỳ mình muốn ra ngoài hai ngày, còn chưa đi ra, chợt nghe thấy thanh âm non nớt của Đản Đản vang lên: "Ha ha ha, gia lại về rồi !"
"Đản Đản?" Độc Cô Thiên Diệp bị thanh âm Đản Đản làm hoảng sợ.
Đản Đản không đáp lại nàng, Độc Cô Thiên Diệp cúi đầu nhìn xuống, chỗ bụng mình có một cỗ sương mù dày đặc màu trắng ngà bay ra.
_hết chương 6_
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt.