• 24

Chương 1 : Sờ bắp đùi 1 cái



Hai năm sinh hoạt quân đội rốt cuộc sắp qua rồi, lão tử vậy là giải phóng rồi, ha ha…
Lôi Bân đạp bước hân hoan, nhanh chóng đến trước một buồng kiểm tra hình bầu dục bằng kim loại màu trắng, tiến hành kiểm tra thân phận.

Tiến hành kiểm tra thân phận xong, hắn chỉ cần đến Đồ Mộc Tinh thi hành một nhiệm vụ đơn giản, liền có thể giải ngũ về nhà rồi.

Mặc dù mới vừa chia tay những chiến hữu chung sống hai năm có chút không nỡ, nhưng Lôi Bân vốn cực kỳ ghét cuộc sống quân đội, rất nhanh liền quên đi những đau thương ly biệt, đã bắt đầu ảo tưởng cuộc sống đặc sắc sau này của mình.

Bên trong buồng kiểm tra là hai nữ binh mặc áo khoác màu trắng, khuôn mặt dễ thương, trang điểm nhẹ nhàng, mỗi người thân cao một mét sáu trở lên, bên trong áo khoác là bộ quân phục rằn ri, nửa đoạn chân dài lộ ra ngoài, mang đôi vớ da màu đen, thoạt nhìn cám dỗ cực kỳ, để cho Lôi Bân không nhịn được nuốt ngụm lớn nước miếng.

Quân đội hiện tại quá cởi mở rồi, có rất nhiều nữ binh, nhưng giống như Lôi Bân bình thường hạ đẳng bộ binh loại này, cơ hội có thể tiếp xúc nữ binh loại này còn là vô cùng ít, cho nên, ở chỗ này gặp được hai nữ binh xinh đẹp, Lôi Bân còn là lập tức hormone tăng cao, hai con mắt sáng đăm đăm.


Mịa, thật CMN cám dỗ, lão tử nếu là quan úy, nhất định phải tiềm hai nàng, đáng tiếc, lão tử chỉ là một hạ đẳng binh, còn là bộ binh rác rưởi nhất, quân hàm còn chưa cao bằng người ta đâu.


Lôi Bân bĩu môi một cái, hắn thật không minh bạch ban đầu ông bô chết bầm tại sao lại muốn tống hắn vào trong quân doanh, kể từ lúc hắn hiểu chuyện, ông bô chết bầm đó trên cơ bản đều mỗi ngày lấy rượu làm bạn, cơ hồ không có quản gì hắn, mười mấy năm nói chuyện với hắn, đều không vượt quá một trăm câu, đều dựa vào hắn tự mình bươn chải.

Năm hắn mười tám tuổi, hắn vốn đang chuẩn bị quyết chí làm học đồ ở một xưởng sửa chữa, đến khi tương lai mở một tiệm sửa chữa của riêng mình, ông bô nát rượu chợt cho hắn một cái nghiêm túc thông báo, để cho hắn đi đầu quân.

Lôi Bân không nhịn được buồn bực, ông bô nát rượu của hắn mắc bệnh gì rồi.

Phải biết rằng, Lôi Bân nhưng là tiểu học đều chưa có tốt nghiệp, một chút trình độ học vấn cũng không có, hiện tại thời đại này, đừng nói những tên cao cấp như chiến hạm binh, cơ giáp binh, coi như là làm tên bộ binh cũng ít nhất phải trình độ trung học cơ sở, như hắn vậy thanh niên ba không, đi làm lính người ta sẽ muốn sao.

Nhưng là để cho Lôi Bân suýt rớt tròng mắt ra ngoài, ông bô nát rượu của hắn, thật đúng là cũng không biết từ nơi nào lấy được một tờ chứng minh nhập ngũ, giúp hắn đem hết thảy thủ tục cũng làm xong.

Ngay cả xong thủ tục rồi, Lôi Bân cũng không muốn đi lính, mấy năm nay Tinh Hà Liên Bang và Tinh Hà Đế Quốc bên kia không có gì cũng cọ xát một chút, đi tiền tuyến là muốn chết.

Lôi Bân tự mình lớn lên như vậy cũng không dễ dàng, tuổi xuân còn không có hưởng thụ, thậm chí còn là một xử nam đây, nếu mà cứ như vậy nạp mạng rồi, thế thì quá thua lỗ.

Cho nên, Lôi Bân còn là không chút do dự cự tuyệt, chỉ là, lần này ông bô vốn ít nói chuyện với hắn, cũng khó được dùng giọng điệu nghiêm chỉnh cùng hắn nói một câu :
Ngươi đi lính hai năm, coi như là hồi báo ta nuôi ngươi nhiều năm như vậy, hai năm sau ngươi cũng không còn nợ ta cái gì.


Lôi Bân tức thời khinh bỉ một hồi trong lòng, nghĩ thầm :
Ngươi mấy năm nay có nuôi ta sao ?


Nhưng là, Lôi Bân còn không khỏi mềm lòng, quỷ thần xui khiến đồng ý đi nghĩa vụ hai năm, hai năm sau, liền có thể giải ngũ.

Bởi vì không có bất kỳ trình độ học vấn, Lôi Bân muốn làm cao cấp binh chủng gì đó, như là cơ giáp binh, chiến hạm binh cũng không thể, chỉ có thể làm một tên bộ binh bình thường nhất.

Bộ binh là một công việc khổ nhất, mỗi ngày liều sống liều chết huấn luyện, thời điểm đánh trận ôm súng xông lên phía trước nhất, trên chiến trường chính là pháo thí.

Bây giờ, trải qua hai năm đau khổ, Lôi Bân rốt cuộc thoát khỏi bể khổ rồi, làm sao có thể không cao hứng đâu ? Về nhà rồi, hắn liền có thể tiếp tục mộng tưởng của hắn, đi mở một tiệm sửa chữa cơ giới của chính mình, kiếm bó lớn bó lớn sao phiếu, sau đó lên giường với những nữ nhân đã từng xem thường mình.

Kể từ năm mười ba tuổi Lôi Bân thấy ông chủ Hoàng Ma Tử của tiệm sửa chữa cơ giới Hoàng Ma Tử đầu đường dựa vào bó lớn bó lớn sao phiếu, để cho vô số nữ nhân cặp mắt sáng lên sau đó chủ động nhào vào trong lòng, Lôi Bân liền lập chí cũng muốn mở một tiệm sửa chữa của riêng mình, sau đó cũng đem những nữ nhân kia lên giường.

Sắc mặt hai nữ binh đều tương đối lạnh lùng, cao ngạo, bất cần, đối với Lôi Bân loại này đại đầu binh, các nàng là không có khả năng, cũng không cần thiết phải cho lấy chút sắc mặt nào, trong đó một ả mỹ nữ nhuộm tóc vàng, mặt trái xoan thập phần diễm lệ lạnh lùng chỉ về cái ghế kim loại bên cạnh, nói :
Ngồi ở chỗ này.


Lôi Bân đối với chuyện này cũng không tức giận, từ nhỏ đến lớn, hắn cho tới bây giờ không có được người cho sắc mặt tốt, sớm đã thành thói quen, lúc này cười hì hì một tiếng, nói :
Phiền toái hai vị tỷ tỷ rồi.



Ai là tỷ tỷ của ngươi ?
Hai nữ binh đối với Lôi Bân trêu đùa, hiển nhiên là không cảm xúc, nếu như là một quan úy mà nói, vậy còn không sai biệt lắm.

Ả nữ binh đó hung hăng trợn mắt nhìn Lôi Bân một cái, hung hăng bắt hắn đè vào trên ghế kiểm tra.

Lôi Bân không nhịn được một trận nhe răng toét miệng, ả nữ binh này khí lực thật lớn, giống như so với hắn còn lớn hơn, chẳng lẽ nàng là đã từng luyện qua cổ võ sao ?

Thời đại này, mặc dù là thời đại cơ giáp, chiến hạm làm chủ tinh hà, nhưng là, cổ võ loại vật này, cũng bởi vì đề cao tố chất thân thể của nhân loại mà được đề xướng thật cao.

Tu luyện cổ võ, có thể để cho thân thể càng thêm tráng kiện, phản ứng càng thêm nhạy bén, ở phương diện điều khiển cơ giáp, hạm thuyền càng thêm linh hoạt.

Nếu như là binh sĩ cổ võ cao cấp, còn có thể mặc vào khôi giáp đặc chất, cầm lôi xạ đao, đột nhập vào trong hạm thuyền địch nhân, trở thành binh chủng đặc thù quyết định chiến tranh thắng bại.

Được Liên Bang tuyên truyền, cùng ảnh hưởng của một ít điện ảnh, cổ võ chiến sĩ, trở thành ảo tưởng nhiều nhất trong lòng tuổi thơ mỗi bé trai. Lúc nhỏ, Lôi Bân cũng từng mơ ước trở thành một cổ võ chiến sĩ, ở trong không gian quơ múa lôi xạ đao, đại sát tứ phương.

Chỉ là đáng tiếc, địa vị ti tiện của hắn chú định hắn chỉ có thể làm một tên đại đầu binh bình thường, đừng nói là cổ võ chiến sĩ, ngay cả địa vị tương đối cao cơ giáp binh, chiến hạm binh cũng không được làm.

Ngồi trên ghế kim loại lạnh như băng, đầu dựa vào thiết bị kiểm tra trên ghế, bên kia nữ binh đã nhấn nút, bắt đầu đối với hắn tiến hành kiểm tra.


Tích tích …… tên họ : Lôi Bân, giới tính : nam, quân hàm : tam đẳng binh ……
Một giọng nữ dễ nghe do điện tử hợp thành lần lượt đọc lên số liệu của Lôi Bân.

Hết thảy, tựa hồ rất thuận lợi liền muốn kết thúc, nhưng là, ngay sau đó, bất chợt, một dòng điện mãnh liệt từ thiết bị kiểm tra trên ghế phát ra, lấy mắt thường có thể thấy được dòng năng lượng, bá một tiếng chui vào trong đầu Lôi Bân.

Oanh ……

Lôi Bân nhất thời cảm giác đầu giống như bị ném xuống một quả bom lớn, kịch liệt nổ tung, trực tiếp đem hắn nổ hôn mê bất tỉnh, mất đi tri giác.

Không biết qua bao lâu, Lôi Bân mới chậm rãi tỉnh lại, cảm giác đầu mơ mơ màng màng, hình như là bị nhét một khối chì, bên tai truyền tới thanh âm lo lắng của hai nữ binh kia.


Làm sao bây giờ a ? Làm sao xảy ra chuyện như vậy ? Nếu như hắn chết rồi, hai chúng ta phiền toái liền lớn, làm không tốt còn phải bị xét xử quân sự.



Đúng vậy, dụng cụ này làm sao xảy ra vấn đề chứ ? Ta cũng kiểm tra xong rồi a.


Hai ả này tay chân hoảng loạn lay động Lôi Bân, thân thể khoảng cách Lôi Bân rất gần, hy vọng có thể đem Lôi Bân lay tỉnh, Lôi Bân ngửi mùi thơm trên người hai mỹ nữ, hưởng thụ một hồi, lập tức quyết định tiếp tục nhắm mắt.

Cơ hội như thế tới nơi nào để tìm ? Đương nhiên phải trước tiên hưởng thụ một hồi.


Oa …… mới vừa rồi chạm được gò má ta, chẳng lẽ là …… bộ ngực của một em nữ binh trong đó sao ? Ồ, cảm giác thật tốt, lại một lần nữa đi, lại một lần nữa ……


Lôi Bân nhất thời một trận ý loạn tình mê, không cẩn thận bật thốt lên.


A ? Ngươi đã tỉnh ? Cái gì lại một lần nữa ? Mới vừa rồi điện giật đem ngươi giật còn chưa đủ sao ? Ngươi còn muốn nữa ?
Một người nữ binh trong đó nghe Lôi Bân thốt như vậy, lập tức nghiêm mặt nói.

Lôi Bân thấy mình lộ hãm, quyết định cũng sẽ không giả bộ hôn mê nữa, nhè nhẹ mở mắt, nhưng là, hắn cũng không có lập tức đứng lên, mà là thân thể một bộ dáng vẻ thống khổ, nói :
Hai vị tỷ tỷ, coi như ta trêu đùa các ngươi, các ngươi cũng không cần mưu sát ta đi ?



Cái gì mưu sát a ? Chúng ta với ngươi không thù không oán, làm sao sẽ mưu sát ngươi chứ ? Là thiết bị bị hư rồi.
Nữ binh tóc vàng ưỡn người ưỡn ngực, lo lắng tra xét tình trạng của Lôi Bân, cáu giận nói.


Ai nha, đau quá, ta đau đầu quá …… Thiết bị hư, cũng là trách nhiệm của các ngươi đi ? Ta đây nếu là tàn tật, nửa đời sau bất động làm sao bây giờ a ? Ai, ta ngay cả lão bà cũng còn chưa có ……
Lôi Bân lập tức giả bộ một dáng vẻ bi ai.


Cái này …… Chúng ta cũng không biết thiết bị hư a, cũng đã kiểm tu tốt lắm, cái này không thể trách chúng ta.
Nữ binh tóc vàng mặc dù nói như vậy, nhưng là rõ ràng hết sức khẩn trương, nếu như Lôi Bân xảy ra chuyện, các nàng nhất định là có trách nhiệm không thể đùn đẩy.


Ai, nếu là vạn nhất ta sau này xuất hiện bệnh chứng gì, chết sớm làm sao bây giờ a ? Ta phải hướng cấp trên hồi báo một chút, đưa chuyện ghi chép một cái.
Lôi Bân hai tay siết lấy thành ghế, muốn giùng giằng đứng lên.


A …… Ngươi đừng …… Ngươi đừng đi hồi báo, cái này cũng không có gì to tát sao, chỉ là một sự cố nho nhỏ, chắc chắn sẽ không ảnh hưởng thân thể ngươi sau này.
Hai nữ binh nghe vậy, lập tức cũng luống cuống.

Lôi Bân lắc đầu một cái, nói :
Như vậy sao được ? Nhà ta còn có một người cha nằm liệt ở trên giường muốn ta nuôi sống đây, nếu như ta cũng xảy ra chuyện rồi, sau này cha ta làm sao bây giờ a ? Cho nên chuyện này phải hồi báo một chút.


Lôi Bân đối với ông bô nát rượu của mình, không có bất kỳ hảo cảm, cho nên nguyền rủa cha mình như vậy trong lòng cũng không có mặc cảm tội lỗi. Trên thực tế, cha của Lôi Bân cũng xác thực là một người tàn tật, một cái tay cùng một cái chân đều là phế rồi. Lôi Bân đã từng hỏi hắn đây là làm sao tạo thành, nhưng là cha hắn chẳng qua là yên lặng xoay người, cho tới bây giờ không để ý đến.

Nhìn Lôi Bân không được cứ muốn đi hồi báo, mỹ nữ tóc vàng vội nói :
Ngươi không cần đi hồi báo, cùng lắm thì, cùng lắm thì chúng ta cho ngươi một ít bồi thường.


Nữ binh tóc vàng hiển nhiên là muốn giải quyết riêng chuyện này, nếu không một khi sự tình nháo lớn, chuyện này đối với các nàng nhưng là có hậu quả rất nghiêm trọng.


Bồi thường ?
Nghe được cái từ này, ánh mắt Lôi Bân lập tức sáng lên,
Các ngươi tính toán bồi thường thế nào đây ?


Lôi Bân nhất thời không có chút cảm giác khó chịu nào, hai con mắt càn rỡ quét loạn lên vớ da trên đùi của hai nữ binh.


Ngươi muốn bồi thường bao nhiêu ?
Lúc này, hai nữ binh tâm tình phiền loạn, cũng không có chú ý ánh mắt của Lôi Bân, chỉ muốn đem chuyện này giải quyết xong.


Ta muốn nhiều ít ?
Lôi Bân nghe mỹ nữ này nói như vậy, một cái tay nâng cằm, bắt đầu trầm ngâm, tựa hồ đang suy nghĩ một mức giá thích hợp.


Ngươi …… Ngươi cũng không cần sư tử há mồm nha, chúng ta cũng chỉ là bình thường y vụ binh, không có gì để dành.
Nữ binh tóc đen nghe Lôi Bân nói như vậy, chỉ sợ hắn lập tức đòi các nàng rất nhiều tiền, cho nên vội vàng nói.

Lôi Bân cười hắc hắc, nói :
Mọi người đều là làm lính, ta cũng biết các ngươi không có bao nhiêu tiền, như vậy đi, ta cũng không cần tiền của các ngươi, chỉ muốn các ngươi đáp ứng ta một yêu cầu nho nhỏ là được.



Yêu cầu nho nhỏ ? Yêu cầu gì ?
Hai nữ binh nghe Lôi Bân nói như vậy, liếc nhìn nhau, không biết Lôi Bân muốn giở trò quỷ gì.

Lôi Bân nhìn cặp đùi thon dài mang vớ da của hai mỹ nữ, trong mắt lộ ra một nét hưng phấn cùng tham lam, nói :
Cũng không phải chuyện gì to tát, mỗi người các ngươi để cho ta sờ bắp đùi một cái, chuyện này, cứ như vậy cho qua.

 
Này năm... này tháng... này hoa mộng... Phút chốc quay đầu hoá hư không...!Nhập Ngã Thần Tịch
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tinh Tế Đại Anh Hùng.