• 192

Chương 14: Nguyễn gia! (1)




Nguyễn gia gia chủ có lệnh triệu tập , mời anh đi theo
Thiếu phụ đó kinh dị đánh giá Hoắc Minh, dù sao lần cuối nàng gặp hắn thì hắn là một cái khá gầy yếu tiểu tử, không có gì đặc biệt!

Nay gặp lại, biến hóa quá lớn làm nàng kém chút nhìn không ra.


Ồ!? Lão già đấy triệu tập ta làm cái đéo gì nhở?
Hoắc Minh buồn chán nhìn thiếu phụ hỏi!


Không biết! Nhưng lệnh.. Là lệnh mong… anh.!
Chưa kịp nói hết lời.. Hoắc Minh đã tức giận quát:
Muốn gọi tôi thì tự kêu ổng đếm mà gọi về, hơi đâu mà đi mấy cái lệnh triệu tập vớ vẩn đó!


Câu này làm thiếu phụ ấy có chút co rụt lại thấp thỏm lo lắng :
Nhưng chuyện can đến Nhuyễn gia quan hệ trọng đại!



Nguyễn gia Nguyễn gia… nghe cho rõ đây, bây giờ ta gọi Hoắc Minh, họ Hoắc, tất cả tài sản ta có được từ nhà họ Hoắc cùng lão heo kia, cho nên ta cùng Nguyễn gia không có một cái mao tiền quan hệ!



Nếu thế thì tôi xin lỗi! Tôi được phép dùng vũ lực để mang anh về!
Dù sao cũng là cổ võ gia tộc, không nói lý thì dùng nắm đấm nói chuyện.


Cứ thử đi! Coi như bê hết tộc nhân cũng không làm gì được ta!
Hoắc Minh ánh mắt lạnh ngắt nhìn lấy thiếu phụ.


Ngông cuồng!
Không đợi Hoắc Minh phản ứng, cô ta đã trực tiếp đánh bay cổng kim loại ở ngoài rồi nhanh chóng tiếp cận Hoắc Minh!

Thấy Hoắc Minh không động đậy một cái! Nàng khinh thường cười một cái:
Một cái phế vật mà thôi! Không biết tự lượng… s.. Sứ.. C! Hự


Lại chưa kịp khinh thường hết câu, cô ta bị Hoắc Minh một cước đạp vào bụng mà văng thật mạnh !

Cô ta như đạn pháo bay ra đụng nát chiếc xe thể thao mà cô ta thích nhất!


Đã nhường thế kia rồi còn bắt không xong!
Hoắc Minh từ túi quần lấy ra cái khăn , sau đó hắn cúi người cho đôi giày của hắn chùi chùi.

Bị va chạm mạnh đụng nát cái xe, nhưng cô ta nhanh chóng tỉnh lại lau trên khóe môi vết máu thần sắc lạnh lùng nhìn hắn!


Làm thế nào mà hắn nhanh như vậy?
Cô ta tự hỏi bản thân nhưng nhìn thấy Hoắc Minh đang lau giày thì mặt mày đen lên , càng tức hơn! Dám không đem ta để vào mắt, tức chết!


Dám coi thường ta, ta sẽ cho ngươi trả giá! Nguyễn Thiên Minh, ngươi vĩnh viễn là phế vật mà thôi!
Phẫn nộ gào từng chữ, cô ta lập tức dùng bản thân nhanh nhất tốc độ lao tới!

Nhanh như một cơn gió ập tới, thế nhưng đối với sở hữu năng lực của The Flash và Quick Silver Hoắc Minh thì vẫn chậm chạp quá nhiều.


Tốc độ gia tốc x100 !

Xung quanh quang cảnh bỗng dưng hành động chậm lại, thiếu phụ đang lao tới thì trực tiếp trôi nhẹ ở trên không!

Lúc này, Hoắc Minh nhè nhẹ đi tới bên dưới thiếu phụ!


Màu đen a! Xinh đẹp như vậy, tâm lại xấu như thế!
Nhìn xong, Hoắc Minh nắm lấy chân của cô ta, đập thật mạnh xuống đất , làm nó nứt toát rồi chầm chậm bay lên từng khối gạch men.

Chưa hết, hắn còn đem cô ta đập xuống đất 10 lần sau đó vung cô ta lên trời.

Tốc độ gia tốc biến mất, X1!

Trên trời thiếu phụ gương mặt xinh đẹp dần dần bị từng vết chấn động , bầm dập bao phủ khuôn mặt!

Dán người thì quẹo đi, cánh tay thì gãy mất cánh tay phải!


A… a!
Tiếp đó cô ta lại lao ngược lại xuống chiếc xe thể thao của ả! Cô ta đau đớn kêu rên, nhưng thân là võ giả nên chịu đau rất tốt, nên không kêu quá lớn! Rồi cắn răng chịu đựng.


Ta không còn như xưa! Lần này chỉ là cảnh cáo! Quay về lên giường nằm tầm 32 ngày là bình phục, lần sau cái giá phải trả không như vậy đâu! Nhanh cút!
Súc tích ngắn gọn biểu đạt nói vào tay bị hành hạ đến bầm giập thiếu phụ sau đó quay người đi vào nhà!

Thiếu phụ ấy thì cắn răn chịu đau, leo lên chiếc xe thể thao sắp nát nhanh chóng lái ra ngoài, dù sao nàng cũng không muốn mua thêm hành!


Lần sau, sẽ là lúc ta thu lấy kinh nghiệm!
Nhìn chiếc xe màu đen rời đi, lúc này Hoắc Minh lại âm trầm nói thầm!


Không lo lắng, đám ngu ngốc đó chắc chắn phải tới, dù sao dị năng của ngươi cho ngươi sức chiến đấu quá mạnh mẽ!
Hệ thống ở một bên cỗ vũ nói!


Ngươi thật biết đùa!




Ai làm ngươi bị thương?
Một tên trung niên khá lớn tuổi nhìn thiếu phụ hỏi!


Bẩm trưởng lão, là Thiên Minh! Không biết vì sao hắn có tốc độ nhanh như vậy, thuộc hạ không tài nào theo được!
Bị thương thiếu phụ bắt đầu kể lể!


Hắn to gan như vậy? Dám ra tay với đồng tộc , phải đem hắn về gia tộc dùng gia pháp trừng phạt!
Tên trung niên ấy tức giận nghiêm nói!


Trưởng lão, hắn còn nói! Bây giờ hắn gọi Hoắc Minh, không cùng gia tộc một tia quan hệ!
Nhớ ra gì đó, thiếu phụ lập tức nói tiếp!


Hắn..! Đồ phản bội.. Nguyễn gia chưa từng bạc đãi hắn vậy mà.. Thật quá đáng! Đem cẩm y vệ triệu tập, ta sẽ đích thân mang tên súc sanh này về gia tộc trừng trị đích đáng!
Tên trung niên nhìn bên cạnh nam tử nói sau đó quay mặt nhìn thiếu phụ ôn hòa nói:
Ngươi nhanh chóng nghỉ ngơi!



Thuộc hạ lĩnh mệnh!
Nam tử chắp tay sau đó đi ra!

Còn thiếu phụ thì khổ sở cúi chào rồi được người dìu vào trong nhà dưỡng thương!


Sự Kiện Dzựt Cô Hồn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tổng Hợp Hệ Thống.