• 1,002

Chương 260: Thôn thủy nguyệt


Xe tới dưới khu chung cư nhà tài xế quỷ, Tử Mặc thả chúng tôi xuống, cả đám cùng đến nhà gã tài xế.

Nhà gã không có ai, nhưng đèn8 lại sáng. La Quán Trinh không khách khí cạy cửa xông vào, xông xáo hơn tôi nhiều.
Hắn vội gạt tối sang một bên rồi xông lên đấu tay đối với tiểu quỷ, tôi muốn xông lên, lại bị một đám sương mù đen không biết từ đầu ùa ra cuốn lấy. Huyền Quân thét lên:

Thương Nhi!

Nhưng chuyện Đông Nhị Lục không ở nhà vào buổi tối vẫn bị kẻ xấu biết, chúng thừa dịp gã đi vắng cưỡng hiếp cô vợ. Lúc ấy vợ gã đã sắp sinh rồi, cho nên không những con mất mà mẹ cũng chẳng còn. Đến khi Đổng Nhị Lục về nhà thì xác vợ đã lạnh.
Một xác hai mạng, Đổng Nhị Lục đi khắp nơi tìm người báo thù nhưng những kẻ ấy lại như bốc hơi khỏi nhân gian, đến giờ vẫn không tìm thấy.
m!
Tôi giật mình, tiểu quỷ chưa kịp cắn trúng Huyền Quân đã bị văng ngược lại về bụng nữ quỷ. Lực văng quá mạnh khiến ả bị kéo đi theo, ngã đập vào vách tường, đau đớn kêu rên.
Nói xong, nữ quỷ xông thẳng về phía này. Huyền Quân kéo tôi ra sau, bước lên đứng chắn trước mặt, tung một chưởng về phía ả. Đầu ả ta bốc cháy, đau đến mức vặn vẹo cả người. Nhưng ngay khi Huyền Quân ngăn cản ả ta, hắn bỗng rên lên một tiếng. Tôi thấy có điều không ổn, vội bước lên quan sát, thể mà hắn lại chảy máu!
Tôi đưa tay đỡ Huyền Quân, máu chảy ra từ phần bụng. Lại nhìn về phía nữ quỷ, trên bụng cô ta xuất hiện một cái đầu trẻ con, miệng nó gặm một miếng thịt nhai sần sật, chớp mắt đã nuốt hết. Mắt nó đỏ rực lên, thò tay bò khỏi bụng nữ quỷ. Lửa trên đầu nữ quỷ biến mất, khôi phục về hình dáng ban đầu.

Tôi không cử động được!
Nghe tôi nói vậy, Huyền Quân chuyển hướng lao ngay sang bên này. Tiểu quỷ nhân cơ hội đánh móc vào sau gáy hắn, tôi thét lên nhắc Huyền Quân cẩn thận nhưng không kịp nữa rồi, đầu con quỷ nhỏ bỗng thò ra khỏi bụng mẹ nó, há to cái miệng như chậu máu cắn xuống đầu Huyền Quân. Tôi sợ hãi mở to mắt, hét lên thất thanh:

Huyền Quân!

Tôi thắc mắc, hỏi bà lão:
Không phải ngày nào bà cũng bầu bạn với cô ấy ư? Hôm đó bà ở đâu?


Lão đi với cháu trai, thằng bé bảo muốn dẫn lão đi ăn món gì đó nên lão mới đi.
Bà cụ thở dài:
Nếu lão không đi, sự việc đã không xảy ra.


Đã bảo em lui về sau!
Đến thời khắc quan trọng, Quý Mạt Dương nổi giận là La Quán Trinh như quả bóng xì hơi, y như rằng không dám lao lên nữa.
Tử Mặc trong thân xác gã tài xế cũng phi lên, cùng đám Quý Mạt Dương đứng chắn trước mặt chúng tôi, nhưng muốn đối phó với con quỷ nhỏ kia thì khó lắm.
Nghe La Quán Trinh nói vậy, lái xe thở hổn hển giương dao lao về chỗ chúng tôi, vừa chạy vừa quát nói muốn giết chúng tôi, tiễn cả đám đi đầu thai.
Huyền Quân bỗng lên tiếng:
Gã đã từng giết người.
Tôi giật mình, lập tức bấm tay tính toán, sau đó sửng sốt bảo:
Tử Mặc, mau nhập vào hẳn! Tử Mặc lập tức nhập vào người gã tài xế. Gã ném con dao trong tay đi, nhìn về phía chúng tôi:
Gã phân thấy người ngay tại nhà bà lão.


Chúng mày... chúng mày dám làm vợ tao bị thương!?
Tiếng gào thảm thiết của nữ quỷ đã kéo tài xế qua đây. Gã vung dao phay xông lên, La Quán Trinh lập tức né sang chỗ khác. Chúng tôi có thể giết quỷ, nhưng không được đả thương người. Lái xe là người, chúng tôi không thể làm gì gã, ngược lại còn bị gã đuổi chạy vòng vòng. Sau khi đuổi chúng tôi dạt sang một bên, gã vội rút bút lông ra vẽ một hình bùa chữa trị lên vai nữ quỷ.
La Quán Trinh thốt lên:
Anh là tu hộ sư?

Huyền Quân nói với mọi người:
Đưa Ly Thương đi. Đứa bé đó uống máu của tôi, chỉ chốc lát nữa thôi sẽ biến thành quỷ vương, mọi người không đối phó được đầu. Nó có mẫu tử sát, sát khí quá nặng.

Hắn kết ẩn, đẩy tôi ra:
Em đi trước đi.

La Quán Trinh vừa chuẩn bị tiến lên đã bị Quý Mật Dương chặn lại:
Lui về sau!

Cô ấy bực mình oán giận:
Anh thể hiện cái gì? Anh cũng có đối phó được cô ta đâu!

Gã quay lại, tay nắm chặt cây bút, câu chữ bật khỏi kẽ răng:
Các người đừng có khinh người quá đáng! Chúng tôi không hề làm gì sai, tôi chỉ muốn giữ vợ ở lại bên cạnh mà thôi.


Anh tìm người thay thế vợ mình xuống âm phủ chính là làm trái luật trời, hậu quả không cần nói cũng biết. Hiện tại anh quay đầu còn kịp, chúng tôi sẽ không làm khó dễ anh. Người chết không thể sống lại, để cô ấy đi thôi.

Ra khỏi tiểu khu, chúng tôi ở lại mai phục, quả nhiên không bao lâu sau đã thấy nữ quỷ bụng bự lướt ra. Cô ta quan sát xung quanh một lát rồi nhắm một hướng mà đi, chúng tôi vội lên xe đuổi theo. Lát sau cô ta rẽ vào một chỗ, Tử Mặc trực tiếp vọt vào theo. Nữ quỷ không tìm được người nên đi xuống dưới, vừa thấy mặt tôi đã trợn mắt hét lên:

Cút ngay!

Một khi Tử Mặc nhập vào thì sẽ biết được rõ ràng chân tướng sự việc. Chúng tôi bình tĩnh nhìn về phía nữ quỷ, không có người bảo vệ những ả chẳng sợ hãi chút nào, còn nở một nụ cười hết sức âm trầm.

Chết... chết... tất cả các người đều phải chết.


Gặp rồi, chúng tôi là hàng xóm, con bé ở tầng một, lão ở tầng hai, Ngày thường gặp nhau nó thường cho tôi ít thức ăn, âu cũng là một đứa trẻ đáng thương.

Quỷ đáng thương, tôi còn đáng thương hơn. Gã không đưa bà đi thì ắt sẽ có người khác đưa thay.
Dứt lời, La Quán Trinh quay người định đi luôn.
Bà lão thở dài bất đắc dĩ, tôi mới hỏi có chuyện gì, thì bà kể rằng vợ Đổng Nhị Lục vốn là người hiền lành, thường xuyên tặng bà ít đồ ăn, tiền Đông Nhị Lục kiếm được cũng khá nhưng ngày nào cũng hừng đông mới về. Vợ gã sợ hãi nên thi thoảng sẽ lên lầu bầu bạn với bà, đợi khi nào Đổng Nhị Lục về thì lên đón.
Lúc này Huyền Quân mới chịu lui về chỗ tôi.
Tôi ngạc nhiên hỏi:
Hai người quen nhau à?

Bà cụ nói xong thì bật khóc. Hóa ra hôm nay bà về thăm người thân, đêm tới phải bắt chuyến xe cuối quay lại âm phủ.
La Quán Trinh lại hỏi:
Bà đã từng gặp nữ quỷ đó chưa?

Huyền Quân bình tĩnh nhìn người đứng bên cạnh mình - thanh niên mặc đồ đó cũng đang nhìn Huyền Quân.
Huyền Quân hơi sững sờ, lại nghe thanh niên kia nói:
Cầm máu trước đi!


Cô yêu đương vụng trộm với cháu trai của bà lão. Hắn vì muốn thoát khỏi cô nên đã tìm người cưỡng hiếp cô, nào ngờ lũ người kia lại gây ra án mạng. Cô chẳng hay biết gì, không rõ kẻ đã hại mình là ai, hôm nay biết được nên muốn tìm hắn tính số?

Có bao nhiêu lời tôi nói toạc ra hết. Nữ quỷ thẹn quá hóa giận nhào về phía tôi, La Quán Trinh xông lên ngăn cản, đánh ả ta ngã văng ra đất. Ả phù một cái đứng lên:
Xen vào việc của người khác!
La Quán Trinh ném một lá bùa qua, cả người nữ quỷ run lên bần bật, chỗ bị bùa dán vào bốc hơi như cháy, ả ta đau đớn tru lên ầm ĩ.
Vào nhà, cô ấy rút la bàn ra kiểm tra một vòn3g, đi đến bên giường rồi dừng lại. Quý Mạt Dương quen tay hay việc lật đệm lên, dưới đệm là những tấm ván ghép lại với nhau. La Quán Tri9nh cầm la bàn quét một cái, tìm được chốt thì khom lưng mở ra luôn. Bên trong đặt một vật hình vuông được bọc bằng vải đỏ, Quý Mạt Dương6 gỡ vải xuống mở ra, quả nhiên là một hũ tro cốt.
Đi thôi.
La Quán Trịnh dán một lá bùa vàng lên hũ tro cốt rồi dẫn chúng tôi đi.
5
Cả nhóm vừa ra cửa đã thấy một bà lão đang tự hành lang tầng hai đi xuống, thấy chúng tôi, bà thở dài:
Mọi người đến bắt con bé sao?

Bà lão kia chừng hơn chín mươi, ăn mặc phổ thông, chống gậy đứng ở cầu thang.
Huyền Quân vặn ngược lại:
Em không quen?

Tôi chả hiểu gì:
Sao tôi lại quen?!

Quả nhiên tiểu quỷ kia cực kỳ hung hãn, Quý Mạt Dương và Tử Mặc bị nó ném văng ra ngoài, La Quản Trinh xông lên cũng bị đánh hôn mê.
Nó trợn mắt nhìn Huyền Quân, muốn chui vào trong thân thể hắn, ăn thịt, uống máu. Tôi muốn giúp Huyền Quân, nhưng máu của hắn cứ chảy mãi không ngừng. Huyền Quân rút bùa cầm máu ra, còn chưa kịp dùng thằng quỷ nhỏ đã lao lên.
La Quản Trinh hỏi:
Bà về thăm người thân à?

Bà lão gật đầu:
Cháu trai lão đi rồi, nơi này không còn ai nên đêm nay lão phải về thôi. Chắc chắn Đổng Nhị Lục sẽ không để các người bắt con bé kia đi, nếu không có nó lái xe, lão biết về thế nào?

Tôi không lên tiếng, nhìn về phía nữ quỷ, lặng lẽ rút la bàn ra.

Em vừa mới hồi phục, đi mau!
Huyền Quân muốn tôi đi, nhưng tôi sao có thể bỏ mặc hắn ở đây được.
La Quản Trinh liếc mắt nhìn bà lão:
Cháu bà tên gì?


Triệu Quát.
Bà cụ đáp.
Vậy bà đợi đi, chúng tôi thả nữ quỷ ra trước đã.
Dứt lời, La Quán Trinh đặt hũ tro cốt về chỗ cũ, đóng cửa bỏ đi.
Tôi nhìn về phía thanh niên, người nọ mặc quần sặc sỡ diêm dúa, nhìn có chút khó hiểu, tôi quen ư?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.