• 1,002

Chương 334: Cơ hội


Tôi và Huyền Quân dõi mắt nhìn theo tới khi gã rời đi mới trông sang nhà tro cốt. Nhà tro cốt đã bị phá hủy, đây là tổn thất cực lớn đối với 8Hạ Đông Tử, nơi này không thể dựng nhà tro cốt được nữa.

Thứ nhất là không có ai tin gã có thể xây dựng nhà tro cốt, cho dù xây xong3 cũng mang điềm xấu, phong thuỷ không tốt. Thứ hai là cho dù Hạ Đông Tử có giỏi cỡ nào, cũng không thể thao túng cõi lòng của tất cả mọi ngư9ời.

Tốt nhất là tìm người xây cái gì đó như là trường học ở đây, tránh thu hút mấy thứ linh tinh
Tôi dặn dò Tề Vũ, anh ta tỏ vẻ khó xử.

Nhưng rất ít người có thể nhận công trình lớn như vậy. Hơn nữa, hiện giờ chúng ta vẫn chưa điều tra ra chứng cứ phạm tội của Hạ Đông Tử, nếu gã gặp chuyện thì chỗ này mới được bán đấu giá. Vả lại, hiện tại gã vẫn bình yên vô sự, nơi này thuộc quyền sở hữu của gã, chẳng qua là gã muốn xử lý thế nào mà thôi.
Tôi bói thì thấy Tiêu Vũ vẫn còn trên dương thế, chưa bị hồn phi phách tán cũng chưa xuống âm phủ, cậu ta đang ở gần một ngôi biệt thự ở ngoại thành.
Tôi và Huyền Quân đi tới đó, không ngờ nơi này lại là nhà của Hà Đông Tử.
Hạ Đông Tử5 sốt sắng rời đi ắt có lý do bắt buộc phải đi.
Tôi và Huyền Quân gọi điện cho Tề Vũ, chẳng mấy chốc anh ta đã đến xử lý chuyện ở đây.

Chào anh!

Hắn ta đã chào hỏi thì có gì mà tôi không đáp lại được.

Nhưng chưa chắc anh ta có thể sống sót, và tôi mạnh hơn anh ta!

Tôi nhìn đối phương:
Thế thì sao? Anh vẫn không thể chiếm được cơ thể của anh ấy!


Tôi thấy có gì đó bất thường
Tử Mặc ngồi trong xe, trước giờ giác quan thứ sáu của anh ta luôn rất chuẩn.
Tử Mặc, anh đi trước đi. Tôi nói với Tử Mặc. Đối phương nhìn tôi qua kính chiếu hậu, không chịu đi. Tôi hết cách, đành phải thu anh ta vào quan tài trấn hồn.
Tử Mặc hỏi tôi:
Tình hình thế nào?

Thật ra cả hai chúng tôi đều biết, khả năng cao là con trai bà ấy đã biến mất theo nhà tro cốt rồi, cũng tại lúc đó tôi tập trung nghĩ về chuyện của Quỷ vương Ác Mục nên quên hỏi chuyện về Tiêu Vũ.
Tuy nhiên tôi đã có ngày sinh tháng đẻ của Tiêu Vũ, không khó để tìm ra.

Đối phương là Quỷ tôn, hơn nữa hắn ta không phải Quý tôn bản địa, anh không địch lại hắn đầu


Vậy cô cẩn thận vào nhé!
Tử Mặc lo lắng cho tôi, nếu để anh ta ở lại thì có thêm người bảo vệ, ít nhất là anh ta có thể bảo vệ thân xác của Huyền Quân trong lúc tôi đối phó với Quỷ tốn.

Anh đi xem thế nào, em ở lại đây nhé!

Huyền Quân ngồi trong xe nhắm mắt lại, tôi thấy hồn phách của hắn rời đi bèn vẽ một lá bùa lên người hắn để bảo vệ.
Tôi quay mặt sang chỗ khác không nhìn hắn ta.
Ai dè cửa xe tự động mở ra nhưng không có ai lên xe, sương trắng cũng không chui vào xe, cửa xe lại tự động đóng vào.
Mượn lời Quý Mạt Dương hay nói: tiền là thứ tốt, thời điểm mấu chốt vẫn phải cần đến tiền.
Phía Long Đình làm việc, còn tôi và Huyền Quân thì đi điều tra chuyện liên quan tới con trai bà cụ.
Trông Huyền Quân như đang ngồi thiền, sương trắng muốn luồn lách vào trong cơ thể hắn nhưng bị lá bùa mà tôi vẽ lên người Huyền Quân cản lại. Sương trắng định chui vào hai ba lần, song không thể tới gần, chỉ có thể bao phủ xung quanh.
Không lâu sau, sương trắng bắt đầu ngưng tụ thành hình người, xuất hiện ngoài xe với dáng vẻ của một con người. Đối phương gật đầu với tôi, mời tôi xuống xe.
Đám con em nhà giàu sẽ không tin Hà Đông Tử nữa, bọn họ sẽ không giao tro cốt cho gã, thậm chí còn dẫn tới phản ứng dây chuyền, 6ví dụ như kiện tụng đòi lại tro cốt của người thân.
Nói chung là có cả mớ rắc rối, đến lúc đó rất khó giải quyết.
Quỷ đều sợ gương, tôi muốn nhìn cái gì đều có thể nhìn được, vậy mà tôi hoàn toàn không nhìn thấy bất cứ điều gì trên khuôn mặt hắn ta.

Chào cô!
Hắn ta nói tiếng Trung không được trôi chảy cho lắm. Từ ngữ điệu nói chuyện và màu da của hắn ta, tôi dám chắc hắn ta không phải người Trung Quốc!
Đối phương bỗng bật cười, dường như rất bất ngờ trước câu trả lời của tôi.
Phải nói là ngoại hình của hắn ta không xấu, gương mặt rất tuấn tú, nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời, khi hắn ta cười còn lộ một bên má lúm đồng tiền.
Tôi nhìn gương mặt hắn ta trong gương, không hề vặn vẹo cũng không dữ tợn chút nào.
Tôi chỉ có thể phỏng đoán năng lực của hắn ta rất mạnh.

Gọi điện cho Long Đình bảo anh ta nghĩ cách.
Tôi gọi điện cho Long Đình, không ngờ anh ta lại biết Hạ Đông Tử. Long Đình đến rất nhanh, còn nói Hạ Đông Tử không chỉ đang rao bán mảnh đất nhà tro cốt này, mà còn rao bán những nơi khác.
Gã bán tháo toàn bộ sản nghiệp ở Nam Thành.
Nhưng tôi nghĩ gã sẽ lập tức bán tháo. Bán thì cũng được thôi, nhưng phải có người mua nữa.
Chưa chắc người mua đã nghe lời chúng ta.

Trước đây tôi từng tới nơi này nên không lạ lẫm gì.
Khoảng trời phía trên biệt thự tràn đầy âm khí, hơi khác lúc trước.
Nhưng tôi không thể làm chuyện cá chết lưới rách thể được, vả lại người bị tổn hại không phải bản thân tôi, mà là Tử Mặc.
Quanh xe giăng một tầng sương mù, không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì trong vòng hai mét. Sương trắng phủ kín xung quanh, thoáng cái đã chui vào trong xe.

Anh giành lấy khu vực nhà tro cốt đi. Tôi cho anh một ngày, phải nhanh lên!


Vâng.

Nếu trước kia gặp phải chuyện quái dị thế này thì chắc tôi sẽ sợ chết khiếp, nhưng bây giờ tôi chỉ bình tĩnh như đang xem ti vi thôi.
Sau khi cửa xe đóng lại, trong xe có thêm một người mặc quần áo trắng, tóc đen, nước da thiên về màu đồng khỏe khoắn, ánh mắt vô cùng trong trẻo, nét mặt có chút tươi cười.
Chúng tôi nhìn nhau, hắn ta không cười nữa, liếc nhìn Huyền Quân rồi lại nhìn tôi:
Tôi rất thích thân xác của chồng cô. Nếu có đồng ý, tôi có thể làm chồng cô và đối tốt với cô như anh ta


Hiện tại anh ấy rất tốt với tôi, tôi cũng chẳng thiếu chồng


Cô rất đẹp!
Kẻ kia bắt đầu khen tôi.

Tôi biết
Làm người phải tự biết mình, tôi thừa biết là mình rất đẹp, không liên quan đến cảm nhận của hắn ta.

Cô là một cô gái đáng yêu!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.