• 600

Chương 54: Quay lại sơn động



Ngọn gió nào đưa cô đến đây thế?
Quý Mạt Dương nói với vẻ mặt như thiếu đòn.


Tôi không đến để gặp anh, tôi đến để g8ặp Ly Thương. Nếu anh không chào đón tôi, tôi sẽ rời đi ngay bây giờ.
La Quán Trinh khá thật đấy, đổi lại là tôi, chắc tôi đ3ã đi từ lâu rồi.


Vậy thì cô đi đi, ở đây không chào đón cô.
Nói tới nói lui, Quý Mạt Dương vẫn muốn đuổi La Quán Tr9inh đi.
năng bị chôn sống. Cô cho rằng anh ta sinh ra đã biết thăm dò mộ à, lúc anh ta học dò mộ thì cô còn đang học cấp ba. Ba năm cấp ba, bốn năm đại học của cô, anh ta đều thăm dò mộ. Có lần nào mà chẳng
thập tử nhất sinh, cô tưởng ba chữ
Quý Mạt Dương
truyền kỳ trong giới khảo cổ là anh ta dùng tiền để mua về hả? Là liều mạng mới có được đẩy! Anh ta sợ cô ở dưới xảy ra chuyện, sợ cô không hiểu, hoặc lúc
cô học sẽ bị thầy hướng dẫn làm hại nên anh ta mới đích thân xuống dò đường cho cô.


Tôi muốn đi cùng cô ấy, tôi còn có chuyện phải xử lý.
Tôi nói như vậy, cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị ăn6 mắng, quả nhiên Quý Mạt Dương ngồi dậy mắng tôi ăn cây táo rào cây sung. Tôi cũng chẳng thèm
để ý anh ta, xách balo 5rời đi.
Cơ thể Quý Mạt Dương còn yếu, anh ta muốn đứng dậy đuổi theo tôi nhưng đáng tiếc tôi một mực muốn đi nên không hề cho anh ta cơ hội.
Nhưng tôi không thốt nên lời, trong lòng tôi vẫn còn vô số dấu chấm hỏi khi đối mặt với Quý Mạt Dương. Bây giờ anh ta sắp đóng cửa Sở Nghiên cứu, cũng không định làm nghề thăm dò mộ nữa, vậy tôi ở lại
cũng chẳng có tác dụng gì.
Chi bằng đi loanh quanh đâu đó, hơn nữa, tôi muốn đi tìm Tô Man. Từ lúc đó tới giờ, tôi vẫn không yên tâm về Tô Man, nhất định phải đi xem xem thế nào. Chỉ có điều, bây giờ tình trạng của tôi cũng dở dở ương
Tóm lại tôi phải học một số thuật phòng thân, cho dù không thể đắc đạo thành tiên thì cũng có thể tự bảo vệ mình.
Chứ như ngày hôm qua, bị một con quỷ đánh đuổi chạy lòng vòng loạn cả lên như vậy, lẽ nào không mất mặt sao?

Đi thôi, chúng ta đều lớn cả rồi, cũng phải xông xáo một chút, nhân lúc còn trẻ còn sức, đừng để về già rồi mới muốn làm, lúc đó sẽ hối hận!

Thế thì cô càng thần kinh hơn rồi, đường hoàng thích lại không thích, cứ phải là bị cảm động lây, não bị úng nước rồi hay gì!
La Quán Trinh hừ một tiếng:
Bớt nói nhảm đi, muốn đi thì đi, không đi thì thôi.

La Quán Trinh nói xong bèn bỏ đi, nếu như tôi đã muốn đi vậy tất nhiên không thể chậm trễ, thế là vội vàng cùng La Quán Trinh rời đi.
Nghe tôi nói vậy, La Quán Trinh nói:
Cô đúng là vong ân bội nghĩa. Vì cô, anh ta có thể chẳng màng gì. Nghe nói cô muốn học khảo cổ, anh ta liền dứt khoát từ bỏ cơ hội ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, kiên
quyết cùng cô xuống thăm dò huyệt mộ. Cô thì hay rồi. Trưởng thành rồi, cứng cáp rồi, buông một câu muốn đi phiêu bạt xong liền đá văng anh ta luôn. Cô đúng là...

Nói đến đây La Quán Trinh không nói nữa. Bấy giờ, tôi mới biết, hóa ra năm đó Quý Mạt Dương từ bỏ cơ hội ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu là vì tôi, còn bắt tay với một số người thành lập đại đội đãi vàng,
ương, Quý Mạt Dương muốn tôi tránh xa mấy vật âm tà ma quái, hy vọng tôi sống một cuộc đời bình thường.
Nhưng cho dù tôi có quay lại đây, trốn tránh vật âm, vật âm cũng sẽ tìm đến tôi.
Cái gọi là
người ngồi yên trong nhà, quỷ quái từ trên trời rơi xuống
, nào có tránh thoát được.
Thấy tôi không nói gì, chắc Tiểu Trương cũng sợ, chưa đầy mười phút đã nhắn lại cho tôi rằng cậu ta sẽ tới ngay, bảo tôi chờ cậu ta.
Tôi và La Quán Trinh đến sân bay, đợi mấy tiếng đồng hồ, máy bay rời đi vào buổi sáng. Cả đống chuyện xảy ra khiến tôi cực kỳ buồn ngủ, lên máy bay một cái là bắt đầu ngủ thiếp đi.
Kết quả, tôi lại nằm mơ thấy chiếc quan tài đồng xanh, phát hiện mình đang ở sân sau nhà, còn quan tài đồng xanh thì đang được đặt ở đó. Tôi thấy quan tài đồng xanh thì không khỏi kinh ngạc, chẳng phải tôi
Chúng tôi gọi một chiếc xe, nhưng lúc đi tôi vẫn lặng lẽ nhìn về phía biệt thự. Tuy bảo là muốn đi nhưng tôi vẫn lo lắng cho Quý Mạt Dương, ngẫm lại một hồi, tôi vẫn nhắn tin cho Tiểu Trương, nói rằng tôi ở nhà
thấy khó chịu, nhờ cậu ta gọi xe cấp cứu tới.
Tiểu Trương mù mờ không hiểu chuyện gì, hỏi tôi thấy khó chịu tại sao không tự gọi xe cấp cứu, còn bảo cậu ta gọi giúp.
La Quán Trinh theo tôi ra ngoài, hỏi tôi có chắc chắn muốn đi theo cô ấy không, tôi quay đầu lại nhìn, thật ra tôi cũng chẳng muốn đi đâu cả.
Ngược lại tôi muốn hỏi Quý Mạt Dương xem rốt cuộc chúng tôi có phải là anh em thật không, càng muốn biết ba mẹ anh ta có phải cũng là ba mẹ tôi không. Nếu phải, vậy tại sao năm đó tôi lại bị đưa đến cô
nhi viện? Lẽ nào họ đã gặp chuyện gì hay là có nỗi niềm gì khó nói.
La Quán Trinh hơi kích động, nhưng cô ấy không hét lên, chỉ là bình tĩnh nói, còn tôi bình tĩnh nghe.

Đồ ăn cháo đá bát!
Cuối cùng La Quán Trinh mắng tôi một câu, tôi nhìn cô ấy hồi lâu, không dám nói gì.
Tôi hỏi La Quán Trinh:
Chắc không phải là vì cô thấy sếp đối xử tốt với tôi nên cô mới thích anh ta đấy chứ?

không phải vì anh ta thích cổ vật hay thích trộm mộ.

Tôi cũng đâu có nói là tôi không cần anh ta. Đây chẳng qua chỉ là tạm thời rời đi thôi. Cô cần gì phải nói tôi tàn nhẫn như vậy?


Cô còn không tàn nhẫn nữa hả? Anh ta vì cô mà dành cả tuổi trẻ trong lăng mộ. Nơi đó không thấy được mặt trời, bất cứ lúc nào cũng có thể bị ma quỷ nhập thân, bất cứ lúc nào không lên được, cũng có khả
đang ngồi trên máy bay cùng rời đi với La Quán Trinh sao?

Tôi đứng một lúc lâu, mặc dù không chỉ một lần chạm vào quan tài đồng xanh nhưng tôi vẫn rất mê mẩn nó, tất nhiên tôi cũng rất mê những món đồ cổ khác.

Ví dụ như những chiếc bình vôi từ Ai Cập, lúc mới được chạm vào chủng, lúc nào tôi cũng sợ chúng sẽ bị đưa đi mất. Ngày nào tôi cũng nhìn ngắm mấy lần. Sau này, thông qua những mối quan hệ của mình,

cuối cùng Quý Mạt Dương cũng giữ lại được những bình vôi đó.

Tôi bước đến chỗ quan tài đồng xanh, cẩn thận chạm vào hoa văn trên quan tài, chạm đến vách đen của quan tài và những hoa văn tinh xảo, tôi không khỏi cảm thán:
Sao mày lại đẹp thế cơ chứ!


Đang nói thì quan tài đồng xanh bất chợt rung chuyển, tôi giật mình hoảng hốt, có khói trắng bốc ra từ trong quan tài, chính là mùi hương trên người Hương Vụ. Tôi nghĩ chắc chắn là Hương Vụ ở bên trong nên
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.