• 602

Chương 56: Tuẫn táng


Bên trong toàn bộ sơn động phủ một màu trắng đục, giống như sương mù trắng xóa trên núi vào cuối thu, tầm nhìn dưới ánh sáng còn c8hưa đến hai mét.

Tôi quan sát sơn động một lượt rồi đưa mắt nhìn xuống đất.
Tôi cố gắng trấn tĩnh nhìn về phía trước, không ngờ lại nhìn thấy một tấm áo choàng ngắn
bổ phục
có nền đen, bên viền thêu ngũ sắc của triều Thanh. Đây là áo mà các quan viên triều Thanh thường mặc,
phía trên đó có những mảnh vả nên được gọi là
bổ phục
.

Ha!

Tôi từ từ đứng dậy, không ngờ lại có một người đang đứng phía đối diện, lờ mờ nhìn thấy hắn ta đội một cái mũ có chóp, gương mặt trắng bệch, hai mắt đen sì, miệng có răng nanh, trên cổ còn quấn một bím
Tôi lặng lẽ bỏ chiếc vòng trấn hồn vào trong tay áo, dùng quần áo khóa chặt lại.
Không tìm thấy gì, cương thi bất thình lình nhìn sang tôi, làm tôi giật cả mình.
Đi bộ về phía trước vài mét, có một vài cái hố phân bố đều đặn, to bằng nắm tay.
Tôi cố gắng suy nghĩ, nếu như cắm những vật kiểu như gậy gỗ vào theo chiều ngang, chắc chắn có thể đào lên trên từng lớp một, như vậy tức là, sơn động núi Thu Tức này không phải là sản vật của hiện đại,
Nhưng hắn không có thái độ thù địch nào đối với tôi cả.
Cương thi nhảy vài cải tới trước, tôi bước tới thì mới phát hiện đây là thông đạo dẫn đến một nơi nào đó không rõ, nhưng thông đạo này rất chật hẹp, bên trong còn có sương mù lượn lờ, ngoài hình dáng cương
Loại ủng6 mà thời cổ đại người ta thường mang. Đôi ủng này có số đo khoảng bốn mươi đến bốn lăm. Giày của Quý Mạt Dương có kích cỡ bốn mươ5i bốn, tôi luôn bị anh ta kéo đi mua giày, vì thế bình thường tối
vừa nhìn là có thể ước chừng được kích cỡ bao nhiêu.
Người này là võ tướng tứ phẩm?
Hồi lâu sau tôi mới hít sâu một hơi, lắng nghe từng tiếng bịch bịch đáp xuống mặt đất.
Tôi cố gắng kiềm chế tâm trạng hoảng loạn, đi theo cương thi vào bên trong.
Xuyên qua màn sương mù, theo tiếng bước chân của cương thi, tôi đi khoảng năm mươi, sáu mươi mét rồi mới dừng lại.
Trước khi cương thi dừng lại, hắn xoay một vòng cánh tay nhảy lùi ra sau, nhìn thấy tôi, chắc chắn rằng tôi ở phía sau, hắn mới đảo mắt nhìn một vòng sơn động rồi nói với tôi:
Tới đây!

Thành thật mà nói, giọng nói của cương thi rất trầm khiến nó trở nên quỷ dị một cách khó hiểu, đặc biệt khi đang ở trong sơn động thế này càng khiến người ta sởn gai ốc.

Ha! Tới đây!
Cương thi thừa lúc tôi chưa kịp phản ứng lại hà một hơi nữa, sau đó hai cánh tay duỗi thẳng đơ kia liền vung mạnh một vòng, xoay người máy móc nhảy một cái, quay lưng về phía tôi.
Tôi nhìn áo choàng dài trên người cương thi, mảnh vá đằng sau thêu hình nước biển và nham thạch, trên đó còn có một con hổ.
thi đang nhảy bên trong ra, tôi còn có thể nghe rõ tiếng chân nhảy tưng tưng trên đất.
Tôi ngẩng đầu nhìn phía trên thông đạo, thông đạo cao vút chừng mấy mét, trên vách đá còn có dấu vết bị đào bới.
Tôi làm khảo cổ nhiều năm, nhìn thấy rất nhiều bổ phục nên chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra.
Tôi bỗng cảm thấy da đầu tê dại, cương thi?
Tôi bước theo sau hắn, vòng trấn hồn trên cổ tay bắt đầu rung lên.
Tôi lập tức nắm lấy vòng trấn hồn để nó yên tĩnh lại.
Hắn vừa nhìn, tim tôi lại đập thình thịch.

Tới đây!
Cương thi tiếp
tóc lớn. Hắn duỗi thẳng hai tay ra trước về phía tôi, móng tay vừa đen vừa dài, mà khoảng cách từ tôi đến chỗ mười cái móng tay ấy chỉ có hơn chục centimet, nhất thời tôi sợ điếng người.

Cô đến rồi?
Cương thi nhìn tôi, hà một hơi lạnh ngắt, tim tôi đập thình thịch. Lại là một người nữa cần tôi giúp sao?
Một đôi giày trông vẫn còn mới tinh, quả thật đáng ngạc nhiên.
Khi tôi đến đây, hai chân cũng không bám bụi. Đôi giày tôi đi do Quý Mạt Dương đặt thiết kế riêng, không chỉ chống thấm nước mà còn có thể chống bám bụi, khi tôi đi vào thì bị dính một ít bùn đất, nhưng đôi giày trước mắt đây ngay cả một chút bùn cũng không có.
mà tôi thấy hắn cũng chẳng giống cương thi biết bay tí nào, ắt hẳn chưa đạt được đến trình độ đó.
Tôi đột nhiên phát hiện, những gì Quý Mạt Dương dạy tôi rất có khả năng là không đầy đủ, chí ít thì khi áp vào con cương thi này thì đều không có căn cứ nào đáng tin.
Cương thi gật đầu với tôi làm tôi sợ hết hồn, lẽ nào có thể giao lưu với tôi thật sao?
Tôi nhanh chóng động não, nhớ lại việc Quý Mạt Dương từng nói với tôi về cấp độ của cương thi, cương thi tìm và cương thi trắng có lẽ đều không phải, cũng không giống cương thi xanh lá và cương thi lông,

Ha!

Cương thi hà hơi một cái, tôi tức thì giả vờ nhìn xung quanh tìm kiếm một phen, không tìm thấy gì mới nói:
Chắc là nghe nhầm rồi.

Cương thi sững lại một phút chốc, giống như bị quấy nhiễu, lần này hắn xoay người rất nhanh, thoáng cái đã quay lại.
Hắn ta đứng thẳng, giơ hai tay đổi diện với tôi, hai tay giơ lên, tròng mắt chuyển động quan sát bên trong sơn động.
Tôi biết vòng trấn hồn chỉ muốn nhắc nhở tôi có nguy hiểm, nhưng với tính cách của tôi, nếu đã dám đến rồi thì phải tìm cho ra ngọn nguồn, bây giờ bảo tôi đi, làm sao tôi bằng lòng đi cho được?
Vả lại, cho dù tôi muốn đi, cái tên phía đối diện này chưa chắc sẽ cho tôi đi.
Cương thi lại xoay cánh tay một vòng, quay người nhảy tưng tưng, phát ra từng tiếng bịch bịch, tuy rằng hai chân hắn đều đáp xuống đất nhưng tôi cảm giác giống như đang đạp vào tim tôi vậy, thật khiến
người ta hoảng sợ.
Dường như cương thi không nhìn thấy tôi theo phía sau, bèn quay đầu nhìn tôi.
Động tác quay đầu của hắn khả phiền phức, hai cánh tay phải xoay một vòng lại, rồi nhảy một cái nhìn tôi.
Trên mặt đất không có sương tuyết, tô3i ngồi xổm xuống nhìn lớp đất trên mặt đất, vốc lên một nắm đất, trong tay có cảm giác có cát nhưng bóp mạnh lại thấy có nước.
Lúc tôi đang kiểm tra thì chợt thấy cách đó không xa có một đôi ủng màu đen.
Đúng vậy, là ủng đấy.
gọi tôi, lúc này tôi mới gật đầu, tỏ ý đồng ý đi cùng.
Hắn không hoài nghi gì cả, lại xoay một vòng nhảy trở về, phát ra những tiếng bịch bịch, dẫn đường cho tôi.
cũng không phải là sản vật do thiên nhiên kiến tạo ra.

Chỉ có thể nói là một nửa thiên nhiên, bởi vì đã có người từng đào bới ở đây.

Quan sát một lúc, tôi đã không còn tâm trí đầu để tâm đến cương thi có nhảy hay không, có đáng sợ hay không nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.