• 4,027

Chương 1065


Phòng mà cậu thuê nằm trên con phố ăn vặt giá rẻ. Chân tường dưới tòa nhà nướng thịt quanh năm, khói ám vào làm cả bức tường đen thui.

Dâ8y điện chằng chịt quấn quanh trên cột điện rồi lại xuyên qua điều hòa bên ngoài.
Vào đêm, tuyết rơi. Mấy cửa hàng nhỏ lẻ trong con hẻm của phố ăn vặt treo mẩy bóng đèn, tỏa ra ánh sáng mờ nhạt trong đêm tuyết tĩnh lặng. Ngồi trên chiếc ghế trong phòng, cậu có thể nhìn thấy bông tuyết bồng bềnh, như những cánh bướm đang giương cánh bay múa. Cậu nhìn đến ngẩn ngơ, trước mắt như hiện lên một bóng hình đứng trong đêm tuyết. Nụ cười của cô ôn hòa trầm lắng, dáng người thướt tha, dùng những từ ngữ tốt đẹp nhất với cô đều không có gì là quá đáng. Bốn, năm giờ sáng, một bóng người ngả vào mặt bàn gỗ, mở đôi mắt nhập nhèm rồi từ ngồi dậy. Nằm sấp cả một đêm, cổ của cậu vừa đau mỏi vừa cứng đờ lại.
Cậu nhíu mày, vừa bóp gáy, hoạt động cổ, vừa đứng lên và đặt chiếc bút trong tay xuống.
Ôn Dục cho bức tranh mà mình vẽ trong đêm vào khung ảnh. Trong bức tranh ấy có một điều đặc biệt, đó là hoa tai của cô gái. Một bên tại của cô gái được vẽ một chiếc hoa tai bằng bạch kim sáng lấp lánh, dù chỉ là vẽ, nhưng trông lại rất giống thật.
Chẳng qua, hoa tai chỉ được vẽ ở một bên tai, bên còn lại thì trống không.
khu vực này, ngoài đồ nướng ra thì còn có cá viên chiên3, bánh bao nước, mực nướng, vịt cay, cần gì cũng có. Mỗi ngày sau khi tan học, nơi này lại nhộn nhịp tấp nập, dòng người đông đúc.
Ôn Dụ9c lựa chọn nơi này, một là bởi vì gần trường, ăn uống tiện lợi, điều quan trọng nhất là có thể qua mắt người khác. Vốn cậu là sinh viên, ở đây c6ũng chẳng có gì là lạ, thậm chí còn chẳng có ai chú ý tới. ở đây, cậu có thể làm bất cứ chuyện gì mà mình muốn làm, có sự riêng tư, tuy rằng điề5u kiện bình thường, nhưng như thế là cậu thỏa mãn rồi. Trong khoảng thời gian ở Bắc Kinh, ngày nào cậu cũng bận tới khuya. Đến nửa đêm, cậu ngồi dựa vào ghế, đặt những trang giấy viết đầy công thức xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ. Không biết cậu nhìn bao lâu, cũng không biết cậu đang suy nghĩ điều gì.
Ngay sau đó, cậu cầm cái túi được gói kín trong ngăn kéo lên, rồi lại lấy chiếc hoa tai trong túi ra, chiếc hoa tai này giống hệt với chiếc trên bức tranh.
Đây chính là chiếc hoa tai mà Nguyễn Nhất Nhất làm rơi trên ghế xe khi đi chung với Jack, cậu đã nhặt nó lên và giấu đi.
Nhưng bây giờ, Jack không còn tồn tại nữa, chỉ còn có Ôn Dục.
Một lát sau, cậu lấy keo ra, dính chiếc hoa tai lên bức tranh khiến người trong tranh càng thêm nổi bật, bức tranh cũng trở nên sống động hơn.
Đúng thế, đặt chiếc bút trong tay xuống.
Trên chiếc bàn mà cậu vừa nắm có một tờ giấy, không còn là các công thức nữa, mà là một cô gái xinh đẹp với mái tóc dài tung bay, khuôn mặt dịu dàng, mỗi một đường nét đều khiến người ta rung động.
Mặc dù đã trưởng thành rồi, nhưng Ôn Dục vẫn toát lên khí chất của một người thiếu niên. Cậu ngồi trên ghế rất lâu, nhẹ nhàng vuốt ve người trong tranh, sau đó mới đứng lên, hài lòng lên giường nghỉ ngơi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.