Chương 1076: Con mồi trong đêm
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 620 chữ
- 2022-02-19 09:26:25
Tuyết bay rả rích, rơi trên mặt đất, không phát ra một tiếng động nào.
Bóng người mặc áo khoác màu đen hòa vào đêm đen.
Két
một tiến8g, Nguyễn Nhất Nhất đẩy cánh cửa gỗ của quán bar ra.
Ngoài cửa trồng cây tùng không quá lớn cũng không quá nhỏ, trên cây và trên của 3trang trí đèn nhấp nháy và những chiếc chuông nhỏ màu bạc. Lúc tới gần, người ta chỉ nhìn thấy ánh đèn lấp lóe, không nghe thấy một tiếng van9g nào. Nguyễn Nhất Nhất mở cửa ra, tiếng nhạc xập xình lọt vào tai. Tia sáng màu lam lóe lên trước mắt, phủ khắp quán bar rộng lớn.
Nhân viên điều chế rượu đeo kính, vuốt ria mép đi tới, Nguyễn Nhất Nhất gọi một ly cocktail Whisky. Nhân viên điều chế rượu liếc nhìn loại rượu mà cô gọi, nhướng mày nói:
Người đẹp, rượu này mạnh lắm đấy, cô tới đây một mình à? Nếu đúng là thế thì tôi không...
Còn chưa kịp nói ra ba chữ
không khuyến khích
thì Nguyễn Nhất Nhất đã vươn tay ra ngắt lời:
Không sao, tôi muốn uống loại này.
Từ nhỏ cô đã đi theo bố tới những nơi làm ăn, sao lại không biết loại rượu nào có nồng độ cồn cao được.
T6rong quán bar rất ẩm, khác hẳn với tiết trời lạnh căm ở bên ngoài.
Nguyễn Nhất Nhất chẳng mong chờ gì cả, chỉ đơn giản là muốn uống í5t rượu thôi.
Nhưng cô không ngờ là cách trang trí ở nơi này lại khá đặc biệt. Nó giống như một quán bar ở miền Tây cao bồi, đồ trang trí đa phần được làm từ gỗ, từ quầy bar dài, bàn ghế, cho đến sân khấu để ca hát chơi guitar.
Có
dân xã hội
hay không đều không quan trọng, dù sao cô cả nhà cũng là
dân xã hội
luôn ấy chứ.
Nhưng cô vừa bước vào, không ít người đã để mắt tới cô, đây cũng là điều khó mà tránh được. Một cô gái cao ráo, dịu dàng, xinh đẹp tới đây một mình, cánh đàn ông trong quán bar lập tức chú ý tới. Không phải bọn họ chưa gặp người đẹp bao giờ, nhưng đẹp ngang với ngôi sao nổi tiếng như thế thì đúng là rất ít khi gặp được.
Hơn nữa trông Nguyễn Nhất Nhất còn rất lạ mắt, nếu là sinh viên của trường nào gần đây thì chắc chắn là đã vang danh, ai cũng phải biết tới rồi.
Một dàn nhạc toàn thanh niên đang ở trên đó hát một bài dân ca, lác đác mấy người ngồi bên dưới, có nhóm hai, ba người, có nhóm mười mấy người quây quần uống rượu, cũng có người ngồi một mình.
Nguyễn Nhất Nhất nhìn lướt đi rồi đi thẳng tới chỗ quầy bar, kéo ghế chân cao ra ngồi.
Trong lòng cô rất bình tĩnh, đa phần ở đây toàn là sinh viên, có vẻ toàn là khách quen.
Trong lòng cô biết rõ.
Nhân viên pha chế rượu bắt đầu trổ tài pha chế. Bởi vì trong quán bar khá nóng, Nguyễn Nhất Nhất cởi áo khoác và khăn quàng ra.
Ngay tức khắc, dáng người thướt tha và cái cổ mảnh khảnh của cô lộ ra dưới ánh đèn mờ ảo.
Ở một bàn ở phía xa xa có một thanh niên vừa rót rượu vừa nhìn chằm chằm vào góc nghiêng của cô, đến mức tràn cả ra quần bạn mình, người bạn đó vội vàng ngăn cản anh ta.
Đù, cô em đó ở đầu ra mà xinh thể
Có người thốt lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.