• 4,027

Chương 112: Xem ảnh bạn gái của lục cẩu


Anh vừa dứt lời, bà Lục đưa tay lên che ngực, vẻ mặt tràn đầy vui mừng, bà quay đầu lại nhìn chồng của mình rồi xúc động nói:
Ông Lục, ông nghe thấy 8chưa, con trai nói là nó thật sự đã có bạn gái rồi, bây giờ người ta đang ở Thượng Hải.
Ông Lục lại nhíu mày thật chặt:
Sao tôi chẳng thấy đáng tin3 gì cả? Nó sắp ba mươi tuổi rồi, nhưng chưa từng thấy nó dẫn bạn gái về nhà lần nào, bây giờ nói có là có sao?
Có khi nào là vì nghe nói ông mắc bện9h nguy kịch nên anh mới bịa ra lời nói dối có thiện ý đó chứ? Nghĩ như vậy, ông họ nặng một cái, trầm giọng nói:
Mặc dù tình trạng sức khỏe của bố h6iện tại không được tốt lắm, nhưng ít nhất bố vẫn còn có thể chịu đựng được vài năm, con nên cân nhắc lại chút, đừng nói dối để lừa gạt bố!


L5ục Kiêu:
...

Bà thật sự lo rằng cả đời này con trai mình đều không nghĩ thoáng ra được.
Khóe môi Lục Kiêu giật giật, vừa muốn mở miệng nói thì đột nhiên cửa ra vào ở sau lưng lại truyền đến âm thanh của một cô gái.
Khuôn mặt của ông hơi đỏ lên, dường như đã bị anh chọc tức:
Cái thằng này, sức khỏe của tôi mà tôi còn không biết sao, y tá nào nói mò vậy hả?
Lúc này, bà Lục không kìm nén được niềm vui, đứng giữa hòa giải bọn họ:
Được rồi, nhường nhịn nhau một câu đi, con trai quan tâm ông nên mới hỏi rõ tình hình của ông thôi mà.
Dứt lời, bà lại nhìn về phía Lục Kiêu:
Con trai, là con gái nhà ai vậy, làm nghề gì, nhà ở đâu trong Thượng Hải?
Nhà họ ở Bắc Kinh, có điều nơi ở này nọ đều không quan trọng, chỉ cần anh có bạn gái thì thế nào cũng được.
Suy cho cùng anh đã trải qua quá nhiều chuyện, trái tim của Lục Kiêu cũng cứng rắn y như tảng đá, nhất là sau khi chuyện năm đó xảy ra.
Mặc dù chuyện đó là một cú sốc lớn đối với gia đình họ, nhưng người đau khổ nhất vẫn không ai khác ngoài anh, là anh đã tận mắt nhìn thấy.
Từ đó về sau, Lục Kiêu càng không muốn tiếp xúc với người khác, chủ động xuất ngũ, rời khỏi quân đội tới miền Tây.
Tại sao họ lại không tin có chứ?
Có điều những thứ này không phải là trọng điểm, Lục Kiêu nhìn bố mình, vẻ mặt trầm xuống, mở miệng nói:
Y tá đã nói với con rồi, khối u của bố là u lành, mặc dù vị trí có hơi nguy hiểm, nhưng chỉ cần phối hợp điều trị tích cực thì đều có thể sống thêm được vài chục năm nữa.
Anh vừa dứt lời, ông Lục:
...


Cô ơi, cháu đến rồi, cháu...
Ôi? Người này là ai vậy?
Một cô gái tóc ngắn mang theo giỏ hoa quả xuất hiện ở cửa, dùng mũi chân đẩy cửa, ngơ ngác nhìn người đàn ông cao lớn mạnh mẽ trong phòng.
Nhưng đợi đến khi bước vào, quan sát thật kỹ diện mạo của người đàn ông này thì trong lòng lập tức muốn chửi thề.


Đậu má, Lục Kiêu, anh vẫn còn biết quay về à! Anh có biết mấy năm nay cô chú đều do một tay em chăm sóc hay không hả? Biết em vất vả như thế nào không?
Cô ấy bước đến ném giỏ hoa quả lên trên bàn, bắt đầu mắng chửi không ngừng nghỉ, chẳng hề khách sáo chút nào.

Cô ấy vừa dứt lời, ông Lục:
..
Bà Lục:
...
Lục Kiêu im lặng nhìn cô gái tóc ngắn kia.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.