Chương 120: Người đàn ông trong màn mưa
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 598 chữ
- 2022-02-04 07:56:37
Dù thế nào cô cũng sẽ không đoán được...
Trong đêm, một người đàn ông đứng ở trạm dừng xe buýt bên cạnh cây ngô đồng dưới k8hu tập thể, cách một con đường chật hẹp, nhìn sang khu nhà cao vút ấy.
Cô đang ở một căn phòng trong một tòa nhà nào đó ở 3khu nhà cao cấp này.
Anh không làm được gì nhiều, cho nên càng không thể xuất hiện như thế này để rồi gây thêm phiền phức cho cô.
Chỉ là, sau khi anh lên một chiếc taxi, nhớ tới tin nhắn trước đó cô đã gửi.
Anh hơi nhíu mày,mở kho chứa ứng dụng trong điện thoại, đánh chữ Weibo, bắt đầu tải xuống.
Lúc này hình như điện thoại của anh đang rung lên, anh cúi đầu nhìn, chỉ thấy nội dung cô gửi đến là: [Em đến Thượng Hải rồi, hiện tại Thượng Hải đang mưa, rất đẹp, như thể thế giới đều trở nên yên lặng, anh thì sao? Thời tiết bên anh thế nào?] Lục Kiêu đứng dưới bến xe, nước mưa ướt sũng, thẩm lên từ lòng bàn chân.
Một cơn gió lướt qua, mưa nhỏ tí tách bị gió cuốn theo hơi lạnh phải lên người anh.
Lục Kiêu nhìn sang khu nhà cao ngất, nhìn ánh đèn sáng ngời mà dịu nhẹ kia.
Cách màn mưa tí tách, bó5ng dáng của người đàn ông này lộ ra mấy phần hiu quạnh, lạnh lẽo đìu hiu không nói thành lời.
Anh bảo vệ khẽ lắc đầu:
Đây chính là sự khác biệt mà, có người ở trong khu nhà cao cấp mấy trăm mét vuông ngắm nhìn Bến Thượng Hải, có người không nhà để về, chỉ đành đứng ở trạm xe buýt tránh mưa.
Người đàn ông đứng đối diện
không nhà để về
ấy chỉ cúi đầu yên lặng hút thuốc một hồi, vành mũ áo đen che khuất sự phức tạp trong mắt anh.
Lúc này, trong phòng an ninh của khu tập thể.
Anh bảo vệ liên tục nhìn chằm chằm vào người đà9n ông đứng ở trạm xe buýt phía đối diện cách đó không xa.
Người đàn ông ấy cứ đứng ở trạm xe buýt nhìn như thế, kẹp một đi6ếu thuốc sáng tắt lấp lóe giữa ngón tay, ánh mắt vẫn luôn nhìn sang khu nhà cao cấp cao chót vót.
Anh lại cúi đầu, trả lời mấy chữ: [Trời đầy sao, khá đẹp.] Anh là người bình thường, như một hạt bụi trong thế giới phồn hoa, sẽ không có ai chú ý tới anh, cũng như việc cô vĩnh viễn sẽ không biết, anh tới Thượng Hải rồi.
Lúc này anh đang ở dưới nhà cô, nhìn lên ngọn đèn ấy.
Khi Lục Kiêu sắp ra về, anh nhìn thoáng qua paparazzi trên xe tải gần khu tập thể, sau đó thu ánh mắt về.
Mặc dù là ban đêm, nhưng dù thế nào công chúng theo dõi showbiz cũng sẽ không bỏ qua tin tức lớn như thế của nữ thần.
Nhất là liên quan đến việc tình cảm.
Sau khi mở Weibo, anh còn chẳng cần tìm, tin đầu tiên hiện lên trên hot search Weibo chính là của Ôn Huyền.
Lục Kiêu nhìn status Weibo cô vừa đăng, nội tâm lập tức chấn động.
Hôm sau, chạng vạng tối.
Một nhà hàng Tây ở Bến Thượng Hải.
Trong nhà hàng Tây, ánh đèn dịu nhẹ, trên bàn ăn được bày một ngọn nến, một cành hoa hồng đỏ xinh đẹp ướt át được cắm trong bình hoa trắng men.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.