• 1,169

Chương 198: Một ngày vợ chồng trăm ngày n...


Cô nói xong, ông cụ Lý sửng sốt, khuôn mặt lúc đỏ lúc trắng, biểu cảm trở nên lúng túng.

Nhưng có vẻ như vẫn còn muốn giãy giụa l8ần cuối, ông ấy thổi râu nói:


Không, không phải tôi, sao tôi có thể làm chuyện đó được! Nhưng mà này, đẩy cô tơ tưởng Đội trưởn3g Lục đấy nhé, tất cả đều làm trong cơ quan nhà nước, cô, cô phải giữ chặt đầy biết chưa?

Đang lúc Ôn Huyền cảm thấy mình lại bị nó bắt nạt và cảm thấy ấm ức, bất chợt...
Chú chó con bị xách lên, Lục Kiêu không hề khách khí, xách nó sang một bên.

Qua một bên chơi đi.

Ôn Huyền hít một hơi thật sâu:
...

Trong một tích tắc, cô cảm giác như quay lại cái đêm nào đó ở khu trực thuộc, nó cũng sủa với cô như thể.
Lúc ấy cô mới thực sự hiểu, cái gì gọi là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.
Nhưng hiện tại, cô nhìn về phía Lục Kiêu, còn Lục Kiêu thì lại thản nhiên nhìn chiếc xa cách đó không xa, không thèm liếc cô cái nào.
Tự nhiên cảm thấy nhói lòng.
Chú chó con càng sủa hãng hơn, thấy Lục Kiêu không để ý, nó lập tức chạy về phía Ôn Huyền, cào cấu cắn xé dây bốt Martin của cô, chẳng khác nào một con mãnh thú!
Cô ngẩng đầu lên, đụng vào ánh mắt đen nhánh của người đàn ông, nhưng dường như trong ánh mắt ấy thêm phần hờ hững.
Lục Kiêu né cô, đứng sang bên cạnh, bên cạnh anh là đoàn xe đang chuẩn bị đi ra ngoài khảo sát địa chất với Giáo sư Tiêu.
Chú chó săn nhỏ lại vui vẻ đi tới bên cạnh Lục Kiêu, một lần nữa sủa gâu gâu với cô.
Anh đá một cái vào mông nó.
Đôi mắt của chú chó con trổ ra, dường như không biết vì sao chủ nhân lại tự nhiên bất công, không bảo vệ nó nữa.
Đến khi nhìn sang Ôn Huyền, Lục Kiêu vẫn bày ra vẻ mặt hờ hững, còn nói:
Không tới đây mau lên?

Ông cụ Lý đã quên bẵng chuyện xem mắt9 đó rồi, vậy nên không thể hiểu nổi vì sao cô lại biết.
Nhưng đúng lúc này, chú chó con vừa chạy nhảy tung tăng trở về.
6Lâu rồi không gặp, nó trở nên lanh lợi hơn, lúc này đang vui vẻ chạy tới một khóm cây Hồ Dương, giơ chân sau lên đi tiểu, để lại cái mùi5 đặc biệt của mình.
Kết quả đi tiểu xong và quay đầu lại, đôi mắt to tròn của nó bắt quả tang một cô gái đang nhìn nó mà chẳng hề cảm thấy xấu hổ, lập tức kích động của gâu gâu, dường như đã nhận ra cô là ai rồi.
Nhìn một người một chó này, Ôn Huyền bất đắc dĩ đỡ trán, chỉ cảm thấy nhức hết cả đầu.
Lúc này, chú chó kia chạy về phía cô. Theo bản năng, Ôn Huyền định né tránh, kết quả lại đụng vào một cơ thể cường tráng rắn rỏi ở đằng sau.
Ôn Huyền phản ứng lại, nhào vào lòng anh, khóe môi không kìm được cong lên.

Cô nhỏ giọng thì thầm:
Em biết mà.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.