• 4,027

Chương 206: Chủ động tới tìm


Hoắc Khải cũng vội vàng đưa giấy ăn cho cô, tiện thể cảm thán với đội viên đó:
Trời đất, một giáo sư tài giỏi như thế, là rườn8g cột nước nhà, vậy mà cũng có kẻ dám quấy rối, còn ra thể thống gì nữa, đúng là chả ra làm

sao!


Nói đến đây,3 anh ấy lại hóng hớt:
Người quấy rối anh ấy là ai? Cô nào mà không biết xấu hổ như thế?

Quả thực, trong tiềm thức củ9a mọi người đều nghĩ đó là phụ nữ, ngay cả Lục Kiều cũng hơi nhíu mày.
Không biết vì sao, sau khi Hoắc Khải dứt lời, m6ọi người dần dần chuyển mắt nhìn sang Ôn Huyền.
Ôn Huyền vừa uống một ngụm nước để điều chỉnh tâm trạng, kết quả lại t5hấy mọi người nhìn mình chằm chằm. Cô nghệt mặt ra, ấp úng hỏi:
Mọi, mọi người nhìn tôi làm gì?

Sắc mặt của Lục Kiêu trầm xuống:
Cậu chắc không?

Đội viên kia lắc đầu nguầy nguậy:
Cụ thể thì em không biết, đội trưởng, nếu anh lo lắng thì tìm anh ấy trò chuyện xem.

Lục Kiêu im lặng, hình như đang suy xét thật.
Hoắc Khải nhíu mày:
Có phải em thấy người ta đẹp trai, lại còn là nhà khoa học, vậy nên gửi tin nhắn quấy rối người ta không?

Anh ấy dứt lời, Ôn Huyền suýt thì lật bàn. Đậu xanh, Lục Kiều còn đang ngồi ngay đây, tên này đừng nói lung tung có được không!
Ôn Huyền đang định vỗ bàn thì đội viên kia đã xua tay, cười gượng nói:
Mọi người đừng hiểu lầm, đừng đổ oan cho người vô tội.

Ánh mắt của Ôn Huyền lấp lóe, cô ho một tiếng, nói:
Tôi cảm thấy không nên manh động, chắc chắn giáo sư cũng không muốn để nhiều người biết chuyện này đâu...

Nếu để Lục Kiều điều tra ra là ai thì không ổn chút nào.
Ôn Huyền nhìn sang, thấy vẻ mặt chờ xem kịch vui của Hoắc Khải, khóe môi cô khẽ nhếch.
Đến cuối cùng Lục Kiêu vẫn không lên đó mà nghe theo ý kiến của cô, tạm thời quan sát thêm xem sao.
Sau khi ăn tối xong, Tang Niên định mang bữa tối tới cho Giáo sư Tiêu.
Bên ngoài vang lên tiếng báo tập hợp, nhìn thấy Ôn Huyền, cậu vội vàng nói:
Chị Huyền giúp em nhé, em đi ra ngoài đã!

Vừa nói, cậu ấy vừa nhìn xung quanh, khi chắc chắn rằng vị giáo sư ấy không có ở đây mới giơ tay che miệng, nói với bọn họ:
Người quấy rối Giáo sư Tiêu không phải phụ nữ, mà là đàn ông...


Á đù!

Hoắc Khải trợn tròn mắt, có cần phải kích thích đến thế không?
Ôn Huyền nhận lấy, bảo cậu ấy đi mau lên. Đến khi xoay người lại, ánh mắt cô dừng lại trên người Hoắc Khải, ngẩn ra giây lát rồi nhếch môi cười sâu xa.

Hoắc Khải tò mò, ăn uống xong cũng định đi xem, nhưng lại bị Ôn Huyền gọi lại:
Hoắc Khải! Giúp em mang bữa tối cho Giáo sư Tiêu đi.


Sau đó, cô chẳng cần biết anh ấy có đồng ý hay không, nhét luôn vào tay anh ấy.

Hoắc Khải sợ canh đổ nên vội cầm lấy, chẳng biết chuyện gì đang xảy ra.

Lúc này Ôn Huyền mới vỗ vai anh, nói với vẻ mặt nghiêm túc:
Lát nữa lên đó, anh nhất định phải nhẹ nhàng với Giáo sư Tiêu đấy, đừng ra vẻ ta đây là thiếu gia nhà giàu. Anh ấy là nhà khoa học, là rường cột nước
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.