Chương 319: 322
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 597 chữ
- 2022-02-06 11:49:41
Mặt ngoài thì Lý Tầm đang cười, nhưng trong bụng lại muốn chửi ầm lên.
Tên họ Lữ này chẳng phải thứ tốt đẹp gì cả, đún8g là hèn hạ, ra sức làm khó bọn họ, rõ ràng là muốn kiếm chác gì đó từ chỗ bọn họ.
đó chúng ta cùng nhau lựa chọn thời gian, tôi sẽ cẩn thận xét duyệt bộ phim ấy, chưa biết chừng sẽ qua ấy chứ.
Anh ta nói xong, tất cả mọi người đều sửng sốt, chỉ có nhân viên pha trà với dáng người thướt tha đang quỳ gối trên tấm nệm vẫn ưu nhã tiếp tục công việc của mình, dường như không hiểu gì cả.
Sắc mặt của Lý Tầm trở nên khó coi.
Người đàn ông này đúng là quá đáng, nói ra những lời ấy ngay trước mặt mọi người như thế này, rõ ràng là không coi Ôn Huyền và bọn họ ra gì.
Thế nhưng bộ phim này của bọn họ l3à phim về vấn đề bảo vệ hệ sinh thái, muốn vươn tầm quốc tế và giành giải thưởng lớn, không phải là phim theo trào lưu thị tr9ường.
Đến lúc đó, nếu công chiếu ngoài rạp, cho dù có nữ thần quốc dân Ôn Huyền đóng phim thì ông ta cũng không biết 6mọi người có thích đề tài này không, vậy nên cũng không hề xét đến chuyện có thể bán được bao
nhiêu tiền.
Ngh5e vậy, Lữ Đào lại cười, nhìn về phía Ôn Huyền rồi chậm rãi nói một câu:
Nữ thần Ôn mới tới Bắc Kinh đúng không? Đã đặt khách sạn chưa? Cô chưa quen với cuộc sống nơi này, có cần tôi đặt giúp cô không? Sau
Mà cũng đúng, nếu xét kỹ ra thì cậu ấy chỉ như lời quan tâm bình thường đối với khách từ xa đến.
Nhưng trong hoàn cảnh này, với những người từng trải như bọn họ, với những người lặn ngụp trong chốn giải trí như họ, câu nói ấy như đang ám chỉ điều gì đó, nghe kiểu gì cũng thấy mờ ám.
Cô nhuần nhuyễn đổ trà vào khay, sau đó lại chậm rãi rót vào chén ngọc, cuối cùng mới ngồi thẳng dậy, bưng chén trà với dáng vẻ hờ hững:
Cám ơn anh Lữ đã quan tâm, nhưng tôi có người thân ở đây, không cần anh
lo lắng.
Khoảnh khắc ấy, bầu không khí trong phòng dần trở nên nặng nề, thỉnh thoảng mọi người lại đánh mắt về phía Ôn Huyền.
Ôn Huyền không những không giận dữ, ngược lại còn nhếch môi cười, nhận lấy ẩm trà và chén từ tay nhân viên, ngón tay trắng nõn mảnh khảnh cầm lấy chén trà màu ngọc, hình ảnh ấy thật đẹp làm sao.
Nhưng người đàn ông họ Lữ đó lại nói một câu đầy ẩn ý:
Người thân? Người thân nào? Theo tôi được biết, nữ thần Ôn có một ông bố thích đánh bạc, bọn họ chuyển đến Bắc Kinh từ khi nào vậy?
Nói đến đây, anh ta dừng lại giây lát, sau đó mỉm cười nói:
Hay anh người yêu mới của cô là người Bắc Kinh?
Người có mắt đều nhìn ra được Ôn Huyền đang bày ra bậc thang đẩy Lữ Đào xuống nước.
Dù sao cô cũng là một ngôi sao hàng đầu, hiện tại còn là đại sứ hình tượng cho Hiệp hội Bảo hộ Động vật quốc gia, nếu đối phương biết điều thì kiểu gì cũng phải nể mặt đôi ba phần.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.