• 1,169

Chương 331: Cưới yêu tinh về nhà


Đầu cô cứ cọ cọ vào ngực anh, cuối cùng vùi mặt vào cổ anh, hết hôn rồi lại cắn, hệt như một con thú nhỏ.

Lục Kiêu sắ8p không đỡ nổi nỗi nhớ và sự nhiệt tình của cô rồi, nhưng anh không muốn ngăn cản cô, để mặc cho cô
hành
mình.
Chỉ đơn giản là để cưới yêu tinh ấy về, để cô sinh con cho anh, yêu thương chiều chuộng cổ cả đời này.
Đến khi lên tiếng, Lục Kiêu nhìn cô, chậm rãi nói:
Lần này anh về là để chịu trách nhiệm với một vài người và một vài chuyện. Lúc trước anh làm không tốt, bây giờ thượng để bắt anh về để chịu trách nhiệm.

Ôn Huyền tưởng phải rấ6t lâu nữa mới có thể gặp lại anh, ai ngờ lại được gặp bất ngờ như thế này, trong lòng cô vui sướng khỏi bàn.
Giọng n5ói của cô vẫn hơi khàn, nhưng lại hết sức mềm mại:
Sao anh lại về, chẳng phải bên đó bận lắm sao?

Lục Kiêu đang tựa vào đầu giường, nghe cô hỏi vậy, ánh mắt của anh trở nên thâm sâu.
Anh cụp mắt xuống, liếc qua bộ phận nào đó trên người cô, sau đó nói một cách chậm rãi và nghiêm túc:
Bên đó đám Cát Trác lo rồi, anh về là vì có chuyện quan trọng hơn.

Đại Đội trưởng Lục luôn một lòng một dạ hy sinh vì người khác này, rốt cuộc điều gì đã khiến anh phải âm thầm trở về như thế?
Lục Kiêu dựa vào đầu giường, Ôn Huyền thì ngả vào lòng anh, mái tóc mềm mại rủ xuống, dù lộn xộn nhưng vẫn toát lên vẻ xinh đẹp.

Hử? Là chuyện gì?

Trong đôi mắt mềm mại và sáng ngời của Ôn Huyền chỉ toàn hình bóng anh.
Trước kia anh từng làm chuyện xấu gì sao? Sao cô càng nghe càng chẳng hiểu gì vậy?

Ôn Huyền, có phải gần đây em hay buồn ngủ lắm phải không?

Thẩm Mộc nói, người vợ mà anh tìm sẽ là một cô gái ngoan ngoãn, hoặc là tiểu thư khuê các thông tình đạt lý, nhưng anh lại tìm một yêu tinh biết hút hồn người khác.
Anh trở về để làm gì đây?
Lục Kiêu giơ tay lên, day nhẹ vị trí giữa lông mày của cô, nơi đó xanh xám, chắc là do gần đây không được nghỉ ngơi tử tế.
Anh xoa quá thoải mái khiến Ôn Huyền không khỏi ngáp một cái, nhắm hờ mắt tựa vào ngực anh. Tay cô ôm chặt anh, gật đầu nói mơ hồ:
Gần đây em buồn ngủ thật, ngủ kiểu gì cũng thấy không đủ.

Ánh đèn mờ ảo tôn lên làn da trắng mịn của cô, đôi mắt quyến rũ ngập nước nhìn anh, đâu đâu cũng tỏa ra sự mê hoặc trí mạng.
Đôi mắt của Lục Kiêu càng thêm nóng rực, yết hầu gợi cảm cũng trượt một cái.
Cơ 3mà anh có khống chế được bản thân hay không lại là một chuyện khác.
Vậy nên, khi Ôn Huyền mặt đỏ môi đỏ, thở hổn hển9 nằm trong lòng anh, đồng thời giữ chặt bàn tay đang với vào áo anh, cô mới chịu ngoan ngoãn.
Anh muốn bảo vệ tính mạng và tài sản của nhân dân, mà cô cũng là nhân dân.
Không chỉ như thế, có thể trong bụng cô còn có một sinh mạng nữa, vậy nên cô mới là đối tượng bảo vệ trọng điểm của anh.
Ôn Huyền:
?

Một vài người, một vài chuyện?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.