Chương 334: Không phải giống, bạn gái của tôi chính là ôn huyền
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 636 chữ
- 2022-02-06 11:49:46
Thực ra anh tiếp xúc với Thẩm Mộc, một là bởi vì bản lĩnh của Thẩm Mộc rất khá, năm đó cũng là một hạt giống tốt, thứ hai là bởi vì anh ấy8 trong tình trọng nghĩa.
Tuy rằng trong anh ấy ngả ngớn không đứng đắn thế thôi, trên thực tế lại rất trọng tình cảm.
Cơ 3mà chuyện yêu đương của anh ấy thì Lục Kiêu lại không hiểu lắm.
Nghe thấy cậu ấy, Thẩm Mộc hơi sửng sốt, sau đó bỏ điếu thuốc ra khỏi miệng, kinh ngạc cười nói:
Không phải chứ? Cậu tìm một cô bạn gái giống Ôn Huyền á? Thật hay đùa vậy? Nếu thế thì cũng được đó, Ôn Huyền
là người tình trong mơ của biết bao thằng đàn ông, là bông hồng xinh đẹp trong tim.
Thấy Lục Kiêu nhắc tới Ôn Huyền, theo bản năng, Thẩm Mộc nghĩ tới phương diện này.
Thấy anh đi ra ngoài, Thẩm Mộc nhếch môi, như cười như không.
Anh ấy liếc nhìn về phía cửa:
Được đấy nhỉ, vừa về là lập tức chạy tới đây, xem ra là để tâm thật rồi. Tôi tò mò lắm nhé, rốt cuộc chị dâu là kiểu con gái thế nào mà có thể làm cậu chết mê chết mệt như thế.
Dù sao thì, cũng không phải chưa từng có cô gái nào theo đuổi Lục Kiêu.
Trước kia anh từng gặp bạn gái của anh ấy rồi, ừm, chỉ có điều mỗ9i lần gặp lại là một gương mặt khác thôi.
Ôn Huyền vào phòng tắm thay đồ, Lục Kiêu thì chỉnh sửa lại cổ áo, sau đó mới đi ra ngoà6i.
Khi anh ra khỏi phòng thì thấy Thẩm Mộc đang đứng châm lửa hút thuốc trong sân. Anh ấy dựa vào cây cột được sơn đỏ trên hành l5ang, ngón tay kẹp điếu thuốc, đang đủng đỉnh nhả khói.
Lục Kiêu liếc nhìn anh ấy, cũng không định giấu giếm, dù sao lát nữa Ôn Huyền đi ra là anh ấy cũng nhìn thấy thôi.
Thế là anh thản nhiên nói một câu:
Cậu biết Ôn Huyền chứ?
Trước kia anh cũng từng nghe nói tới cô, dù sao cô cũng nổi tiếng mà, chỉ là anh không quan tâm lắm thôi.
Thời đại học, trong khối có một cô gái khá xinh đẹp, nói là nữ thần cũng không quá, ngay cả Thẩm Mộc cũng thích, nhưng tiếc là cô gái đó lại thích Lục Kiêu.
Chỉ có điều, Lục Kiêu không chỉ có bề ngoài lạnh lùng, mà còn là một tảng băng đích thực, ngay cả nội tâm cũng y chang, không phải ai cũng có thể làm tan chảy được.
Vậy nên lần này thấy anh ngóng chờ như thế, Thẩm Mộc càng nghi hoặc hơn.
Lục Kiêu nhắc tới Ôn Huyền, chả lẽ Ôn Huyền lại có thể trở thành bạn gái của anh hả?
Lục Kiêu nghe vậy, đôi mắt lạnh lùng híp lại, trên người toát ra hơi lạnh làm người khác run rẩy.
Cánh môi anh khẽ mở:
Nói thế thì cô ấy cũng là người tình trong mơ, là bông hồng xinh đẹp trong tim cậu à?
Vừa nói, anh vừa nhìn chằm chằm vào Thẩm Mộc.
Thẩm Mộc không để ý nhiều đến thế, anh ta cười nói:
Đương nhiên rồi, hồi đại học tôi thích cô ấy lắm, trên tường dán toàn poster của cô ấy.
Nói đến đây, Thẩm Mộc không nhịn được bật cười:
Năm đó tôi thường xuyên nhắc tới cô ấy với cậu, cậu thì chẳng thèm quan tâm. Bây giờ thì sượng mặt chưa, còn kiếm một cô bạn gái giống cô ấy nữa chứ!
Nhưng anh ấy vẫn rất tò mò, Ôn Huyền là độc nhất vô nhị, ai có thể giống cô được chứ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.