Chương 368: Cùng anh trở về cuộc sống nguyên thủy
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 579 chữ
- 2022-02-06 11:50:45
Thực sự là quay phim rất mệt, còn thường xuyên phải đảo giờ giấc ngày và đêm.
Hiện tại cô vẫn đang lo lắng chuyện của em họ, trong l8òng hết sức khó chịu.
Ôn Huyền khoác chiếc áo màu xanh bộ đội, vừa vào đã xuýt xoa một tiếng.
Đạo diễn, được đó nhỉ. Cổ phiếu ông mua lên giá à? Sao hôm nay lại hào phóng như thế?
Chuyện đó cũng chẳng lâu lắm đâu, bở5i vì cũng sắp cuối năm rồi.
Đến lúc đó, không biết nhà nước có cử người tới bảo vệ cô không.
Ôn Huyền gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Kể từ khi yêu Lục Kiêu, rất nhiều quan điểm sống của cô đã thay đổi.
Giây tiếp theo, Lý Tầm chớp mắt nói với cô:
Thì ra cô quen biết với Tổng Giám đốc của Tập đoàn Năng Lượng mới Lý Thị ở Bắc Kinh à?
Nghe vậy, Ôn Huyền nhíu mày lại.
hàng cao cấp hàng đầu Bắc Kinh.
Đủ sắc đủ vị, khiến mọi người ngạc nhiên không thôi.
Thần tài, cô cầm lấy đi. Suất xịn nhất này là của cô đấy.
Ôn Huyền nghệt mặt ra.
Cô không thiếu tiền, chỉ muốn làm một số chuyện có ý nghĩa hơn thôi.
Mặc dù thành thị rất phồn hoa, nhưng giữa người và người thường xuyên đấu đá lẫn nhau. Cứ nghĩ tới những lúc đó là cô lại hoài niệm sự yên bình ở Khả Khả Tây Lý.
Ai?!
Sao nghe tên công ty này quen tại thế nhỉ?
Chị Linh vỗ vai trấn an cô:
Không sao, lần này chị không ép em nữa. Quay xong bộ này thì em cứ nghỉ ngơi đi,3 thỉnh thoảng làm đại diện cho vài thương hiệu là được.
Nói đến đây, dường như nhớ tới điều gì đó, chị ấy bổ sung thêm một câu:
C9huyện duy nhất lúc này chính là em đang là đại sứ hình tượng cho Hiệp hội Bảo hộ Động vật Quốc gia, năm sau sẽ phải tham dự vào hoạt
động do Tổ chức Bảo hộ Động vật Quốc tế khởi xướng, ra nước ngoài tham gia bảo vệ động vật.
Chị Linh cũng trêu chọc Lý Tầm.
Lý Tầm cười toét miệng. Ông ấy xua tay, bưng một suất cơm ngon nhất lên, đưa cho Ôn Huyền.
Không biết sau này cô có cơ hội mua một căn nhà ở đó, sống một cuộc sống êm đềm không tranh đua với đời hay không.
Đương nhiên cũng phải có cả anh nữa.
Quay về một cuộc sống nguyên thủy nhất, giản dị nhất.
Buổi trưa, đến giờ ăn cơm, nhân viên trong đoàn làm phim tụ tập lại một chỗ cùng ăn cơm. Kết quả bọn họ lại phát hiện ra cơm hôm nay không phải cơm hộp bình thường, mà là các món ăn nổi tiếng của một nhà
Đúng lúc này, một người phụ nữ và trợ lý của cô ta chậm rãi đi tới:
Không hổ là sao hạng , không chỉ mê hoặc anh tôi và cậu Hai nhà họ Hoắc, mà còn đeo bám được Tổng Giám đốc của công ty nhà người ta. Cho nên
người ta mới vì cô mà đầu tư tám triệu phí tuyên truyền cho đoàn làm phim, đúng là khiến tôi bội phục vì không có cái tài quyến rũ đàn ông như thế.
Nói với cái giọng điệu quái gở ấy, ai cũng nghe ra được ẩn ý trong đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.