• 4,030

Chương 491: Cô vợ xinh đẹp đón chồng về (1)


Người ngồi đằng sau là cậu thanh niên mà Lục Kiêu cử từ Bắc Kinh tới đây hỗ trợ, vậy nên cũng biết rõ mọi chuyện.

Thấy Lục K8iêu không có ý định ngăn cản, cậu ấy họ một tiếng rồi nói:
Người anh em, đó là bởi vì người của cấp trên đã gọi điện thoại tới.
<3br>

Cái gì?
Nghe vậy, Cát Trác vô cùng chấn động.
Ai ngờ, cậu thanh niên kia nở nụ cười, nói:
Còn liên lạc kiểu gì nữa? Đội trưởng Lục và cấp trên là người nh6à chứ sao.

Cát Trắc nghe câu ấy mà thộn mặt ra, chỉ cảm thấy không thể tin được.
Gián điệp mà Lục Kiêu gài vào bên cạnh gã đàn ông họ Ngô cũng thành công gặp được Lý Đình Trạch.
Gián điệp nói với anh, hiện tại Lý Đình Trạch vẫn đang trắng trợn tìm kiếm tung tích của người kia cũng như thông tin về văn vật. Nếu thế thì thuận nước dong thuyền sẽ là cách hay nhất.

Vâng!

Sau khi hợp tác với cảnh sát, hai bên bí mật phối hợp với nhau, tiến hành
kéo lưới
.
Lúc này chỉ cần chờ gián điệp thu thập một vài bí mật của Lý Đình Trạch nữa thôi, nhất là về vụ án mạng ở miền Tây.
Rốt cuộc ai là kẻ giết người? Chỉ cần nắm giữ đầy đủ chứng cứ là sẽ khiến hắn phải đền tội.
Lúc cầm điện thoại lên xem, anh mới phát hiện ra Ôn Huyền đã gửi tin nhắn cho mình từ lâu rồi.
Ôn Huyền hỏi anh: [Chồng yêu ơi, bao giờ anh về?
Tầm một hai tiếng sau đó, cô lại nhắn tiếp: [Anh yêu, em làm thức ăn ngon cho anh rồi đấy, chờ anh về nữa thôi.]
Đọc tin nhắn ấy, Lục Kiêu bất giác nở nụ cười.
Chuyện, chuyện này là thật sao?
Anh ấy hỏi tiếp:
Sao lại li9ên lạc được?

Chết mất thôi!
Lục Kiêu b5ình tĩnh nhìn anh ấy:
Làm gì đấy? Bước tiếp theo là kéo lưới rồi, chuẩn bị sẵn sàng đi. Người mà các cậu bắt đi đang ở đâu?

Cậu thanh niên ngồi ở hàng ghế sau nói:
Đội trưởng Lục cứ yên tâm đi, hắn đang bị nhốt ở chỗ ở của em rồi. Em đã trói hắn lại, bây giờ về thì sẽ tiện thể kiếm chút thức ăn cho hắn.

Lục Kiêu
m
một tiếng:
Hiện tại cũng không có cách nào khác. Đợi đến khi mọi chuyện kết thúc rồi hãy thả hẳn đi, đừng để hắn làm hỏng chuyện hoặc là mất mạng.

Tất cả đã sẵn sàng, chỉ còn chờ tin nữa thôi.
Hôm ấy lo liệu xong chuyện bên này, đến chiều Lục Kiêu mới về.
Nếu để người khác nhìn thấy anh cười như vậy, nhất định bọn họ sẽ phải trợn tròn mắt.
Đã ai thấy đại đội trưởng lạnh lùng nghiêm túc này cười... ngọt ngào như thế bao giờ?
Thật ra, đó không chỉ là ngọt ngào, mà còn có thể nói là hạnh phúc.

Trong cái nhìn của Lục Kiêu, cô như vậy giống hệt một cô vợ nhỏ ngày ngày chờ chồng về nhà, khiến anh có cảm giác có một gia đình, có nơi để trở về.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.