• 4,030

Chương 560: Giây phút ngưng đọng (2)


Không biết lần sau tới đây sẽ là lúc nào, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ rất lâu, rất lâu.

Vậy nên, anh không muốn trong cô c8ó bất cứ một tiếc nuối nào.

Ôn Huyền say sưa trong khung cảnh này, cứ ngơ ngác ngắm nhìn, không dời mắt đi được.
Giây phút ấy, những bức ảnh đầy nghệ thuật được lưu lại.
Cũng không thể thiếu phần chụp ảnh chung của hai người được.
Bức ảnh cuối cùng được chụp bằng chế độ time lapse, đây cũng là yêu cầu của Ôn Huyền,
Bây giờ, hai người đã thấu hiểu về nhau rồi.
Cô giống một cô gái vô lo vô nghĩ, đưa áo khoác cho anh rồi bước lên
Tấm Gương Mặt Trời
.
Cả đất trời nhuốm đượm màu đỏ cam, những tia nắng vàng xuyên qua tầng mây, chiếu vào Tấm Gương Mặt Trời. Chiếc váy đỏ của cô như hòa vào đó, đẹp như người vừa bước ra từ trong tranh.
Bọn họ cầm tay nhau, bước về phía vùng sáng màu vàng ở phía sau tầng mây, như đang đuổi theo vầng mặt trời đang lặn.
Cuối cùng, trong ống kính, người đàn ông cầm tay cô gái, một bóng lưng màu đen cao lớn, một bóng lưng mảnh khảnh đỏ như hoa hồng, đi kề sát bên nhau.
Bọn họ đón ánh hoàng hôn phía xa xa, ánh sáng bao phủ lấy bọn họ, hai người nắm tay nhau. Hình ảnh dừng lại ở khoảnh khắc ấy, như đang báo hiệu rằng bọn họ sẽ cùng nhau đi đến suốt cuộc đời, bất kể con đường phía trước có gian nan hiểm trở hay không.
Lục Kiêu nhìn chăm chú vào hình ảnh ấy, giơ máy ảnh lên và ấn vào màn trập.
Chiếc váy của Ôn Huyền tung bay, cô ngoài đầu lại cười với anh.
Cô nhìn ra phía xa xa, những tia nắng vàng phủ lên sườn mặt cô.
Hôm nay cô3 mặc một chiếc váy liền thân màu đỏ theo phong cách cổ điển, bên ngoài là chiếc áo khoác, bên dưới chiếc váy là một đôi bốt đen cao cổ.
Đến khi nhìn về phía Lục Kiêu, cô nói với anh:
Lục Kiêu, chụp cho em một kiểu ảnh đi.

Nghe vậy, Lục Kiêu nở nụ cười.
Anh đã quen với sở thích chụp ảnh của cô rồi. Lần này, anh lấy chiếc máy ảnh trong túi ra, nói với cô:
Đi thôi, anh đã chuẩn bị hết rồi.
5 Ôn Huyền cười vui vẻ ngọt ngào, đôi môi đỏ mọng, hàm răng trắng bóng.
Lần đầu tiên tới Thanh Hải, trước khi đi, cô cũng bảo Lục Kiêu chụp ảnh cho cô trong biển hoa Galsang.


Máy bay lướt qua bầu trời, để lại một đường vòng cung màu trắng.

Sau khi về đến Bắc Kinh, Ôn Huyền vội vàng tới Hiệp hội Bảo hộ Động vật Quốc gia, chuẩn bị những thứ cần thiết để tham gia cuộc giao lưu quốc tế.

Ôn Huyền hỏi Lục Kiêu sao anh cũng về theo, anh chỉ nói là cấp trên liên lạc sắp xếp nhiệm vụ cho anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.