• 4,027

Chương 579


Bọn họ trở thành đồng lõa của đao phủ, vô hình trung làm tổn thương một người.

Đối với rất nhiều người thời nay, tổn thương về mặt tinh t8hần còn nghiêm trọng hơn tổn thương về mặt thể xác.
Lúc này, Hứa Văn Bân lạnh lùng nhìn chòng chọc vào cô:
Bây giờ tôi không lấy được bằng tốt nghiệp, không thể thuận lợi ra trường, mặt mày bị hủy hoại, bạn gái cũng chia tay với tôi, cô hài lòng rồi chứ?

Lý Tại Quân nghe hắn nói mà còn tưởng là tại mình có vấn đề.
Lại là Hứa Văn Bân! Sao hắn còn có mặt mũi xuất hiện trước mặt cô hả?!
Nhưng vừa bước lên là Hứa Văn Bân đã chặn đường cô.
Thế nên chị dâu cô nói là tan học sẽ đợi cô ở bên ngoài.
Lần này, trên đường từ ký túc xá đi ra ngoài, có không ít sinh viên nhìn thấy cô. Mặc dù bọn họ vẫn khá chú ý, nhưng không còn dè bỉu như trước nữa, ngược lại còn cười với cô.
Nhưng đã gây ra tổn thương rồi thì không thể bù đắp lại được nữa. Điều duy nhất mà b3ọn họ có thể làm được là dùng lý trí để đối mặt với chuyện này, không vội vàng đưa ra kết luận nếu gặp phải chuyện tương tự một lần nữa.
Nếu không, lỡ như người tiếp theo gặp phải chuyện này là chính mình thì sao?
Chạng vạng tối, Lý Tại Quân đeo khẩu trang và ba lô ra ngo6ài.
Lý Tại Quân ra ngoài hơi muộn, ngoài cổng trường hơi tối.
Hứa Văn Bân đeo khẩu trang, che đi quá nửa khuôn mặt. Nhưng ngay cả như thế, cô vẫn nhận ra hằn ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Sắc mặt của Lý Tại Quân hơi thay đổi, cô gằn giọng nói hai chữ
Cút đi.

Dứt lời, cô định đi vòng qua.
Nhưng cũng chẳng có gì phải để bụng, cô sắp tốt nghiệp rồi, chuẩn bị nộp hồ sơ vào một vài công ty lớn, hướng tới tương lai và tiền đồ của mình, đầu có thời gian để ý tới người khác.
Nhưng Lý Tại Quân không lường được rằng lúc vừa ra khỏi trường, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt cô.
Lý Tại Quân cúi đầu đi ngang qua, vẻ mặt vô cảm.
Cô không thể tha thứ cho bất cứ ai cả. Dù sao, kim không đâm vào người bọn họ, bọn họ sẽ không bao giờ cảm nhận được nỗi đau đó.
Chị dâu tới đón cô.
Ban ngày, sau khi Thẩm Mộc giải quyết mọi chuyện, cô không cho chị dâu tới nữa. Dù sao chị ấy cũng là ng5ôi sao nổi tiếng, bị người ta nhận ra sẽ không hay.
Cô cười lạnh một tiếng, hỏi ngược lại:
Có phải anh bị thần kinh không hả? Đó chẳng phải là do anh tự rước lấy sao? Liên quan gì tới tôi? Tôi không bắt anh đi bóc lịch đã là nể mặt anh lắm rồi.



Cô hại tôi ra nông nỗi này, chẳng thà tổng tôi vào tù cho xong chuyện, người nhà tôi cũng đỡ phải giục tôi kiếm tiền chữa bệnh cho bố tôi! Tôi thành thế này rồi, ai thèm thuê tôi nữa?!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.