• 4,027

Chương 620: Tình huống bất ngờ (3)


Vừa rồi người phụ nữ kia giúp cô, bị thương vì cô.

Anh hiểu con người Ôn Huyền, cô không muốn mắc nợ bất cứ ai, cho dù người đó có 8ý đồ xấu.

Nếu không cho cô đi, cô sẽ còn canh cánh trong lòng, luôn cảm thấy mắc nợ Nguyễn Nhất Nhất.
Theo lý mà nói, đó không giống hành động của một tình địch chút nào.
Đã là tình địch thực sự, người ta phải mong cô càng thảm càng tốt chứ.
Tuy Lục Kiêu đã đồng ý cho Ôn Huyền đi, nhưng anh vẫn không thả lỏng cảnh giác, vẫn luôn dõi theo bọn họ.
Cô nghĩ, để cô ta bị thương, chẳng thà mình bị thương còn hơn.
Ôn Huyền cầm ngón tay Nguyễn Nhất Nhất. Ngón tay cô ta thon dài, trắng ngần rất đẹp.
Nhìn cảnh ấy, đôi mắt của Nguyễn Nhất Nhất trở nên sâu hơn, như thể cảm thấy bị thương cũng không có gì là không tốt.
Nguyễn Nhật Nhất không biết phải nói gì.
Nói thì hung dữ là vậy, nhưng động tác của Ôn Huyền vẫn khá nhẹ nhàng.
Dù sao cô cũng nhìn thấy mu bàn tay của Nguyễn Nhất Nhất bị mất một mảng thịt lớn chúng bằng ngón cái. Máu tươi đang chảy ra, khiến Ôn Huyền nhìn mà bất giác nín thở, trong lòng cảm thấy không thoải mái.

Ngu xuẩn.

Ôn Huyền nói ra hai chữ ấy mà không khách khí chút nào.
Nói thật, cô cũng chẳng muốn Nguyễn Nhất Nhất giúp mình. Cô coi cô ta là tình địch, làm thế thì thành cái gì đây?
Nguyễn Nhất Nhất ngồi đó nhìn cô, mỉm cười nói:
Cô không sao là được rồi.


Bớt bớt đi! Chắc cô muốn ra vẻ ta đây là người tốt trước mặt Lục Kiêu, để anh ấy cảm thấy cô lương thiện tốt bụng, còn tôi thì hấp tấp chủ quan chứ gì!

Nói xong, Ôn Huyền hừ một tiếng, sau đó ngồi xuống bên cạnh cô ta, kẹp miếng bông đã thấm dung dịch sát trùng rồi đưa cho cô ta.
Ôn Huyền biết Lục Ki3ều đang lo lắng điều gì, cô vỗ nhẹ vào vai anh, dịu dàng nói:
Yên tâm đi.

Nói đoạn, cô nhìn thoáng qua con hải cẩu đang chờ sinh9, sau đó xoay người đi theo Nguyễn Nhất Nhất. Lỗi là do cô bất cẩn, không chú ý kỹ càng.
Mặc dù Ôn Huyền đoán mục đích của Nguyễn 6Nhất Nhất không đơn giản, nhưng trong thời khắc nguy hiểm, cô ta lại cứu cô theo bản năng, thậm chí còn bị thương vì cô, đó là điều mà cô 5không thể ngờ tới.
Nguyễn Nhất Nhất đang ngồi trong khoang tàu, lấy hộp thuốc ra chuẩn bị sát trùng cho mình.
May mà hải cẩu chỉ cần vào mu bàn tay, mất tí da tí thịt, chứ cắn vào ngón tay thì mất ngón tay luôn rồi.
Một tay cô ta bị thương, chỉ có thể sát trùng bằng một tay nên không tiện. Trong lúc cô ta đang loay hoay vặn chai thuốc sát trùng ra, một bàn tay bỗng cướp chai thuốc đi.
Nhưng so với chuyện đó, cô ta quan tâm tới suy nghĩ của Ôn Huyền lúc này hơn, bởi vì cô ta thấy khuôn mặt của Ôn Huyền hơi căng cứng.

Nguyễn Nhất Nhất nhỏ giọng hỏi:
Cô đang nghĩ gì vậy?


Ôn Huyền mím môi không nói gì.

Cô tiếp tục bôi thuốc cho cô ta, cuối cùng dí mạnh tăm bông vào phần bị thương nặng của cô ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.