Chương 840: Sự lựa chọn khó khăn của đội trưởng lục
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 616 chữ
- 2022-02-19 04:06:36
Nghe anh nói vậy, bác sĩ suýt thì quên mất mình định nói gì.
Đến khi phản ứng lại, ông ấy nói:
Anh cứ yên tâm đ8i, hiện tại chưa tới mức ấy, cả mẹ và con đều bình an.
Bác sĩ trấn an anh vài câu rồi tiếp tục trình bày tình 3huống:
Chẳng qua lúc này vợ anh đang gặp một vài khó khăn trong quá trình sinh sản, anh xem gia đình mình vẫn kiên trì9 sinh tự nhiên hay chuyển sang sinh mổ?
Nhìn thấy thông tin hiển thị trên màn hình, sắc mặt anh trở nên phức tạp.
Thế nhưng, anh vẫn đi tới cuối hành lang nghe điện thoại.
Những người gọi vào số điện thoại này của anh đều là cấp trên của anh, đa phần toàn là những thông tin mật, không thể tiết lộ được.
Cánh cửa lại đóng lại, Lục Kiêu lo lắng chờ đợi. Lúc này, ông bà Lục cũng lo lắng chạy tới. Cả gia đình ở bên ngoài, vừa căng thẳng, vừa lo âu, lại kích động.
Lục Kiêu gọi điện thoại cho Ôn Dục bảo cậu tới, dù sao cậu cũng sắp được lên chức cậu rồi, chắc chắn Ôn Huyền cũng hy vọng nhìn thấy cậu vào lúc này. Thời gian trôi qua, cánh cửa phòng sinh như vách ngăn giữa hai thế giới.
Trong lúc Lục Kiêu đang sốt ruột chờ đợi, đi qua đi lại trong hành lang, anh bỗng nhận được một cuộc điện thoại.
Thực ra hai cách sinh này đều không ảnh hưởng gì tới đứa trẻ, sinh mổ 6thì sản phụ sẽ được tiêm thuốc tê, sẽ bớt vất vả hơn một chút.
Lục Kiêu không hề do dự, nói ngay:
Sinh mổ! Chỉ5 cần cô ấy bình an và bớt đau đớn thì thế nào cũng được.
Huống chi lúc trước anh đã tìm hiểu các kiến thức liên quan và xin tư vấn rồi. Vóc dáng của Ôn Huyền hơi gầy, mang thai đôi rất vất vả với cô, lại còn khó sinh nữa. Vậy nên, để phòng trường hợp bất trắc, sinh mổ là lựa chọn tốt nhất.
Bác sĩ bảo anh ký tên rồi vội vàng quay lại phòng sinh.
Nhưng lúc này sẽ có chuyện gì đây?
Lục Kiêu bắt máy, không biết người ở đầu bên kia nói gì, sắc mặt anh tối đi vài phần.
Cuối cùng, người trong điện thoại hạ thấp giọng:
Nhiệm vụ này rất quan trọng, nhất định phải xử lý tốt!
Lục Kiêu:
...
Lần đầu tiên, anh không nhận lệnh ngay lập tức.
Ánh đèn trong hành lang tối đi nhiều, bóng dáng cao lớn của anh nửa sáng nửa tối, không nhìn thấy rõ biểu cảm của anh lúc này. Thứ duy nhất có thể nhìn thấy rõ là nắm đấm đang siết chặt của anh.
Đội trưởng Lục, anh còn vấn đề gì sao?
Thấy anh không đáp, người ở đầu bên kia hỏi.
Lục Kiêu hít sâu một hơi, nhìn về phía cuối hành lang. Vợ anh đang nằm trên bàn mổ, vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm, sắp sinh hai đứa con của anh.
Trông cô lúc nào cũng kiên cường, nhưng trên thực tế lại rất yếu ớt, chỉ anh mới biết sự bất lực của cô.
Lúc này, cô đang rất cần anh, vậy mà anh lại có nhiệm vụ. Cấp trên yêu cầu anh phải đi ngay. Lục Kiêu siết chặt nắm đấm, nỗi lòng chua xót, sinh ra cảm giác áy náy khôn xiết. Cuối cùng, cổ họng anh chuyển động, mở miệng nói:
Tôi biết rồi, nhưng cho tôi ba mươi phút có được không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.