• 1,170

Chương 899: Chị, khó chịu


Ôn Dục nhíu mày chặt hơn nữa.

Ai là chị cậu!
Vì sao cậu lại chú ý tới người đàn ông ấy? Bởi vì hắn ta chính là người dây dưa với Nguyễn Nhất Nhất ban nãy. Hắn ta đang định làm gì?
Bỏ thuốc vào đồ uống ư?
Một người đàn ông mặc quần áo của nhân viên pha chế rượu đang bưng một cái khay.
Bên cạnh anh ta là một người mặc chiếc áo sơ mi màu lam, cổ áo xốc xếch, trông thì cũng ra gì đó. Nhưng lúc này, hắn ta đang cầm một ly nước uống, đầu ngón tay chuyển động, một loại bột màu trắng tuôn ra từ bọc giấy trên đầu ngón tay hắn ta, rơi vào trong ly nước uống ấy.
Tất cả đều rất bình thường, không có gì khác thường cả.
Nhưng lúc này, Ôn Dục chú ý tới một người ở cách đó không xa.

A!

Ôn Dục cắn răng, đứng lên hòa vào đám đông,
Ở cái nơi như thế này, xung quanh cô bu đầy đàn ông như thế, đêm nay cô sẽ đi đâu? Cậu không khống chế được bản thân, bắt đầu tưởng tượng ra một hình ảnh: Nguyễn Nhất Nhất uống say mèm, không đứng vững nổi. Một người đàn ông ôm eo cô, đưa cô vào khách sạn, Những tiết mục như thể thường xuyên xuất hiện trong mấy quán bar, nhưng chỉ cần tưởng tượng người đó là cô, cậu lập tức tái mặt, đôi mắt cũng đen kịt lại.
Cậu đứng trong một góc khuất, tìm kiếm hình bóng của cô, muốn xem cô đang làm gì, đồng thời phòng bị bầy sói xung quanh cô.
Bọn họ đứng sau gọi với lại, nhưng cậu không hề dừng chân lại. Không ai biết cậu đang n9ghĩ gì, chỉ có thể nhìn ra được rằng sắc mặt của cậu không tốt chút nào, có vẻ rất tức giận.
Trên thực tế, đó chính là sự thật.
Sao người phụ nữ đó lại nói lung tung vậy cơ chứ!

Ôi dào, có gì đâu mà phải giấ8u giếm. Mau cho tôi WeChat của chị cậu, giới thiệu chị ấy cho bọn tôi đi?
Bọn họ nói đến đây là cuộc đối thoại không diễn ra nổi nữa. Ôn Dục đẩy mấ3y người kia ra, đứng lên rời khỏi đó.
Ơ, Ôn Dục...

Mặc 6dù cậu không nói gì, nhưng trên mặt viết rõ hai chữ
tức giận
. Dựa vào đâu mà cô lại nói cậu là em trai cô? Đã được cậu đồng ý chưa? Chẳng lẽ trong5 cái nhìn của cô, cậu chỉ là một đứa em trai chưa trưởng thành sao?
Lại còn tự ý nhận thanh toán cho bọn họ nữa chứ...
Hắn ta lắc lắc ly nước, cuối cùng chất bột bị hòa tan, không còn dấu vết gì cả.
Khóe môi hắn ta nhếch lên một nụ cười quỷ quyệt.
Rốt cuộc cậu cũng nhìn thấy cô.
Cô quay về vị trí lúc đầu, ngồi chung với Giang Thành và rất nhiều người khác. Giang Thành liếc nhìn đồng hồ, chắc cũng thấy muộn rồi nên anh ta đứng lên định rời đi. Nguyễn Nhất Nhất thì vẫn ngồi ở đó, nghe người khác nói chuyện với mình.
Đứng trong góc khuất, Ôn Dục nhìn thấy cảnh ấy, ánh mắt dần dần thay đổi.
Cả người cầu toát ra hơi thở lạnh lẽo.
Sau khi làm xong hành động ấy, người đàn ông đó vỗ vai tên pha chế rượu, bảo hắn đi làm chuyện gì đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.