• 4,038

Chương 931: Chị huyền ghen với con gái


Ông Lục đi làm thật.

Lục Kiều nhìn bố mình:
...

Nhưng hôm nay, bố anh lại bế cháu gái, đuổi đánh con gà mái kia.
Chưa 9hết, điều khiển Lục Kiều cạn lời nhất là đến tối, con gà mái bay nhảy kêu quang quác lúc ban ngày trực tiếp lên thằng bàn ăn, tr6ở thành món ăn cho mọi người.
Có một câu nói không sai chút nào: Cách một thế hệ thường sẽ th8ân thiết hơn.
Lúc nhỏ anh mà làm ra chuyện như vậy thì chắc chắn sẽ không nên tiếng nào, còn sợ bị bố phát hiện ra, nếu 3không thì ông nhất định sẽ đuổi đánh anh.
Chẳng dễ gì đợi được đến khi Lục Kiêu trở về, Ôn Huyền đang định thở phào nhẹ nhõm thì lại được chứng kiến một cảnh tượng.
Cô tưởng rằng nhìn thấy Lục Kiều về, Lục Tiểu Hoa sẽ phấn khởi nhào tới, ai ngờ khi Lục Kiêu mở cửa vào nhà, cô bé chỉ đứng yên ở đó.
Cứ đi tìm ông nội chống lưng cho thì ai mà đỡ được?
Nhưng cũng phải nói rằng về mặt bản chất, Lục Tiểu Hoa vừa lương thiện vừa ngây thơ, còn rất quan tâm tới anh nữa, ngay cả Ôn Huyền còn phải ghen.
Ví dụ như lúc cô bé bốn tuổi, có một lần Lục Kiêu đi chấp hành nhiệm vụ hơn nửa tháng chưa về.
Lúc ấy anh đi trong đêm, sau khi tỉnh dậy, hai đứa trẻ khóc lóc hành hạ Ôn Huyền một hồi, nhất là Lục Tiểu Hoa.
Lục Tiểu Hoa ngồi trong lòng ông nội, buộc hai bím tóc đáng yêu, đôi mắt to tròn ngập nước5, mũi miệng nhỏ xinh, cực kỳ giống vợ anh. Cô bé đang cầm một cái đùi gà lớn, ăn ngon lành, miệng bóng loáng.
Con trai Lục Thời cũng cầm một cái đùi gà, ăn rất thỏa mãn. Lục Kiêu nhìn cảnh tượng ấy:
...
Khu nghỉ dưỡng ở nông thôn nhộn nhịp và rất bình dị, nhưng Lục Kiêu chỉ ở đó vài ngày là phải trở về. Lý do là vì anh sợ Lục Tiểu Hoa ở với ông nội mãi thì sẽ bị nuông chiều đến mức không biết trời cao đất dày gì nữa.
Con trai đã chạy lên rồi, nhưng cô bé vẫn đứng đó. Cô bé mặc bộ quần áo hình con gấu đáng yêu, hai bím tóc rũ xuống vai, nhìn Lục Kiều bằng ánh mắt đong đầy nước mắt, khàn giọng nói:
Bố đi mà không nói với người ta một tiếng, bố có nghĩ tới cảm nhận của con không?

Lục Kiêu:
...

Ôn Huyền:
...


Lục Kiêu thở dài nhận thua. Anh cất bước đi tới, muốn bể Lục Tiểu Hoa lên, nhưng cô bé lại hất tay anh ra, đỏ mắt nói:
Bố không biết con nhớ bố thế nào đâu! Con ghét bố!
Dứt lời, cô bé quay đầu chạy về phòng mình, sau đó đóng sầm cửa lại.

Ôn Huyền:
...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.