• 4,027

Chương 944


Sau một hồi im lặng, đằng sau vang lên tiếng nói của anh:
Có một người đàn ông dịu dàng giàu có, chín chắn chững chạc, cô có h8ứng thú không?


Hứa Vị Nhiên tiến về phía trước một bước, sau đó mới quay đầu lại, cười lạnh nói:
Anh cho rằng tôi th3ích tiên của anh ta à?
Trình Đông Nguyên:
D? Vậy tức là cô thích con người anh ta?

Cô vừa đi được mấy bước thì lại bị một cánh tay kéo ngược trở lại.

Hứa Vị Nhiên, cô điên rồi à?!

Một câu nói dễ khiến người ta ng9hĩ lệch lạc, nhưng lại không nói thẳng ra.
Hứa Vị Nhiên hít sâu một hơi, bất giác siết chặt bàn tay. Cô đã từ chối rõ 6ràng lắm rồi, nhưng anh vẫn tiến thêm bước nữa. Hứa Vị Nhiên nhìn màn mưa tầm tã bên ngoài, mở miệng nói:
Đã trong sạch thì k5hông cần nói ra vẫn trong sạch. Nếu anh quan tâm tới danh tiếng của mình như thế thì tôi không quấy rầy anh nữa.

Dứt lời, cô đi ra phía cửa, định đội mưa rời khỏi đây.

Này, cô...

Bóng dáng mảnh mai của Hứa Vị Nhiên đứng dưới ngọn đèn mờ ảo trước cửa. Cô nhìn theo bóng lưng anh, trong mắt hiện lên nét phức tạp.
Hứa Vị Nhiên hắt xì một tiếng, đi vào trong phòng tắm. Vốn dĩ bầu không khí giữa hai người đã có phần mập mờ rồi, sau một hồi dò hỏi, bây giờ càng thêm lúng túng. Tiếng nước vang lên trong phòng tắm, hòa vào tiếng mưa rào ngoài cửa sổ, rối loạn như nỗi lòng của anh.
Rốt cuộc Trình Đông Nguyên cũng phải thay đổi sắc mặt. Anh nhíu mày nhìn cô, lớn tiếng nói.
Mới mấy bước mà người cô đã ướt gần hết rồi. Trình Đông Nguyên kéo cô vào rồi đóng cửa lại.
Dứt lời, anh quay người đi, không nhìn cô nữa:
Đừng để bị cảm, đi tắm nước ấm đi. Cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không làm gì cố hết.

Nói xong, anh đi khỏi đó.
Mái tóc của Hứa Vị Nhiên đã ướt sũng, dính vào gò má trắng nõn của cô.
Bị anh kéo về, cô vẫn không nói gì, chật vật đứng ở đó.
Trình Đông Nguyên nhìn cô tái nhợt mặt mày, khoanh tay ôm lấy cơ thể, như một con thú nhỏ không nhà để về, khiến người ta đau lòng, cơn tức trong lòng anh dần dần tiêu tán.
Anh quay mặt đi, không nhịn được mắng nhỏ một tiếng, cuối cùng chỉ có thể nói trong sự bất đắc dĩ:
Xin lỗi, tôi không nên nói những lời đó với cô. Tôi không có ý gì khác, cô cũng đừng thấy áp lực. Tôi chỉ đùa thôi.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.