• 1,169

Chương 957


Nghe vậy, Tiêu Diệc Hàng liếc nhìn chiếc túi đen kia, im lặng giây lát rồi phun ra một câu:
Anh có thể không cần.


Hoắc Khải:
..??


8Anh nghệt mặt ra, không hiểu Tiêu Diệc Hàng nói là không cần cái gì. Hiển nhiên Tiêu Diệc Hàng cũng không có ý định giải thích, khởi động xe lại đi. 3
Hoắc Khải nhìn anh ta với vẻ mặt vi diệu:
Anh đừng có được nước lấn tới.
Tiêu Diệc Hàng không nhìn anh:
Ai muốn được nước lấn tới h9ả?

Hoắc Khải:
...

Mối quan hệ giữa bọn họ cũng càng lúc càng
kỳ diệu
.

Bộ phim tiếp theo của Ôn Huyền được quay ở Tây An, đóng vai một nhiếp ảnh gia. Bởi vì nhân vật này mới hơn hai mươi tuổi nên cũng không phải nhiếp ảnh gia nổi tiếng gì, chỉ có điều những bức ảnh mà cô chụp ra đều có phong cách riêng, không phải kiểu đại trà thường gặp.
Tiêu Diệc Hàng:
...
Hoắc Khải nói không biết ngượng. Tiêu Diệc Hàng đầu biết lúc anh đi mua mấy thứ đó, ông chủ bán hàng còn phải lộ ra vẻ mặt:
Tôi hiểu, chàng trai trẻ.

Không chỉ như thế, ông ấy còn giới thiệu loại dùng tốt cho anh.
Hiểu cái đầu ông.
Đề tài này càng nói càng rối, sao anh cứ cảm thấy như ông nói gà, bà nói vịt vậy?
Cuối cùng, Hoắc Khải t6rầm giọng nói:
Em biết anh rất thích em, nếu lần sau anh cầu xin em thì em sẽ cân nhắc tới việc đi mua. Mong là anh hãy biết điều vào.

Tiêu5 Diệc Hàng:
Nếu không thì?
Hoắc Khải:
Nếu không thì bản thiếu gia sẽ quỳ xuống, dập đầu cầu xin anh.

Thực ra mua thứ này về ném vào trong xe mà anh còn không dám nhìn nữa.
Trông bề ngoài thì có vẻ da mặt anh dày lắm, nhưng trên thực tế lại non vô cùng, cảm giác như đó là một túi khoai nóng bỏng tay.
Dù sao mỗi quan hệ của bọn họ vẫn chưa tới bước ấy, nhưng kể từ khi anh tới nhà Tiêu Diệc Hàng để chăm sóc anh ấy, tất cả đều trở thành điều có thể.
Hiện giờ, số người học khảo cổ học đang càng ngày càng ít. Ai cũng nói học ngành này tốn công mà không được việc, vừa không được chú ý tới, vừa không kiếm được nhiều tiền, nếu không thực sự thích nó thì thật sự khó mà theo đuổi được.
Cô là ngôi sao quốc dân, nếu có thể tuyên truyền sức hấp dẫn của khảo cổ học qua bộ phim này, để nhiều người tìm hiểu về nó hơn, tham gia vào việc kế thừa và bảo vệ văn hóa cổ truyền Trung Hoa, vậy thì sẽ là một chuyện rất tích cực.
Lúc này, ở Tây An còn lạnh hơn Bắc Kinh. Thời điểm bấm máy được sắp xếp vào đầu xuân, cô có thể ở nhà đón Tết.
Nhờ việc đăng lên các trang mạng xã hội, dần dần cô cũng tích lũy được một lượng fans hâm mộ.
Nữ chính tới Tây An không chỉ vì chụp ảnh, mà còn là vì chuyên ngành của cô có liên quan đến khảo cổ. Đến năm tư đại học, cô phải đi khảo sát, chuẩn bị làm luận văn tốt nghiệp.
Nơi đầu tiên mà cô tới là lăng mộ Tần Thủy Hoàng. Ở nơi đó, cô gặp một người thợ tu sửa công trình, cũng chính là nam chính. Sở dĩ Ôn Huyền nhận đóng bộ phim này, không chỉ bởi vì mối tình ấm áp của nhân vật chính, mà còn bởi nó lan truyền tinh thần khảo cổ học và tuyên dương văn hóa cổ truyền.
Chẳng qua, ở nhà cô cũng chẳng được yên tĩnh. Hai đứa nhóc càng lúc càng lớn, khả năng giày vò người khác cũng càng ngày càng kinh khủng, nhất là Lục Tiểu Hoa.

Cô bé thường xuyên gây lộn với anh trai, có đôi khi bắt nạt anh rồi còn khóc trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.