• 157

Chương 38: Tê Liệt, Ăn Mòn và hình dáng thật sự của Chiến Giáp


Sát Độc Bạo Long thức tỉnh đồng thời cũng mang đến cho Luân Vũ Tuyệt hai loại Long Hồn vũ kỹ là Tê Liệt cùng Ăn Mòn, đều là những loại độc tố bá đạo.

Cảm nhận thông tin xa lạ về hai Long Hồn vũ kỹ vừa xuất hiện trong đầu, Luân Vũ Tuyệt không nhịn được phải hít một hơi khí lạnh

Với Tê Liệt, những kẻ bị dính phải loại độc này, tùy theo định lượng mà hắn sử dụng có thể đơn giản làm tê liệt cơ bắp, dẫn đến mất sức chiến đấu, cao hơn một chút làm tê liệt hệ thần kinh cảm xúc làm mất đi cảm giác đau đớn, hoặc tăng cường chất độc cực mạnh gây tê liệt bộ não hoặc trái tim, chấm dứt sinh mạng của kẻ địch. Cái này so với độc dược trí mạng không khác nhau là mấy.

Còn Ăn Mòn, sức mạnh của loại độc tố này không gì khác ngoài sự bào mòn và phá hoại cấu trúc vật chất, nói đơn giản thì là độc dược hủy diệt.

-Đây chính là hai Long Hồn vũ kỹ mình nhận được tại Không Linh Cảnh sao, Tê Liệt cùng Ăn Mòn! Có phải quá bá đạo rồi không?

Luân Vũ Tuyệt tinh thần phi thường kích động tự nói một mình, hắn cứ nghĩ với một Long Hồn cấp 2, vũ kỹ sinh ra ắt hẳn phải là một loại độc nào đó tương tự như mê hồn hoặc mê hương, nếu nhiều lắm cũng chỉ là một số độc dược gây mất sức chiến đấu mà thôi, thật sông ngờ được, hai loại vũ kỹ mà Long Hồn Sát Độc Bạo Long mang đến cho hắn lại là hai thứ độc dược bá đạo mà bất kỳ ai nghe thấy cũng phải sợ hãi.

Không kìm được sự phấn phích, Luân Vũ Tuyệt nhanh chóng muốn thử nghiệm Long Hồn vũ kỹ của mình, chỉ có điều hiện nay đang là giữa đêm với lại hắn cũng chỉ có một mình, Tê Liệt chắc chắn là không thể sử dụng được, chỉ có thể thử nghiệm Ăn Mòn mà thôi.

Luân Vũ Tuyệt leo xuống giường, hít sâu một hơi phóng xuất ra Long Hồn Sát Độc Bạo Long, lập tức một hư ảnh cự long mờ mờ ảo ảo liền xuất hiện, huyền phù sau lưng hắn.

Long Hồn vũ kỹ - Ăn Mòn

Phóng xuất Long Hồn, Luân Vũ Tuyệt liền thi triển Long Hồn vũ kỹ - Ăn Mòn, bàn tay từ bình thường biến thành màu đen chạm vào cái bàn gỗ duy nhất trong phòng.

Ngay lập tức, một trận âm thanh ‘xèo xèo’ vang lên, tại vị trí bàn tay tiếp xúc với mặt bàn, từng làn khói trắng bốc lên, mặt bàn bằng ngỗ lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng xì bọt rồi mục rữa, chẳng mấy chốc đã ăn mòn xuyên qua mặt bàn dày 3cm tạo thành một cái lỗ to bằng miệng bát, hơn nữa còn không ngừng mở rộng ra bốn phía, đến khi ăn mòn hết phân nửa mặt bàn mới dừng lại. Đây là bởi vì lượng độc tố Ăn Mòn mà Luân Vũ Tuyệt xuất ra đã được sử dụng hết, nếu không chắc có lẽ cái bàn này đến cả chân cũng không còn.

Bất quá chỉ bấy nhiêu đây thôi cũng đã đủ chứng minh sức phá hoại kinh khủng của loại độc tố Ăn Mòn này, nếu mà để nó giây vào người một cái, kết quả chắc chắn sẽ rất bi thảm.

Nhưng mà cái kết quả mĩ mãn này không thể dừng được sư hứng thú của Luân Vũ Tuyệt, hắn tiếp tục thử nghiệm với tất cả đồ vật trong phòng, ngay sau đó, cả căn phòng lập tức biến thành một đống hoang tàn, nó không đổ nát nhưng cũng không có bất cứ thứ gì nguyên vẹn, từ cái ly nước cho đến bóng đèn, thậm chí bức tường được xây bằng đá cũng bị độc tố ăn mòn đục ra một cái lỗ to tổ chản không khác gì một cánh cửa ra vào thứ hai.

Quậy phá một hồi, Luân Vũ Tuyệt mới chịu dừng lại, tâm tình kích động cũng phục hồi trở lại, hắn hít sâu một hơi sau đó lại nhìn căn phòng đã không còn ra hình dáng của mình mà giở khóc giở cười

-Mình lại bị phấn kích quá độ rồi, về sau phải từ từ khắc phục mới được, không thể cứ mỗi lần thăng tiến tu vi là lại đem đồ đạc ra đập phá. Cái thói quen này cũng là quá mức phá gia chi tử đi.

-À mà xém tý nửa quên. Mình còn phải dung hợp Long Hồn với Chiến Giáp, biến Quái Thú trở thành một bộ Chiến giáp cấp 1 thực thụ.

Nghĩ vậy, Luân Vũ Tuyệt liền dùng tâm thần kích hoạt Chiến Giáp bao phủ khắp cơ thể, sau đó liền thúc dục Long Hồn hòa quyện vào trong Chiến Giáp.

Chỉ thấy sau khi Long Hồn dung nhập vào bên trong, Chiến Giáp màu xám từ từ biến đổi ngoại hình, từng mảnh từng mảnh kim loại đang gắn kết với nhau tự động bung ra sau đó dần dần chuyển hóa hình dạng, quá trình này mất khoảng gần năm phút thời gian.

Sau khi tất cả mảnh kim loại chuyển hóa hình dạng hoàn tất thì ngay lập tức một lần nữa ‘răn rắc’ liên kết lại với nhau cấu thành một bộ giáp hoàn chỉnh, tuy nhiên giờ đây nó đã không còn là một bộ Chiến Giáp với những đường cong đơn giản tưởng chừng như vô hại nữa, thay vào đó là từng khối kim loại góc cạnh sắc bén mang màu sắc u ám ôm sát người vô cùng thon gọn, với màu sắc tổng thể vẫn là màu xám hơi ngã sang đen, bên cạnh đó là một số điểm nhấn màu xanh giống như những đường vân họa tiết chạy dọc theo các góc cạnh của hộ giáp .

Vị trí cùi chỏ, đầu gối, ba vai, mỗi nơi lại xuất hiện một cái đinh nhọn hình xoắn ốc màu đen với sức mạnh xuyên thấu đáng sợ. Mà ở phía trên trên cẳng tay và cẳng chân của Chiến Giáp cũng mọc ra những cái gai hình móc câu giống như răng cá mập dựng ngược lên, không khác gì những cái lưỡi hái xé thịt.

Chân và tay của Chiến Giáp đều mọc ra những móng vuốt sắc nhọn, năm móng ở bàn tay và bốn móng ở chân với ba móng phía trước cùng một móng mọc sau gót chân. Vị trí trên hai mu bàn tay có ba cái gai nhọn hình xoắn ốc chĩa ra, nằm dưới ba chiếc gai là một viên ngọc thủy tinh màu xanh, bên trong viên ngọc có thể dễ dàng nhìn thấy từng dòng chất lỏng mang độc tố kinh khủng nhấp nhô qua lại.

Phần đầu của Chiến Giáp mang dáng dấp một chiếc mũ giáp của các hiệp sĩ thời trung cổ với phần miệng được che chắn bởi những tấm kim loại hình chữ V, bai bên má lại mọc thêm hai cái răng nanh màu bạc hơi cong lên om sát vào mặt tạo cảm giác đáng sợ. Con mắt cực đại to lớn hiện nay cũng đã biến mấy, thay vào đó là một đôi mắt màu xanh lam sáng rực nhưng không kém phần hung ác.

Cũng giống như hình ảnh mơ hồn của Sát Độc Bạo Long, phần giáp đầu mọc ra ba cái sừng nhọn, phân biệt mọc ở giữa tráng và hai bên đầu. Cái sừng mọc giữa tráng có dạng hình chóp tứ giác màu xám, dài khoản 10cm chĩa xéo về phía trước, hai cái sừng màu bạc còn lại dài hơn 20cm, mọc ở hai bên đầu nhưng không giương ra ngoài mà lại ôm sát vào giáp đầu, chạy dọc từ trước ra sau.

Đặc biệt hơn nữa là, bộ Chiến Giáp này lại mọc ra thêm một cái đuôi, một thứ mà rất ít loại Chiến Giáp sở hữu, có điều chiếc đuôi này không mọc ở phần xương cụt mà lại mọc ngay tại bên dưới đốt sống cổ một chút, nối liền với khối khối kim loại hình lục giác gắng trên lưng Luân Vũ Tuyệt.

Cái đuôi này giống như một sợi dây cáp phủ đầy gai nhọn dài khoản một mét, có thể thu phóng hết sức tự nhiên, nếu thu lại hết cỡ, cái đuôi này chẳng khác gì một cái gai nhọn mọc ở trên lưng, nhưng nếu kéo dài hết cỡ, cái đuôi có thể vươn xa đến 5m, chuyển động vô cùng linh hoạt không khác gì một cái roi da bén nhọn.

Có thể nói hình dáng của bộ Chiến Giáp này được tạo ra chính là để phát huy sức mạnh Long Hồn hệ Độc của Luân Vũ Tuyệt đến mức cao nhất. Bề ngoài thon gọn thuận lợi cho việc di chuyển, bên cạnh đó, những vị trí có thể được sử dụng như một vũ khí tấn công của cơ thể đều xuất hiện những chiếc gai sắt nhọn, nhằm mục đích tối đa hóa khả năng gây sát thương ngoài da, kết hợi với hai loại độc tố bá đạo là Tê Liệt cùng Ăn Mòn, chỉ cần một viết thương nhỏ thôi cũng đã đủ kết liễu tính mạng đối phương.

Mà trong thiết kế chiến đấu này của Chiến Giáp, cũng không phải hoàn toàn dựa trên sự dung hợp của Long Hồn Sát Độc Bạo Long, mà bên trong đó còn có sự can thiệp của Luân Vũ Tuyệt. Thông qua quan hệ công sinh với Chiến Giáp, chính Luân Vũ Tuyệt đã khống chế để Chiến Giáp không trở nên quá đồ sộ như hình dáng mờ ảo của Sát Độc Bạo Long mà đi theo con đường thon gọn nhanh nhẹn, nâng cao khả năng cơ động và linh hoạt. Đồng thời Luân Vũ Tuyệt cũng là người tạo hình những cái gai nhọn hình móc câu ở cả cẳng tay và cẳng chân nhằm nhân cao khả năng tạo ra nhiều vết cắt hết mức có thể.

Còn về phần cái đuôi và ba cái gai nhọn ở trên mu bàn tay thì lại chính là tạo hình dựa trên phương thức chiến đấu của Sát Độc Bạo Long mà thành. Chiến đấu bằng cái đuôi thì bởi vì chưa được làm quen nên Luân Vũ Tuyệt không thể đưa ra nhận định gì, nhưng những cái gai nhọn mang độc tố trên mu bàn tay lại phi thường hợp ý hắn, bởi vì bọn chúng đều là những chiếc phi tiêu có thể dùng để công kích tầm xa, hoạt động dưa trên nguyên tắc khí nén áp xuất cao, trên mỗi phi tiêu còn được tẩm chất độc chứa đựng trong hai viên ngọc màu lam càng khiến chúng trở nên đáng sợ.

Luân Vũ Tuyệt vươn cánh tay ra ngoài, nhắm vào bức tường đã có sẵn một cái lỗ từ trước, khẻ dùng Hải Hổ Lực Lình bạo nổ tinh khí ở cánh tay, tạo ra áp xuất cực mạnh bắn thử mấy phát gai độc.

Bụp, bụp, bụp ba tiếng vang lên, bức tường ngay tức khắc bốc lên từng trận khói trắng, thế là lại có thêm một cái lỗ to bự xuất hiện nơi gai độc bắn vào. Mà hai cái gai còn lại, một cái bởi vì mang độc tố Tê Liệt nên không ra bất kỳ tác dụng gì ngoài việc găm sâu vào tường, chiếc còn lại thì thông qua cái lỗ là Luân Vũ Tuyệt đã tạo ra từ trước bắn thẳng ra ngoài sân.

-ÁAAAA! Hù chết tao rồi, thằng ôn nào dám xông vào địa bàn của tiểu đội Lam Điểu làm loạn. Vũ Tuyệt, Lục đại ca, có thích khách….có thích khách

Bên ngoài sân, Diệp Bạch số là ban đêm đang ngủ thì buồn đi tiểu, tuy nhiên mới rút súng ra còn chưa kịp kéo cò thì không biết ở đâu bay vèo đến một cái gai nhọn găm phụt vào tường đá bên cạnh hắn, hơn nữa đường bay của cái phi tiêu này cũng rất chi là độc ác, xuýt chút nữa là đã xuyên qua cây súng của hắn luôn rồi. Điều này nhất thời làm Diệp Bạch điếng hồn mà rống lên như heo bị cắt tiết, đối với một kẻ chỉ suy nghĩ bằng nửa thân dưới như hắn, cây súng này chính là mệnh căn a, tổn hại nó không khác nào muốn lấy mạng hắn.

Ngay sau tiếng hét lớn, hai cửa phòng liền bị đạp tung ra. Lục Thiên Kiêu miệng còn dính nước miếng phi ra hét lớn, Long Hồn màu đỏ máu phóng xuất ra ngoài, khí thế vô cùng mạnh mẽ

-Kẻ đến là ai, dám làm loạn trong Quân đoàn Luân Vũ, muốn chết!

Mà ở bên kia, Luân Vũ Tuyệt cả người mặt giáp cũng đã lao ra ngoài, ánh mắt cảnh giác đảo qua đảo lại, truy tìm tung tích của thích khách.

Chỉ có điều, Luân Vũ Tuyệt vừa lao người ra thì Lục Thiên Kiêu đã vung cánh tay quỷ đánh mạnh vào người hắn, bùm một tiếng, Luân Vũ Tuyệt lập tức bị đánh văng thẳng vào bờ tường gây ra hàng loạt vết nứt, lồng ngực một trận tức tối khó chịu. May là hắn lúc này còn mặt Quái Thú trên người, nếu không thì một quyền này đã có thể giết chết hắn rồi, đây chính là sức mạnh thật sự của Lục Thiên Kiêu, giống như những gì hắn đã từng nói ‘kỹ thuật giết người’.

Một quyền trúng đích, Lục Thiên Kiêu liền phóng người truy kích theo, ánh mắt đã dần biến thành màu đỏ, hắn muốn xuất ra toàn lực kết liễu Luân Vũ Tuyệt.

Trông thấy ánh mắt đầy sát khí của Lục Thiên Kiêu, Luân Vũ Tuyệt liền cảm thấy một trận rung động trong lòng, cảm giác giống như đang bị một con mãnh thú khát máu nhìn chòng chọc, vội vàng hét lớn, đồng thời thu hồi luôn Chiến Giáp.

-Lục đại ca, đừng đánh nữa, là em.

-Ủa, sao lại là em!

Thấy Luân Vũ Tuyệt bày ra chân diện thật, Lục Thiên Kiêu liền hết sức ngạc nhiên thu hồi Long Hồn, sau đó lại nhớ ra cái gì nói lớn

-Ơ nhưng mà em vừa rồi hình như mặc trên người không phải Chiến Giáp Quái Thú….! Vũ Tuyệt, có phải em đã đột phá đến Không Linh Cảnh rồi không?

-Em cũng mới vừa vặng đột phá thôi.

-Ha ha, vậy thì tốt, em đã đột phá Không Linh Cảnh, vậy tiểu đội Lam Điểu của chúng ta cũng có thể nhận nhiệm vụ được rồi.

Lục Thiên Kiêu vui mừng nói

-------Hết------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trứng Rồng.