Chương 35: Cơ Thiên (1)
-385…-400…-415
Theo một loạt thương tổn phát ra, một đầu du hồn tràn đầy hắc khí biến mất, theo đó một bóng người di chuyển rất linh hoạt dừng lại, gương mặt xinh đẹp của Triệu Thanh Tuyết hiện nên nụ cười thỏa mãn. U Hồn lĩnh khắp nơi đều là cương phong thổi không ngừng, Triệu Thanh Tuyết đứng đó đón gió mặc lấy một thân mặc lấy đồng phục của U Minh giáo, tay cầm trường kiếm, mái tóc dài đen nhánh được buộc lại gọn gàng tung bay trong gió, rất có phong thái của một giang hồ nữ hiệp. Lê Hoài Nam nhìn lấy thấy dáng người thướt tha, linh lung mà thần bí đó không khỏi có chút ngây người.
Đến bây giờ Lê Hoài Nam cùng Triệu Thanh Tuyết cũng đã tại U Hồn Lĩnh hơn bốn giờ đồng hồ rồi. Theo từ lúc ban đầu Triệu Thanh Tuyết vẫn còn chút sợ sệt đến chậm rãi thích ứng, rồi lại hưng phấn liên tục chém giết lấy du hồn quái, tựa như muốn giết bù lại thời gian ban đầu mà bọn nó gây cho nàng sợ hãi vậy. Lê Hoài Nam từ đầu đến cuối quan sát hết tất cả mọi thứ không khỏi cảm thán một tiếng, nữ nhân thật sự là thù rất dai, nếu có thể thì tốt nhất không nên trêu chọc đến các nàng. Mà Triệu Thanh Tuyết thể hiện ra thực lực cũng làm cho Lê Hoài Nam muốn rớt cằm, làm hắn vốn còn có chút tự mãn về thực lực bản thân dường như bị một chậu nước lạnh giội tắt.
Triệu Thanh Tuyết là thánh cấp thể chất, cũng tu luyện thành công thánh cấp công pháp tầng thứ nhất. Mặc dù không có trang bị đối xứng với thực lực bản thân, cũng chỉ là trang bị tân thủ, nhưng một kiếm chém ra cũng có tới 360 điểm thương tổn. Thêm nữa một bản thánh cấp kỹ năng Thiên Kiếm điển – kỹ năng trấn điện của Thiên điện rất phù hợp với thể chất của Triệu Thanh Tuyết. Mặc dù bây giờ giai đoạn mới chỉ nhập môn, nhưng có thể đánh ra một lúc ba kiếm, sát thương từ lần kiếm thứ nhất tới kiếm thứ ba tăng dần lên, kèm theo hiệu ứng vết thương sâu (gây ra trạng thái xuất huyết, cùng giảm lượng máu hồi phục) cùng phá giáp khiến cho sức sát thương của Triệu Thanh Tuyết gây ra là không thể đo lường.
Lê Hoài Nam một bên nhìn đến thân ảnh yểu điệu kia mà mồ hôi lạnh không khỏi chảy ròng ròng, nghĩ đến trước đó có một câu nói rất nổi tiếng ở gần một trăm năm trước, cho tới hiện tại vẫn còn được tất cả mọi người xem là chân lý mà bản thân hắn càng cảm thấy rét lạnh. Câu nói đó là:
phụ nữ càng xinh đẹp thì càng nguy hiểm
. Lê Hoài Nam không khỏi thần cảm thấy may mắn, bởi vì hắn hiện tại có hai trang bị nghịch thiên, hoàn toàn ép Triệu Thanh Tuyết một đầu thì hoàn cảnh lúc này rất lúng túng rồi, còn đâu mặt mũi của giáo chủ.
Thể chất cùng công pháp của hắn mặc dù mạnh mẽ thật đấy, nhưng cũng cần điểm kinh nghiệm học tập nhiều hơn những công pháp khác quá nhiều, không phải một thoáng có thể học được. Mà thời gian của Lê Hoài Nam giành cho tu luyện còn ít hơn Triệu Thanh Tuyết, nên hiện tại nàng có thể nhập môn được hai môn thánh cấp công pháp cùng kỹ năng rồi mà hắn còn chưa học xong Địa Tàng Kinh tầng thứ nhất. Mà đây còn là Triệu Thanh Tuyết còn một chút vướng bận sự vụ của môn phái mà nàng còn được như vậy, nếu như đem so sánh với các thiên kiêu tại các môn phái nhất phẩm, thậm chí là thánh địa được trang bị đầy đủ thì lại là như thế nào? Nghĩ đến đây, Lê Hoài Nam không khỏi dâng lên một cảm giác tràn đầy nguy cơ, xem ra mình còn phải nỗ lực thêm rất nhiều nữa mới được, không thể vì một chút thành tích mà đã tự mãn rồi.
- Anh Nam, phía trước không xa dường có ánh sáng, chúng ta cũng tới đó xem xem được không?
Triệu Thanh Tuyết từ đằng trước bỗng nhiên nhìn thấy ánh sáng, cũng không quay lại nhìn đến Lê Hoài Nam hỏi thăm. Lê Hoài Nam cũng trong trạng thái thất thần tỉnh lại, hiện tại đang ở U Hồn lĩnh không phải thời gian suy nghĩ linh tinh, hắn theo hướng Triệu Thanh Tuyết nhìn lại quả nhiên xa xa thấy có ánh sáng, ánh sáng đó tại U Hồn Lĩnh rất tối này càng thêm lộ ra nổi bật. Lê Hoài Nam cũng có chút tò mò bởi bọn họ từ lúc tới đây bây giờ mới nhìn thấy liền đồng ý nói:
- Uhm, tiểu Tuyết, chúng ta cũng mau lại đó xem là gì thôi, nhỡ đâu lại gặp được bảo vật.
Nghe đến hai chữ bảo vật, Triệu Thanh Tuyết không khỏi sáng mắt nên, bởi vì trang bị hiện tại của nàng không thể tồi tệ hơn được nữa rồi. Vậy là Triệu Thanh Tuyết liền kéo lấy Lê Hoài Nam tiến về phía trước.
Buổi tối tại U Hồn lĩnh, không gian càng là đen tối, khiến cho tầm nhìn của người chơi giảm mạnh, mà nhiệt độ nơi này càng là thấp xuống rất nhiều. Mặc dù như vậy cũng không thể khiến cho tâm trạng của Triệu Thanh Tuyết bởi đó mà giảm xuống. Lúc này hai người Lê Hoài Nam cùng Triệu Thanh Tuyết đã cũng cách nơi đó khá gần rồi, chỉ khoảng hai trăm mét, khoảng cách này đã có thể lờ mờ nhìn đến hoàn cảnh trong đó.
- Từ từ, tiểu Tuyết nhìn xem, hình như đó không phải là bảo vật, là một nhóm người đang quây quần bên đống lửa.
Lê Hoài Nam có thể lờ mờ nhìn đến bóng dáng của một nhóm người chơi quây quần xung quanh đống lửa, liền hướng về Triệu Thanh Tuyết nói. Triệu Thanh Tuyết cũng dừng lại, nàng cũng nhìn được phía trước một nhóm người, mặc dù có chút thất vọng nhưng đây cũng là lần đầu tiên hai người bọn họ gặp được người chơi khác. Bởi vì U Hồn lĩnh rất lớn, mà người của U Minh không phải rất nhiều nên hai người từ chiều đến giờ cũng không có gặp được những người khác. Chỉ thấy lúc này Triệu Thanh Tuyết nói:
- Đúng là một nhóm người thật, nhưng chúng ta cũng đã đi đến gần như vậy rồi, cũng không thể hiện tại liền đi chỗ khác đúng không anh Nam?
Cảm thấy Triệu Thanh Tuyết nói cũng đúng, cũng đã đi gần đến nơi rồi, vào đấy một chút xem tình hình như nào, nếu không có gì đặc biệt thì đi chỗ khác cũng được. Nghĩ như vậy, Lê Hoài Nam liền đồng ý với Triệu Thanh Tuyết cùng đi đến đó.
Nâng cốc rượu được hâm nóng lên uống một hơi cạn, sau đó cầm lấy một tảng thịt gặm một miếng lớn, cảm nhận lấy vị dai dai cùng hương thơm đặc biệt của thịt, Lê Hoài Nam không khỏi thầm hô một tiếng thoải mái. Mà ngồi bên cạnh hắn Triệu Thanh Tuyết cũng vui vẻ cắn lấy một miếng thịt nhỏ chầm chậm nhai lấy, gương mặt là tràn đầy là thỏa mãn. Nói ra cũng thật trùng hợp, theo Lê Hoài Nam cùng Triệu Thanh Tuyết đến gần thì nhìn thấy một nhóm người chơi đang tập trung đốt lửa trại ăn uống. Bọn họ cũng phát hiện ra hai người, cùng nhìn đến hai người một thân trang phục đệ tử U Minh giáo liền nhiệt tình mời hai người nhập bọn. Bởi vì người VN ở hiện thực cũng rất là hiếu khách, thêm nữa tất cả mọi người đều là người của U Minh giáo, nên có thể coi là những người anh em. Cảm giác đến bọn họ nhiệt tình cùng không coi mình là người ngoài, cho nên Lê Hoài Nam cùng Triệu Thanh Tuyết cũng không khách sáo tham gia cùng với bọn họ.
Cùng nâng cốc ngôn hoan, Lê Hoài Nam cũng biết thêm được một số thứ. Bởi vì đặc tính nên du hồn rất sợ hãi những ngọn lửa này, cho nên những người chơi muốn nghỉ ngơi thường đốt lên đống lửa, sau đó tổ chức những bữa ăn dã ngoại như này cũng là một niềm vui thú cực lớn. Vừa có thể cảm nhận được thực lực tăng trưởng, vừa có thể trải nghiệm cuộc sống, cho nên nói mị lực của Vận Mệnh là vô hạn. Còn lý do tại sao mà U Hồn lĩnh không hề có gì khác ngoài du hồn cùng hoa bỉ ngạn, lấy đâu ra thực phẩm thì từ ngày hôm qua Thung Cữu lão cùng Vô Gián lão tu sửa thành công thông đạo dẫn đến nhân gian. Người chơi có thể dựa vào đó tiến vào nhân gian mua sắm đồ vật như thuốc hồi máu, hồi năng lượng, đến những thực phẩm… rồi dựa theo bí pháp các điện chủ truyền dạy mà một lần nữa có thể trở lại U Minh. Cũng chính vì điều này khiến cho tất cả người chơi đều cao hứng rất lâu, cuối cùng dẫn đến phong trào cắm trại dã ngoại này, rất là thực dụng.
- Vì sự gặp gỡ cùng người anh em Vô Dạ cùng Thanh U tiểu thư, tất cả mọi người chúng ta cùng cạn chén nào.
- Đúng vậy cạn chén.
- Cạn chén
….
Một người trong số đó cười nói, sau đó cả nhóm người đều đồng ý, vậy là tất cả mọi người đều nâng cốc của mình lên, từ xa cạch một tiếng ra hiệu sau đó ngửa cổ lên uống một hớp ực cái hết. Nhóm người này có tám người, năm nam và ba nữ, đều đến từ Tây Bắc lên tửu lượng rất lớn, mặc dù Triệu Thanh Tuyết bình thường không uống rượu trong trường hợp này cũng cầm cốc lên uống một ngụm khá nhiều. Cảm giác được, hơi nóng từ miệng trôi xuống cổ, Lê Hoài Nam không khỏi thầm hô một tiếng quá đã. Bởi hắn cũng là người yêu rượu, nhưng bình thường bận rất nhiều việc cần đầu óc tỉnh táo nên rất ít khi uống nhiều, cho nên hôm nay hắn dự định uống một cái đủ.
- Được rồi, nhân sự có mặt của Vô Dạ cùng Thanh U. Chúng ta tiếp tục đem vấn đề vừa nãy bàn luận.
Một người đàn ông dáng người to lớn, tầm khoảng gần ba mươi tuổi nói.
- Đúng vậy Cơ Thiên, chú lại nói xem tại sao mà độ thông thạo kỹ năng lại không thể dùng điểm kinh nghiệm thăng cấp, mà lại dùng số lần sử dụng đến đề thăng, mà theo tiểu thành đến đại thành lại cần nhiều như vậy, thật là khiến người ta buồn bực.
Một người khác cũng là đồng ý nói, theo hai người này nói lên, mọi người còn lại vẻ mặt đều là hứng thú lắng nghe. Không một ai để ý đến gương mặt Lê Hoài Nam khi nghe đến hai chữ Cơ Thiên thì biểu lộ ra rất là khiếp sợ.