• 477

Chương 1: Em sẽ kết hôn với anh (1)


Hai người học và chơi thân với nhau từ khi còn thời trung học, bên cạnh đó thì họ có mối quan hệ họ hàng với nhau nên mọi ngư8ời đều nói như hai chị em.

Khi vừa mới đến nhà hàng xóm thì Đích Bạch thấy Đích Mụ Mụ và dì Chu A Di đang trò chuyện3 với nhau sôi nổi, cô không biết làm gì ngoài việc gặm dấm nỗi buồn trên ghế sofa của nhà dì hàng xóm mới, và phân vân nên c9họn loại trái cây chuối hay táo thì mình sẽ ăn trước.

Tuy nhiên, Đích Bạch vẫn chưa kịp có thời gian để phân vân thì6 đột nhiên cô nghe thấy tiếng có người đang chơi bóng bàn trên lầu, theo sau là những tiếng
bụp
, như thể có thứ gì đó rơi 5xuống đất.

Con trai, đến đây để mẹ giới thiệu con với dì nào.
Chu A Di mỉm cười và vẫy tay về phía cậu con trai của mình. Khi chàng trai đi tới thì dì Chu đưa tay chỉ vào Đích Bạch và giới thiệu với chàng trai:
Đây là em thỏ trắng, còn đây là mẹ của em ấy, là dì Đích Mụ Mụ là họ hàng của dì Chu Linh.


Cháu chào dì.
Cậu thiếu niên mỉm cười lịch sự với mẹ của em thỏ trắng, rồi nhìn lên và xuống em thỏ.

Đây là con trai của em, Trình Thành Tử.
Chu A Di đặt tay của mình lên vai Trình Thành Tử rồi mỉm cười và giới thiệu.
Cùng với những ánh nắng rực rỡ bên ngoài cửa sổ chiếu khiến chàng trai như được bao phủ bởi một quầng sáng.

Trông anh ấy ... thật đẹp ...

Đích Bạch nhìn chàng trai ấy chằm chằm một cách ngu ngốc, chắc có lẽ bởi vì cô bé chưa bao giờ được nhìn thấy một người đẹp trai như vậy.
Mọi người đang ngồi dưới lầu đều cảm thấy dường như sắp có động đất khi ghế sofa cứ bị rung vài lần.
Khuôn mặt dì Chu sững sờ rồi khẽ mỉm cười ranh mãnh:
Nó lại chuẩn bị không cho mọi người một giấc ngủ trưa ngon nữa rồi.

Dì Chu vừa mới kết thúc câu nói thì đột nhiên có một chàng trai trẻ đẹp trai mặc áo sơ mi trắng xuất hiện từ phía trên cầu thang đi xuống, cậu ta đưa tay lên trán, tay kia cầm tay vịn cầu thang, hỏi với giọng nói đầy bất lực:
Mẹ ơi ...Tại sao mẹ lại đặt những bức trên ở trên giường của con vậy?


À ...
Dì Chu chỉ biết cười trừ và đáp
Mẹ xin lỗi , mẹ quên mất, lần sau mẹ sẽ chú ý hơn.
Dì Chu mỉm cười xin lỗi rồi nhìn về phía chàng trai.

Ủa ... nhà có khách à mẹ?
Chàng trai mang sơ mi trắng từ từ đi xuống hết cầu thang với tư thế thanh lịch như đi dạo quanh hồ lá sen.
Cậu ta trông chỉ khoảng mới mười tuổi. Gương mặt của cậu khá thanh tú, đôi mắt vừa to tròn vừa sáng như ngọc. Nhìn thoáng qua cậu thì cậu như một ngôi sao sáng đang tỏa sáng rực rỡ giữa hàng ngàn vì sao, hàng mi cong dài đang nhẹ nhàng di chuyển và đôi môi hồng nhạt đi kèm với một nụ cười dịu dàng.
Nước cam ... muối ...? ? ?

Đôi mắt của em thỏ con đầy những dấu hỏi về việc muối được cho vào trong nước cam thì sẽ rất ngon hay có vị như thế nào ...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vẫn Luôn Thích Em.