Chương 26: Lần đầu viết một bức thư tỏ tình (1)
-
Vẫn Luôn Thích Em
- Mèo Không Thở
- 589 chữ
- 2022-02-04 07:47:50
Tốt
Hạ Phong bớt cơn giận trong người lại.
Đích Hạ Phong cố quên điều đó đi và không lo lắng chỉ vì thỏ trắng cũng ch8ỉ là một đứa trẻ vẫn còn học mẫu giáo!
Mặc dù, Hạ Phong cảm thấy không thoải mái nhưng cậu vẫn cố gắng nở một nụ cười3 với thỏ trắng và tiếp tục nói chuyện với cô bé:
Giờ anh mua kẹo bông cho em rồi, em có muốn làm bạn gái của anh không?
Hm ... Em sẽ nghĩ về điều đó sau...
Đôi mắt đen trắng to tròn của thỏ trắng nhấp nháy cùng với giọng nói trả treo trước6 lời đề nghị của Đích Hạ Phong.
Em cũng cần phải suy nghĩ về điều đó nữa ư?
Thì mẹ em cũng từng nói, khôn5g thể dễ dàng để người khác làm bạn trai của con, còn phải quan sát và xem những hành động của người đó như thế nào nữa.
Thỏ trắng nói nghiêm túc.
Ừ!
Đích Hạ Phong gật đầu và thề với sự nhiệt tình:
Anh chắc chắn sẽ tốt với em, sau này em muốn ăn gì trong tương lai, hay muốn gì cứ việc nói với anh, anh sẽ mua nó cho em!
Em cảm ơn, ca ca gió!
Cánh tay của thỏ trắng liền vuốt lên má của Đích Hạ Phong khiến gương mặt cậu hạnh phúc như đang nở hoa.
Trình Thành Tử thấy cảnh tưởng vậy trước mắt, lông mày cậu liền nhăn lại, và cậu liền đưa mắt nhìn thỏ trắng đang đứng bên cạnh nhưng lại cười tươi với Đích Hạ Phong. Trình Thành Tử không biết tại sao cậu lại có cảm giác khó chịu trong lòng.
Này, Trình Thành Tử, bây giờ cậu đã đón thỏ trắng, giờ hãy đưa tớ và thỏ trắng đến nhà cậu chơi đi.
Tớ chưa đến nhà cậu bao giờ cả.
Giờ Đích Hạ Phong đã muốn trở thành ca ca gió của thỏ trắng, phải chăng cậu đang cố lấy cảm tình của thỏ trắng.
Trình Thành Tử lấy cái túi của thỏ trắng và treo nó lên trước xe đạp. Sau đó, cậu bồng thỏ trắng lên ghế sau của chiếc xe đạp và đạp xe chở thỏ trắng về nhà. Trình Thành Tử quay lại nói với Đích Hạ Phong:
Tớ muốn cậu đến nhà tớ chơi lắm, nhưng cậu tự đi bộ nhé vì tớ còn phải chở thỏ trắng nữa.
Này này đợi tớ với chứ.
Đích Hạ Phong nắm lấy dây đeo trên vai và đuổi theo Trình Thành Tử đang chở thỏ trắng trên chiếc xe đạp chạy về nhà.
Mặc dù đoạn đường từ trường mẫu giáo mà thỏ trắng theo học đến nhà của Trình Thành Tử cũng không xa cho lắm. Nhưng cũng để khiến Đích Hạ Phong phải thở hổn hển khi cố gắng đuổi kịp hai người đi trước.
Thỏ trắng ngồi ở ghế sau nhưng mỗi khi thấy Đích Hạ Phong chạy nhanh hơn Trình Thành Tử thì cô bé nhanh chóng cổ vũ cho Trình Thành Tử:
Nhanh lên ca ca nước cam của em, ca ca gió chạy qua chúng ta rồi kìa!
Mỗi khi Trình Thành Tử cố gắng đạp xe thật nhanh thì Đích Hạ Phong lại tăng tốc hết sức để đuổi theo kịp.
Chưa bao giờ Trình Thành Tử cảm thấy quảng đường về nhà trông thật dài.
Đích Hạ Phong gần như đã kiệt hết sức lực của cậu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.