Chương 1106: Mỹ nam kế
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1204 chữ
- 2022-02-09 03:22:31
Trương Khai bất giác sờ lên cổ mình:
Thật ra dùng dao găm mà được như thế đã là rất giỏi rồi...
Không ngờ Tằng Nam Nam lại trầm ngâm:8
Muốn hoàn thành một vụ giết người hoàn hảo trong thời gian ngắn như vậy, đối phương chắc chắn phải thường xuyên giết người, hơn nữa rất nhiề3u hành vi đều là phản ứng theo bản năng, tức là những ký ức đã khắc sâu trong cơ thể, khi nguy hiểm tiến đến thì có thể ra tay mà không cần su9y nghĩ quá nhiều.
Thạch Lỗi và A Triết thấy một cô gái nhỏ nhắn như Tằng Nam Nam lại nói đến việc giết người một cách quá quen thuộc 6như vậy, thậm chí Đoàn Phong và Viên Mục Dã đều liên tục gật đầu tỏ vẻ đồng ý với cô ta, bọn họ lập tức biết rằng cô gái này cũng là một nhân 5vật hung ác...
Viên Mục Dã nghe xong vẫn cảm thấy không yên tâm:
Người của bọn họ đến xử lý? Nhỡ có người đi qua bắt gặp thì sao?
Không ngờ Đoàn Phong lại lắc đầu:
Không đâu... Bởi vì chúng tôi nhìn thấy người xử lý thi thể bước vào trong đó rồi mới rời đi.
Đối phương đến nhanh vậy à?
Viên Mục Dã ngạc nhiên.
Mặc dù Viên Mục Dã biết rằng Thạch Lỗi chắc chắn biết điều gì đó, nhưng cuối cùng cậu vẫn buông tha cho Thạch Lỗi và không tiếp tục bám rịt lấy vấn đề này nữa:
Nếu công ty công nghệ chịu trả số tiền cao như vậy để bắt Bạch Văn Duyệt về, chẳng lẽ giá trị của cô ta đã vượt xa số tiền này?
Thạch Lỗi nhếch mép:
Đó là đương nhiên...
Viên Mục Dã hỏi ngay:
Nhưng tại sao cô ta lại đáng giá như vậy? Hoặc là tôi hỏi một câu khác nhé, vì cái gì mà cô ta đáng giá đến như vậy?
Lúc này, Viên Mục Dã bỗng nhớ đến mấy xác chết trong nhà vệ sinh, cậu vội vàng hỏi Đoàn Phong:
Những cái xác đó phải xử lý thế nào? Các anh báo cảnh sát à?
Đoàn Phong lắc đầu, sau đó nhìn Thạch Lỗi và nói:
Anh giải thích một chút đi!
Thạch Lỗi bèn giải thích:
Mấy tên đó đều là thành viên của một tổ chức sát thủ có tiếng trên thế giới, bọn họ có quy tắc riêng của mình nên tự nhiên sẽ có người đến xử lý xác chết...
Mặc dù giọng điệu của A Triết hơi kiêu ngạo nhưng Viên Mục Dã biết gã nói đúng, bởi vì với thủ đoạn của mấy người Thạch Lỗi thì thật sự không cần đến máy bay yểm trợ.
Sau đó Viên Mục Dã lại nói rằng cậu phát hiện Bạch Văn Duyệt không thể nếm được mùi vị của thức ăn, Đại Quân ngạc nhiên:
Không biết nóng lạnh và không nếm được hương vị sao? Bạch Văn Duyệt thật sự là một con quái vật!
Viên Mục Dã bỗng nói:
Thật ra cho đến bây giờ mọi người đều bị phần thưởng này nắm mũi kéo đi, nhưng mọi người có tự hỏi tại sao công ty sinh học đó lại trả số tiền thưởng cao như vậy để tìm người về không? Tôi đã nghe Bạch Văn Duyệt nói rằng, cô ta khao khát tự do và chỉ muốn sống bình yên ở nơi này...
Thạch Lỗi cười đáp:
Cậu không hiểu... Ở một đất nước có pháp luật hoàn hảo như nước S, khi sát thủ làm nhiệm vụ thì phía sau luôn có
máy bay yểm trợ
đi theo, cho dù nhiệm vụ thất bại hay thành công thì máy bay yểm trợ đều sẽ phụ trách giải quyết hậu quả.
Viên Mục Dã thắc mắc:
Tại sao tôi không biết nghề nghiệp của các anh lại có quy tắc đó nhỉ? Vậy máy bay yểm trợ của anh là ai? A Triết à?
Không ngờ A Triết lại khẽ hừ một tiếng rồi bảo:
Chúng tôi chưa bao giờ thất bại, cho nên không cần máy bay yểm trợ...
Hoắc Nhiễm đang cắm đầu nghịch điện thoại đột nhiên nói một câu:
Có lẽ cô ta nắm một số kỹ thuật cốt lõi của công ty đó chăng?
Đoàn Phong suy nghĩ rồi đưa ra ý kiến:
Nếu đã như vậy, hai bên không cần phải tuyệt tình đến mức đó! Mọi người có thể ngồi xuống đàm phán mà! Mọi người đừng quên, khi Bạch Văn Duyệt trốn khỏi công ty đó, cô ta giết đến 25 người! Đây đúng là một cuộc thảm sát đấy! Cục diện lúc đó chắc chắn là một mất một còn...
Viên Mục Dã gật đầu:
Những sát thủ trước đây bị thiệt thòi là vì bọn họ hoàn toàn không biết gì về Bạch Văn Duyệt, bọn họ chỉ cảm thấy bắt một cô gái rồi có thể nhận phần thưởng lớn như vậy là việc quá đơn giản!
Thạch Lỗi nghe vậy thì bảo:
Cậu đàn em yêu quý của tôi ơi, cậu đừng bị vẻ bề ngoài của cô gái đó lừa gạt, có lẽ cậu không biết được mục đích thật sự của cô ta đâu?
Sau khi nghe câu này, Viên Mục Dã nghi ngờ nhìn Thạch Lỗi:
Vậy đàn anh yêu quý của tôi, có phải anh biết điều gì đó không?
Thạch Lỗi cười:
Yên tâm đi, tôi cũng chỉ biết nhiều như cậu thôi...
Kết quả cuối cùng là mình chết thế nào cũng không biết!
Trương Khai thuận miệng nói tiếp.
Đại Quân thở dài:
Viên này, lúc cậu tiếp xúc với Văn Duyệt càng phải cẩn thận hơn đấy, tại sao tôi cứ có cảm giác cô gái này sẽ trở mặt bất cứ lúc nào vậy nhỉ?
A Triết đang nghịch con dao ở bên cạnh không nhịn được nói:
Tiếp tục như vậy thì phải đợi đến khi nào! Hay là cứ trực tiếp xông lên bắt người luôn đi! Tôi cũng không tin chúng ta đông như vậy mà lại không khống chế được một cô gái nhỏ bé!
Thạch Lỗi trừng mắt nhìn A Triết:
Cậu thấy mình sống đủ lâu rồi hả? Mấy kẻ bị cô ta vặn gãy cổ trước đó cũng nghĩ như vậy đấy...
A Triết bị Thạch Lỗi răn dạy thì ỉu xìu, gã lẩm bẩm:
Vậy theo anh bây giờ phải làm thế nào? Để Viên Mục Dã tiếp tục dùng mỹ nam kế à?
Viên Mục Dã trợn mắt với A Triết:
Nói hay nhỉ, ai dùng mỹ nam kế hả!
Chẳng lẽ không đúng à? Cô gái độc ác như rắn rết đó rõ ràng rất có cảm tình với cậu... Không phải tôi dọa cậu đâu! Chưa biết chừng một ngày nào đó cô ta sẽ hiện nguyên hình trước mặt cậu, sau đó bắt cậu phải động phòng đấy!
A Triết cười gian.
Viên Mục Dã nghe A Triết nói càng lúc càng xa, cậu đẩy gã ra và nói:
Anh muốn thì tự mình đi đi! Đừng có kéo tôi vào...
A Triết bĩu môi:
Tiếc là người ta không chấm tôi!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.