• 2,961

Chương 1170: ĐÓNG CỬA


Thật ra, Viên Mục Dã cũng không biết chắc sau khi mình ra ngoài thì thế giới ảo này sẽ biến thành cái gì, cậu nói như vậy chỉ để hù dọa những 8kẻ đến chết vẫn không muốn rời khỏi đây thôi... không ngờ nói thế nào Doãn Trác cũng không muốn ra ngoài, kiên quyết ở lại cùng Diệp Tranh đế3n cùng.

Viên Mục Dã lắc đầu chẳng thể làm gì khác, đành phải xóa bỏ triệt để hai người này ra khỏi suy nghĩ của mình, ngay sau đó một9 tia sáng trắng chói mắt lóe lên khiến cậu không thể nào mở mắt ra được... đến khi đôi mắt thích nghi được với ánh sáng rồi dần mở ra thì trư6ớc mắt vẫn là một vùng sáng trắng, bên cạnh có thêm tiếng nước nhỏ giọt
tích... tích
.

Viên? Cậu tỉnh rồi?
Giọng Đoàn Phong không5 quá chắc chắn.
Viên Mục Dã nghe thấy tiếng thì từ từ nhìn sang, cảnh vật lúc này đã dần trở nên rõ ràng hơn, tiếp đó cậu nhìn thấy đôi mắt đỏ lên vì thức đêm của Đoàn Phong...
Viên Mục Dã buồn cười nói:
Anh đã bao lâu không ngủ rồi...
Không ngờ cậu vừa mở miệng đã nghe thấy giọng mình nghèn nghẹn, cứ như đã hơn mười ngày không được uống nước vậy.
Đoàn Phong nhanh chóng đưa cho cậu một cốc nước ấm:
Đừng nói vội, uống ngụm nước cho thấm giọng đã, cậu đã hôn mê hơn mười ngày rồi, cổ họng khó chịu cũng là bình thường.

Đoàn Phong ngẩn người:
Anh trai à, không phải là cậu bị mất trí nhớ chứ?

Có lẽ do nằm một chỗ quá lâu, Viên Mục Dã cảm thấy đầu mình choáng váng, mọi thứ không rõ ràng, thế là cậu khẽ lắc lắc đầu:
Không đến mức mất trí nhớ, nhưng không phân biệt rõ được đâu là hiện thực đâu là hư ảo.

Đoàn Phong cười:
Yên tâm, tôi chắc chắn là thật...

Viên Mục Dã hỏi:
Những người khác đâu?

Viên Mục Dã uống hai ba ngụm hết cốc nước mới cảm thấy cổ họng đỡ hơn một chút...
Viên Mục Dã lơ mơ hỏi:
Tôi làm sao vậy?

Đoàn Phong nhún vai, nói:
Người nên tỉnh đã tỉnh rồi... trừ hai tên điên Diệp Tranh và Doãn Trắc ra. Vụ hỏa hoạn trong cao ốc Á Trung đã chính thức được lập án điều tra rồi, có lẽ Diệp Tranh tỉnh lại cũng phải ngồi tù mục xương thôi.

Mặc dù Viên Mục Dã đã sớm dự đoán được việc này, nhưng cậu vẫn cảm thấy hơi nuối tiếc cho hai người đó, đặc biệt là Doãn Trác... Viên Mục Dã nghĩ mãi vẫn không thể hiểu vì sao trong thế giới hiện thực anh ta có vợ có con mà lại không biết quý trọng chứ!
Người sống trên đời, trách nhiệm là thứ không thể tránh được, cho dù Doãn Trác không muốn chăm sóc vợ con, vậy cha mẹ của anh ta thì sao? Cũng không thể chỉ vì bản thân cảm thấy hơi áp lực mà lựa chọn trốn tránh hiện thực phải không? Diệp Tranh không muốn
ra ngoài
thì còn có thể hiểu được... Bởi vì sau khi hắn ta ra ngoài thực sự không còn đường để đi, mà Doãn Trác lại không như vậy.
Đoàn Phong nhìn sắc mặt Viên Mục Dã thì biết cậu đang suy nghĩ điều gì, anh ta hừ lạnh:
Cần gì phải lãng phí tình cảm vì loại người đó? Vì lợi ích của mình hại chết mười mấy người, trong đó quá nửa là những đồng nghiệp sáng chiều bên nhau, loại người này thực sự là chết vạn lần cũng không hết tội.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.